Hồn Tích đứng bên cạnh quái lạ nhìn Lục Thần: “Không thể nào? Đường đường là Lục Thiên Đế, lại không biết luyện dược, không biết luyện khí? Vậy hắn biết cái gì?”
Mặt Tiểu Thú toàn là nước mắt: “Câu cá và nấu nướng, đẳng cấp đều là Tiên cấp.”
Hồn Tích thiếu chút nữa không bị choáng đầu.
“Câu cá và nấu nướng… Lục Thần, ngươi có thời gian rảnh học câu cá và nấu nướng, nhưng không rảnh để học luyện dược, luyện khí?”
Lục Thần tức đến xạm mặt lại, vốn là bầu không khí cảm động, đột nhiên biến thành đại hội vạch rõ khuyết điểm.
Hắn đỡ Lục Y Y và Dược Đồng dậy, lau nước mắt cho hai người.
“Tiểu Lục, Tiểu Đồng, các ngươi có thể ở lại bất kỳ Thiên Vực nào, cũng có thể đến Trái Đất. Nhà của ta cũng là nhà của các ngươi.”
“Chờ ta xông qua Cửu Trọng Thiên cứu phụ thân, ta sẽ buông bước chân... Đến lúc đó, các ngươi dạy ta trồng thảo dược, dạy ta luyện đan luyện khí.”
“Bây giờ, nhanh uống Cửu Chuyển Hoàn Hồn Trùng Sinh Đan vào đi.”
Dưới sự kiên trì của Lục Thần, Tiểu Lục và Dược Đồng bắt đầu uống thuốc.
Hai luồng ánh sáng màu vàng từ trên trời giáng xuống, bao phủ trên người Lục Y Y và Dược Đồng.
Không lâu sau, ánh sáng màu vàng rút đi, Lục Y Y và Dược Đồng đã trở nên khác biệt.
Thân ảnh của hai người không còn là trạng thái linh thể, đã có được nhục thân.
Tiểu Lục, Tiểu Mẫn, Dược Đồng đều đã có được nhục thân của mình.
Lục Thần vui mừng nhìn ba người: “Tiểu Lục, Tiểu Mẫn, Dược Đồng đã trùng sinh, các ngươi hãy dùng thân phận người bình thường bắt đầu tu luyện.”
“Bây giờ các ngươi theo ta đến Lục Trọng Thiên, học tâm pháp Thần Ma Thánh Viện, tạm thời tu luyện ở Trái Đất trước, chờ ta trở về từ Cửu Thiên sẽ đón các ngươi.”
“Lão đại, chừng nào ngươi đến Cửu Trọng Thiên?” Tiểu Lục lo lắng nhìn Lục Thần: “Ta, ta thật sự không yên tâm về ngươi.”
Lục Thần mỉm cười: “Yên tâm đi, ta nhất định sẽ trở về.”
“Được rồi, chúng ta đến Lục Trọng Thiên thôi.”
…
“Thần Ma Tiên Viện?” Lục Thần cau mày nhìn bảng hiệu trước sơn môn: “Không phải chứ? Tại sao lại thành Tiên Viện? Mới bốn mươi năm thôi, bây giờ đã trở thành Tiên Viện?”
Trước sơn môn cấm bay, thỉnh thoảng có đệ tử ra vào, khí độ bất phàm.
Lục Thần chỉ nhìn thoáng qua, có thể nhận ra tư chất đệ tử nơi này không kém.
“Đi, ta đã truyền âm cho đám người Vân Hải Ỷ Thiên, nhưng không thấy tin tức bọn họ đáp lại. Được rồi, vào xem một chút.” Lục Thần dẫn theo một đám người bước vào sơn môn.
“Mấy vị xin dừng bước.” Một đệ tử ngăn lại Lục Thần: “Trong số các vị, có ai nhận được thông báo khảo thí của chúng ta không? Xin lỗi, chỉ có người nhận được thông báo mới có thể tiến vào bản viện. Những người khác cần đợi bên ngoài.”
“Ngoài ra, xin lấy thư thông báo ra.”
Lục Thần sửng sốt: “Thông báo khảo thí?”
“Làm sao? Các ngươi không có thông báo khảo thí của viện ta? Vậy... Mời các ngươi dừng bước. Bản viện quy định, nếu không phải đệ tử của bản viện thì không thể tiến vào.”
Lục Thần suy nghĩ một chút liền hiểu ra. Những đệ tử mới này hoàn toàn không biết hắn, hắn cũng đã truyền lại chức viện trưởng cho Diệp Phàm. Bây giờ hắn chẳng có thứ gì chứng minh thân phận của hắn.
Nhưng thái độ của đệ tử thủ vệ cũng không tệ, rất nho nhã, lễ độ. Xem ra, mấy vị viện trưởng về sau của Thần Ma Học Viện quản lý không tệ.
“Vị tiểu huynh đệ này, bây giờ Thần Ma Học Viện…à, Tiên Viện, viện trưởng là ai vậy?” Lục Thần hỏi.
“Viện trưởng của chúng ta là Huyền Viễn.” Đệ tử đáp.
“Huyền Viễn?” Lục Thần chưa từng nghe cái tên này. Hắn hỏi tiếp: “Thế Vân Hải và Ỷ Thiên vẫn còn chứ?”
Người kia hơi cau mày, thái độ có chút thay đổi: “Lời này của các hạ là có ý gì? Hai vị đạo sư đó là đạo sư nguyên lão của học viện ta. Bây giờ đã là cảnh giới Nhân Vương đỉnh phong, đang chuẩn bị tiến vào Thất Trọng Thiên, đương nhiên là còn rồi.”
Lục Thần giật mình, hai tên kia cũng sắp đột phá rồi?
“Ha ha ha, tiểu huynh đệ, ta không có ý gì khác. Ta là người quen biết cũ của hai vị đó. Có gì nhờ ngươi thông truyền một tiếng...” Lục Thần suy nghĩ, hai người bọn họ nhất định không biết hắn trở về, chi bằng cho bọn họ một niềm vui bất ngờ: “Cứ nói rằng có một người bạn cũ muốn đến thăm bọn họ.”
“Xin lỗi, không được.” Đệ tử thủ vệ từ chối thẳng: “Ta thấy ngươi giống đến quấy rối. Mặc dù Thần Ma Tiên Viện chúng ta quy định phải cư xử với mọi người như nhau nhưng cũng không có nghĩa là ngươi có thể đến đây gây chuyện.”
Lục Thần cau mày: “Tiểu huynh đệ, ta đến gây chuyện chỗ nào?”
“Còn không phải gây chuyện sao? Hừ!” Người kia hừ lạnh: “Ngươi nói ngươi là bằng hữu của đạo sư nguyên lão chúng ta? Đã vậy, vì sao ngươi không có Truyền Âm Phù của bọn họ? Ngươi mở miệng đã gọi tiểu huynh đệ, từ đầu ta không tính toán với ngươi thì thôi. Nhìn tuổi của ngươi cũng không lớn lắm, ngươi cho rằng bối phận của ngươi lớn bao nhiêu chứ?”