Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Không biết từ lúc nào, xung quanh diễn võ trường đã bị một lượng lớn quân hộ thành bao vây.
Sau khi Đông Phương Bạch chú ý tới, khẽ cau mày.
"Quân hộ thành? Lão hồ ly Thượng Quan Hồng kia muốn ngư ông đắc lợi? Rất tiếc, ngươi không có cơ hội!"
Quân hộ thành đã chạy tới, chỉ là lúc bọn họ chạy tới, lại thấy Lục Thần không rõ sống chết, chiến đấu đã sắp chấm dứt.
"Quân thượng, bây giờ chúng ta nên làm cái gì?" Hạng Vũ hỏi.
Thượng Quan Hồng hơi nheo mắt lại, hắn ta thật sự đã tới trễ một bước!
Thần thú trấn tộc của Đông Phương gia quả nhiên ở đây, chỉ cần bọn họ gây khó dễ, Đông Phương Thanh Long có thể ung dung cưỡi thần thú chạy mất, đến lúc đó trở mặt cũng không có lợi ích gì, chỉ thêm một cường địch!
"Hồng Nhi." Một lão giả bên cạnh Thượng Quan Hồng lạnh nhạt nhìn toàn cảnh nói: "Thực lực của thần thú của Đông Phương Gia mạnh hơn trước kia rồi, ta e rằng nó đã đột phá tới cảnh giới Thiên Linh! Bây giờ không nên hành động thiếu suy nghĩ."
Thượng Quan Hồng suy tư chốc lát nói: "Nếu Thiên Hằng đại sư đã nói vậy, thì chúng ta án binh bất động, chờ lát nữa ta tự mình nói chuyện cùng Đông Phương Thanh Long."
Đông Phương gia gây ra động tĩnh lớn như vậy, hắn ta cũng có cớ đến để kiểm tra tình hình, tội gì trở mặt vào lúc này.
...
Đông Phương Thanh Long cũng biết việc này không nên kéo dài, hắn ta lạnh lùng nhìn Lục Uyển Nhi.
"Được, dù sao ta cũng có Hỗn Độn linh mạch rồi, tam linh mạch này của ngươi không có cũng được! Vậy thì, ta hoàn thành ước nguyện của ngươi!" Nói xong, Đông Phương Thanh Long giơ Tử Vi Tinh Mang trong tay lên, đâm một kiếm về phía Lục Uyển Nhi!
Trường kiếm hóa thành hàn quang, đâm về phía cổ họng của Lục Uyển Nhi, nhưng Lục Uyển Nhi vẫn không rời nửa bước, kiên định ngăn trước người Lục Thần!
...
Nếu chết là một loại giải thoát, vậy có vài người đã định trước không dễ dàng được giải thoát bởi vì...
Hắn không thể chết được!
Cho dù là ở sâu dưới mười tám tầng địa ngục, hắn cũng phải bò lên!
Vì bảo vệ trần gian mà các Tiên nhân đã vứt bỏ!
Ngay thời điểm trường kiếm sắp đâm về phía Lục Uyển Nhi, sau lưng Uyển Nhi đột nhiên bộc phát một trận linh lực kinh người!
"Đông Phương Thanh Long! Chết cho ta!" Một tiếng gầm thét kinh thiên động địa!
Tàn Huyết đã gãy, trong tay Lục Thần không thương!
"Thức thứ mười Địa Sát Huyền Minh Thương. Thiên Địa Vi Thương!"
Trong tay không có thương, lấy trời đất làm thương!
Trên chín tầng trời, trong tinh không mênh mông, một tia sáng trắng từ trên trời giáng xuống, giống như một tia laser, lại như một thanh trường thương, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp xuyên thủng đỉnh đầu của Đông Phương Thanh Long!
Nhưng đó chỉ là "mũi thương" bén nhọn nhất, ngay sau đó một cột sáng lập tức chiếu xuống, ghim thân xác của Đông Phương Thanh Long thành máu loãng, sau đó xuyên thủng mặt đất!
Ngay trước mặt Lục Uyển Nhi xuất hiện một cái hố sâu to lớn, đường kính khoảng ba bốn mét, nhưng sâu không thấy đáy, một mảnh đen nhánh như nối thẳng tới u minh địa ngục!
Một màn này tới quá đột ngột, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, gia chủ Đông Phương gia - Đông Phương Thanh Long, một trong ba đại thần khí của Thiên Vũ quốc - Tử Vi Tinh Mang Kiếm, ngay cả tro cũng không còn!
Mấy trăm ngàn quân hộ thành, đã bị một màn này chấn kinh đến không thốt nên lời!
Ánh mắt Thượng Quan Hồng thì suýt chút rớt ra ngoài.
"Thiên Hằng đại sư, Lục Thần vừa dùng... Dùng là... Thức thứ mười của Địa Sát Huyền Minh Thương?"
Thượng Quan Hồng chỉ cảm thấy thế giới quan của mình giống như Đông Phương Thanh Long, đã bị đánh nát rồi!
Ba thức bảy tám chín của Địa Sát Huyền Minh Thương vốn đã không ai có thể luyện thành. Còn tiểu tử này, lại trực tiếp móc ra thức thứ mười?
Lại nói, Địa Sát Huyền Minh Thương có thức thứ mười sao? Ngay cả nghe hắn ta cũng chưa từng nghe tới!
Thiên Hằng đại sư đã không còn sự bình tĩnh lúc trước, cũng bị một màn vừa rồi chấn kinh đến trợn mắt há miệng.
"Thức thứ mười... Ta, ta nhớ ra rồi, trước kia ta cũng thử nghiên cứu Địa Sát Huyền Minh Thương, trang cuối cùng của công pháp này có đề cập đến một câu nói, có lẽ liên quan đến thức thứ mười."
"Câu gì?"
"Thương giả có thể dùng phàm khí, có thể dùng Thần khí, ý giả dùng là thương khí, tùy ý mà động, cũng là thương đạo, thương phá trời cao!"
"Lục Thần này, thương ý đã đại thành, chiêu Thiên Địa Vi Thương kia là đại đạo thương!"
Sau khi Thượng Quan Hồng nghe xong, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt nhìn Lục Thần càng không thể tưởng tượng nổi.
Mười tám tuổi thương ý đại thành?! Thật là xưa nay chưa từng có!
...
Lục Uyển Nhi vốn đã chuẩn bị chịu chết, nhưng Đông Phương Thanh Long lại đột nhiên chết thảm trước.
Nàng khiếp sợ quay đầu lại, nhìn Lục Thần đứng phía sau mình, rốt cuộc không nhịn được khóc lóc, nhào vào trong lòng Lục Thần.
"Ca!"
Lục Thần khẽ vỗ về Lục Uyển Nhi, yếu ớt nói: "Nha đầu ngốc, sau này không được phép làm bậy như vậy nữa..."