“Đúng, đúng... Thật ra, ta đối với những người khác cũng bình thường, chỉ là nhìn thấy viện trưởng ngài, ta sùng bái ngài nhất, ta, ta vẫn hơi khẩn trương...” Bây giờ Huyền Viễn nào có biểu hiện của một viện trưởng Thần Ma Tiên Viện nữa, nói chuyện cứ ấp úng như người mới.
“Ha ha ha, Huyền Viễn.” Vân Hải cười to: “Lục Thần rất tốt tính với người mình. Nếu có thời gian ở chung, ngươi sẽ biết.”
“Lục Thần, ngươi yên tâm đi. Thái độ đối ngoại của Huyền Viễn vẫn rất thỏa đáng, không thịnh thế khinh người, cũng không e ngại các thế lực lớn. Chúng ta có thể thăng cấp thành Tiên Viện cũng nhờ tay của hắn ta đấy.”
Lục Thần không khỏi một lần nữa dò xét nam tử giản dị này: “Ồ, Huyền Viễn đúng là không tầm thường. Đúng rồi, đám đệ tử đã vượt qua Tinh Đồ Trận rồi sao?”
“Đã vượt qua, học viện chúng ta trải qua mấy năm phát triển, người tài ba xuất hiện lớp lớp, cộng thêm linh khí Lục Trọng Thiên khôi phục, rất nhiều người đã độ kiếp đến Thất Trọng Thiên.”
“Lúc đó, ta nhắc đến chuyện muốn thăng cấp Tiên Viện cần đệ tử vượt qua Tinh Đồ Trận. Thế là tất cả đều dồn sức xông trận. Trong vòng ba tháng đã xông qua Tinh Đồ Trận, mở ra kỷ lục mới ở Lục Trọng Thiên.”
Thần Ma đệ tử đều là thiên tài, trở thành Tiên Viện chỉ là vấn đề thời gian, nhưng có thể hoàn thành thăng cấp trong thời gian ngắn, hoàn toàn không thể tách rời sự vận chuyển chặt chẽ của Huyền Viễn.
Tuy nói lúc trước Lục Thần bị ép làm viện trưởng, sáng lập ra Thần Ma Học Viện nhưng nhìn học viện phát triển như ngày hôm nay, hắn cũng rất vui mừng.
“Viện trưởng, lần này ngài trở về trong bao lâu?” Huyền Viễn ân cần hỏi thăm.
“Nếu không có chuyện gì xảy ra, mong ngài ở lại lâu hơn một chút. Rất nhiều học viên, thật ra cũng bao gồm luôn cả ta, đều hy vọng có thể được gặp ngài.”
Lục Thần nhìn Mạc Bắc: “Mạc Bắc, Diệp Phàm có nói khi nào đi báo thù không?”
“Có, tính toán thời gian, đại khái là tháng này.”
Lục Thần suy nghĩ, sau đó nói với Huyền Viễn: “Lần này chỉ sợ không có thời gian. Diệp Phàm muốn tìm Lăng Thiên Tiên Tôn báo thù, Tiên Tôn đó cũng có chút khúc mắc với ta, ta cần phải đến đó.”
Huyền Viễn hơi thất vọng, nhưng Lục Thần nói là chuyện lớn, xem ra chỉ có thể chờ cơ hội lần sau.
“Lần này ta trở về, ta dẫn đám Tiểu Lục đến học Thiên Ngữ Nhuận Vật tâm pháp của học viện.” Lục Thần nói.
“Lục sư tỷ sao? Được, ta sẽ lập tức sắp xếp tĩnh tu thất.” Huyền Viễn vội vàng ra lệnh cho mấy đạo sư đang còn ngẩn người.
“Lục sư tỷ, Tiểu Mẫn muội muội, còn có Tiểu Đồng đệ đệ, mọi người đi theo ba vị đạo sư này đến tĩnh tu thất.”
Lục Y Y nhìn Lục Thần, thấy Lục Thần gật đầu với bọn họ, liền đi theo ba đạo sư học tập tâm pháp.
“Nhắc đến tâm pháp này, Lục Thần, còn phải đa tạ mấy sư huynh đệ Diệp Phàm, Sở Thiên, Tiêu Chiến.” Vân Hải đột nhiên nhắc đến chuyện cũ: “Ngươi còn nhớ tâm pháp này có rất nhiều chỗ khó giải không?”
Tất nhiên Lục Thần nhớ kỹ, nếu không Chúng Tiên Các cũng không từ bỏ tâm pháp này.
“Đám tiểu tử kia có tâm pháp rất mạnh, theo lý không cần đến Thiên Ngữ Nhuận Vật, nhưng bọn họ vẫn tốn thời gian lĩnh hội phá giải.”
Ỷ Thiên cũng nói: “Đúng vậy, mấy hài tử đó đều xem Thần Ma Tiên Viện như nhà của mình, chỉ là chớp mắt, tất cả đã đến Thất Trọng Thiên. Diệp Phàm có về lại một lần, nhưng Sở Thiên, Tiêu Chiến, Ngũ Huyền, Thiên Vẫn vẫn không trở lại.”
Lục Thần cười nói: “Bọn họ đang ở bên trong Tiên Linh Động Thiên, có lẽ bọn họ thấy Diệp Phàm thăng cấp nhanh như vậy, tất cả đều đang đuổi theo. Chờ đến lúc bọn họ trở thành Tiên Tôn, bọn họ sẽ trở về.”
Đang lúc nói chuyện, Truyền Tống Trận sau núi đột nhiên liên tiếp phát sáng.
Khi thăng cấp lên Tiên Viện, Truyền Tống Trận của Thần Ma Tiên Viện cũng thăng cấp làm Truyền Tống Trận đỉnh cấp, nếu không cũng không chịu nổi nhiều khách đến thăm như thế.
“Lục Thần ca ca.” Chỉ trong chớp mắt, một nữ tử xinh đẹp vọt đến trước mặt Lục Thần: “Ngươi trở về sao không nói với ta một tiếng?”
“Thiên Hinh Nhi?” Lục Thần kinh ngạc nhìn người đến, chính là đại tiểu thư Hoàng Thiên Tiên Cung.
“Lục Thần.” Thái Hạo theo sát đằng sau: “Nếu không phải Vân Hải nói cho ta biết, ta thật sự không biết ngươi còn có thể trở về.”
Không lâu sau, Lê Vi, Dao Hà của Phượng Lai Thánh Viện đến.
Đám người Thiên Tiên Bảo cũng đến.
Người của các đại Tiên Viện, Thánh Viện, tổng viện cũng lần lượt xuất hiện.
Nhất thời, trong nội viện Thần Ma Tiên Viện, tân khách người người nhốn nháo.
Mạc Bắc nhìn nhiều người chạy vội đến như vậy, không khỏi cảm thán: “Nói liên tục không bằng nói một tiếng, đã có nhiều người không quản đường xa vạn dặm đến đây gặp... Đây là lực hiệu triệu gì thế?”
Huyền Viễn đâu vào đấy sắp xếp đệ tử chiêu đãi tân khách. Lúc này, hắn ta ăn nói thỏa đáng, nhiệt tình nhưng không mất phong độ, hoàn toàn khác với biểu hiện khẩn trương khi gặp Lục Thần.