Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần lạnh lùng nhìn Đông Phương Thanh Long, tên này quả nhiên đã điên rồi.
"Lục Thần, thực lực của ngươi hẳn là cảnh giới Thần Linh, hơn nữa còn luyện thành Địa Sát Huyền Minh Thương... Ta không thể không thừa nhận, ta không nắm chắc cơ hội tất thắng."
"Nhưng ngươi đã liên tục tử chiến, thể lực của ngươi đã hao hết, bây giờ ta có ít nhất tám phần thắng!"
Lục Thần lạnh lùng nhìn Đông Phương Thanh Long nói: "E rằng ngươi không biết, ta giết ngươi chỉ cần một phần thể lực là đủ rồi!"
Đông Phương Thanh Long ra vẻ bừng tỉnh nói: "Ồ, đúng rồi, nếu ta đoán không lầm, Địa Sát Huyền Minh Thương ngươi cũng đã luyện xong thức thứ tám và chín, còn thức cuối đoán chừng cũng sắp xong, cho nên ngươi còn lá bài tẩy chưa ra."
Lục Thần cau mày, tên này lại biết mình đã luyện thành Thiên Huyền Địa Sát!
Nhưng hắn ta vẫn ung dung như vậy, xem ra hắn ta có cơ sở để tự tin.
Trong lúc nói chuyện, Lục Thần cảm thấy mặt đất bắt đầu rung chuyển, ngay sau đó, bầu trời mây đen dày đặc, sấm chớp rền vang, trong một khắc này cơn mưa to lập tức dừng lại.
Trên bầu trời, loáng thoáng có một bóng đen đang chuyển động.
Đông Phương Thanh Long cười nói: "Xin lỗi, ngươi có lá bài tẩy, ta cũng có!"
"Bây giờ lá bài tẩy của ta đã đến, mà mạng của ngươi cũng đã là của ta rồi!"
Trên tầng mây, bóng dáng của một con cự long như ẩn như hiện!
Thân thể cự long xuyên qua như thoi đưa trong tầng mây, nhìn qua đại khái có thể đoán thân nó dài trên một trăm mét!
Cặp mắt A Thiết trợn to: "Ôi trời ơi, đây là thần thú trấn tộc của Đông Phương gia sao?!"
"Thứ này, đây là thứ mà con người có thể chiến thắng sao?"
Ánh mắt Đông Phương Thanh Long nhìn lướt qua cự long trên bầu trời, nụ cười trên mặt càng tươi hơn: "Lục Thần, ngày chết của ngươi đến rồi!"
Lục Thần lắc đầu nói: "Đây là thần thú trấn tộc của Đông Phương gia các ngươi? Nói thật, nó làm ta quá thất vọng."
Lại nói, nếu Thập Dực có thể đi ra, thì thần thú trấn tộc của Đông Phương gia còn nhỏ hơn Thập Dực vài vòng.
"Ha ha ha ha, Lục Thần, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn mạnh miệng! Thần thú trấn tộc vừa ra đời đã là cảnh giới Thần Linh, đã đủ để giết một mình ngươi!"
"Long Thần, mời giúp ta một tay!" Dứt lời, cả người Đông Phương Thanh Long bộc phát một luồng linh lực kinh người, cuồng phong xung quanh nhất thời trở nên mãnh liệt hơn.
"Lục Thần, nội tình của Đông Phương gia ta là thứ mà ngươi không thể tưởng tượng được!" Đông Phương Thanh Long rút một thanh trường kiếm màu tím ra khỏi vỏ kiếm.
"Là Tử Vi Tinh Mang Kiếm!" A Thiết chỉ liếc mắt đã nhận ra thanh trường kiếm này: "Một trong ba đại Thần khí của Thiên Vũ quốc, Tử Vi Tinh Mang!"
Đông Phương Thanh Long cười lạnh nói: "Để ngươi phách lối nửa ngày, bây giờ ngươi chết được rồi!"
"Long Thần!" Đông Phương Thanh Long giận quát một tiếng.
Cự long trên trời giáng xuống, long trảo to lớn chụp về phía Lục Thần.
Cùng lúc đó, Đông Phương Thanh Long cũng cấp tốc di chuyển, đâm tới một kiếm: "Cửu Cực Kiếm Quyết. Trụy Tinh Kiếm Mang!"
Hai mắt Lục Thần trợn tròn, vận khởi linh lực toàn thân: "Địa Sát Huyền Minh Thương. Thiên Huyền Địa Sát!"
Ba đại cường chiêu tuyệt thế ầm ầm va chạm, trong nháy mắt một vòng khí nổ tung ở giữa sân!
Cột sắt cao vút có đường kính gần mười mét đứng giữa đại trận trực tiếp bị bổ ra làm hai.
Một tiếng vang thật lớn, chấn động trời đất!
...
Vô số người ở Thiên Vũ thành đều nghe được tiếng vang cực lớn đó, toàn bộ Thiên Vũ thành đều có thể cảm nhận được một trận rung chuyển.
Bình dân còn tưởng là có địch tập kích, nhưng những cao thủ chân chính đều không hẹn mà cùng nhìn về phía bầu trời của Đông Phương gia.
"Vừa rồi có tiếng rồng ngâm, chẳng lẽ là... Thần thú trấn tộc của Đông Phương gia?!"
"Có chuyện gì vậy, sao Đông Phương gia lại đánh thức thần thú trấn tộc, hơn nữa tiếng vang vừa rồi hình như có người đang giao đấu!"
"Chẳng lẽ có người đang giao chiến với thần thú trấn tộc! Vậy, ít nhất cũng là siêu cấp cường giả cảnh giới Thần Linh!"
"Mùi máu tanh thật nồng... Chắc chắn Đông Phương gia đã xảy ra chuyện."
Bên trong hoàng thành, một gã nam tử oai hùng mặc long bào màu vàng đang đứng ở lầu các Huyền Vũ điện, nhìn về phía bầu trời của Đông Phương gia.
"Quân thượng, Đông Phương Thanh Long triệu hồi thần thú trấn tộc, lúc này đang liên thủ cùng thần thú quyết chiến với Lục Thần." Một tên tùy tùng bẩm báo.
Tên tùy tùng này không giống những người xung quanh, bộ dạng mệt mỏi dính đầy bụi đất, có vẻ như vừa chạy về hoàng thành.
Nam tử kia hơi nheo mắt lại: "Một thiếu niên mười tám tuổi, tàn sát hơn bảy vạn người Đông Phương gia, trong đó có cả mấy trăm người Linh Vương, Linh Hoàng cũng chết thảm! Đã điều tra rõ linh mạch của hắn chưa?"
"Bẩm quân thượng, đã điều tra xong, là Hỗn Độn linh mạch cửu tinh."
"Cái gì! Hỗn Độn linh mạch cửu tinh?! Ngươi, ngươi chắc chứ?" Nam tử kia quay phắt đầu lại, khiếp sợ hỏi.