Lục Thần cau mày: “Vị tiểu hữu, ngươi chưa từng thấy pho tượng trước thập điện sao?”
Lục Thần còn nhớ rõ trước thập điện có pho tượng của hắn, trên đó còn viết lời “nguyền rủa” cả đời không lập gia đình gì đó…
“Pho tượng đó là pho tượng tổ sư khai sơn Thần Ma Tiên Viện chúng ta, đã sớm phong tồn rồi.”
Lục Thần hơi buồn bực, hắn đến Thần Ma Học Viện, lại bị ngăn ngoài cửa.
Bên này Lục Thần bị ngăn lại, còn đệ tử thủ vệ lại hiểu lầm Lục Thần, dẫn đến cảm xúc của hắn ta có chút kích động, thu hút rất nhiều đệ tử đến.
“Dám đến Thần Ma Tiên Viện của chúng ta làm loạn? Hừ hừ, đã nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu ta nghe nói.”
“Bằng hữu, vừa nãy ngươi nói, ngươi là người quen cũ của Vân Hải đại sư và Ỷ Thiên đại sư, vậy tại sao ngươi không biết hai người này đã bế quan ở Tinh Thiên Huyễn Cảnh chứ.”
“Thần Ma Tiên Viện không ức hiếp những người khác, nhưng không có nghĩa là chúng ta sợ phiền phức.”
Tiểu Thú hơi mất kiên nhẫn nhìn những người này: “Các ngươi có biết các ngươi đang nói chuyện với ai không?”
“Nói chuyện với ai? Điên khùng, vậy các ngươi nói xem rốt cuộc là ai dám đến giương oai ở Thần Ma Tiên Viện.”
Tiểu Thú lạnh lùng nói: “Tất cả các ngươi đều phải gọi cha ta một tiếng tổ sư gia.”
“Ngay cả Vân Hải, Ỷ Thiên đến đây cũng phải hành lễ với cha ta.”
“Tư chất xem ra còn tạm chấp nhận được, tại sao kiến thức lại kém đến mức này? Thần Ma Học Viện thăng cấp đến Tiên Viện, tại sao yêu cầu gia nhập viện lại thấp như thế?”
“Nếu chúng ta muốn xông qua cánh cửa này, cho dù tất cả mọi người ở Lục Trọng Thiên này muốn cản cũng cản không được.”
Lục Thần giữ chặt Tiểu Thú: “Được rồi, bọn họ không biết đâu. Chúng ta cứ đứng ở góc độ của mình cư xử với bọn họ là được.”
“Dù sao nơi này cũng là Thần Ma Tiên Viện, nếu chúng ta xông vào, chẳng phải hồng thủy lọt miếu Long Vương sao?”
Tiểu Thú chưa nguôi cơn tức: “Cha, đừng dông dài với bọn chúng nữa. Một đám ranh con không có kiến thức.”
Lục Thần ôm quyền với những người kia: “Thì ra lão Hải và Ỷ Thiên đang bế quan. Khó trách… Vậy cũng được, quấy rầy rồi.”
Dứt lời, Lục Thần đang định rời khỏi.
Đúng vào lúc này, một luồng kiếm khí từ đằng xa gào thét đến, trực tiếp đánh cách chân Lục Thần ba mét.
Một giọng nói trầm thấp vang lên: “Ai dám can đảm đến Thần Ma Tiên Viện làm loạn?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía không trung.
“Là Mạc Bắc tiền bối Chúng Tiên Các.”
“Mạc Bắc tiền bối đã là cảnh giới Nhân Vương bát tinh. Một đạo kiếm khí vừa rồi, người này ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.”
“Thần Ma Tiên Viện không cho tùy tiện ra tay. Nhưng Mạc Bắc tiền bối cũng mặc kệ nhiều như thế. Ha ha ha, đến hay lắm, dạy cho đám ếch ngồi đáy giếng kia một bài học.”
Mạc Bác? Lục Thần không nhịn được bật cười.
Rất tốt, rốt cuộc cũng đã gặp được người quen.
Mạc Bắc lập tức xuất hiện sau lưng đám người Lục Thần: “Môn quy Thần Ma Tiên Viện sâm nghiêm, nhưng ta cũng không phải người của Thần Ma Tiên Viện, ta khuyên ngươi nên…”
Chữ “biến” còn chưa nói xong, Mạc Bắc nhìn thấy Lục Y Y xoay người, nửa chữ biến còn lại nuốt xuống.
“Mạc Bắc tiền bối.” Lục Y Y mỉm cười nhìn Mạc Bắc.
“Lục, Lục, Lục…”
Tiểu Thú cũng xoay người, mỉm cười xấu xa nhìn Mạc Bắc: “Mạc Bắc tiền bối, vừa nãy ngươi định nói cái gì?”
“Tiểu, tiểu, tiểu…”
Mạc Bắc lập tức ý thức được điều gì, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng người đứng chính giữa.
Là hắn sao? Là người kia sao?
Tại sao lại thấp như vậy?
Chờ chút, con chuột trắng trên vai hắn…
Đột nhiên, giọng nói Mạc Bắc hơi nghẹn ngào: “Không thể nào, không phải ngươi chứ... Nhất định là đang đùa ta, đúng hay không?”
Lục Thần chậm rãi xoay người, mặt mỉm cười: “Lão bằng hữu, có thể giúp ta một chút không, hình như... Ta không vào được Thần Ma Học Viện nữa rồi.”
Thời gian đã trôi qua hơn bốn mươi năm. Một lần nữa nhìn thấy tên kia, Mạc Bắc lệ rơi đầy mặt.
Không vào được Thần Ma Học Viện? Nói đùa cái gì vậy?
Hắn ta bước nhanh đến trước mặt Lục Thần, bàn tay đập thật mạnh vào vai của hắn: “Tiểu tử thối, rốt cuộc ngươi cũng chịu quay lại thăm mọi người.”
Mạc Bắc nhìn đệ tử Thần Ma Tiên Viện đang ngơ ngác chung quanh, cau mày nói: “Các ngươi thật sự không biết hắn là ai?”
“Mạc Bắc tiền bối, vậy hắn, hắn là ai?” Đệ tử thủ vệ vội vàng ôm quyền hỏi.
Tiểu Thú phàn nàn: “Các ngươi không xem Ảnh Thạch vạn giới sao?”
Mạc Bắc nói: “Chuyện của các ngươi ở Bát Trọng Thiên cũng có truyền lại, nhưng trận chiến giữa Lục Thần và tám vị thần, bởi vì xảy ra quá đột ngột, quan trọng nhất là… Trong Ảnh Thạch, tiểu tử ngươi không rõ sống chết, cho nên Thần Ma Tiên Viện không công khai cho đệ tử xem.”
“Về phần trận chiến với Phong Ma Chiến Thần bảy năm trước, khi đó ngươi ra sân là tóc trắng kim giáp, cánh tay Thái Hư ma hóa, cộng thêm hai năm qua khí chất và dung mạo của ngươi đều khác với lúc trước rất nhiều. Đám tiểu gia hỏa này không biết cũng là chuyện bình thường.”