Người trong núi!
“Người trong núi, hy vọng ngươi có thể giúp ta, đây là hy vọng cuối cùng của nhân loại chúng ta!”
“Lục Nguyên, ngươi đặt tất cả hy vọng vào Lục Thần, thế này... Ý ta là, dù sao nó cũng không phải nhân loại!”
“Không!” Lục Nguyên hơi kích động: “Nó phải! Nó là nhi tử của ta và Tinh Thải! Ta tin nó có thể làm được!”
“Hơn nữa, trong cơ thể nó còn có Thần Ma Song Thiên Uy, đây là căn bản của bộ Thần Ma Nghịch Mệnh! Chỉ có Thần Nhi là có hy vọng tập hợp đủ bộ Thần Ma Nghịch Mệnh!”
Người trong núi thở dài một hơi: “Bộ Thần Ma Nghịch Mệnh căn bản không thể nào tập hợp được. Cho dù ngươi và Tinh Thải có manh mối của Thần Ma Vô Thiên nhưng ngươi nên biết, có thể tưởng tượng được độ khó khi thu hoạch được mỗi một món Thần Ma Nghịch Mệnh, chứ đừng nói là phải tập hợp trọn vẹn bộ Thần Ma Nghịch Mệnh!”
Lục Nguyên hít sâu một hơi: “Ta biết! Nhưng chúng ta còn có hy vọng khác sao?!”
Hai bên lập tức rơi vào trầm mặc.
Hồi lâu, người trong núi mở miệng: “Tinh Thải, nàng...”
“Đã vẫn lạc ở Cực Tinh.” Lục Nguyên rưng rưng nước mắt, giọng nghẹn ngào.
Người trong núi cúi đầu, hồi lâu mới lên tiếng: “Kế hoạch người chỉ dẫn của các ngươi phải trả cái giá quá lớn!”
“Vậy thì sao... Nhân loại còn được bao nhiêu thời gian? Chẳng lẽ chúng ta phải trở thành Sài Lang tộc kế tiếp sao? Đây là lựa chọn của bản thân Tinh Thải, ta không có tư cách ngăn cản nàng.”
“Đến Cửu Thiên nhiều năm như vậy, ta đã hiểu rõ, Trái Đất chỉ là tinh cầu cấp thấp nhất, chúng ta chẳng khác gì Sài Lang Nhân!”
“Nếu chúng ta không cam tâm với vận mệnh vậy thì phải phản kháng! Dù là cơ hội này xa vời đến mức có thể xem nhẹ, nhưng ít ra cũng phải thử một lần!”
“Người trong núi, giúp ta đi! Chỉ dẫn Thần Nhi, để nó trở thành hy vọng cuối cùng của chúng ta!”
Người trong núi cau mày: “Nếu như đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, vậy ta sẽ dốc hết sức, nhưng ngươi cũng biết, ta chỉ có thể giúp nó đến Lục Trọng Thiên.”
“Hơn nữa, ngươi không cảm thấy, đối với Lục Thần mà nói, thời khắc nó biết được chân tướng chắc chắn sẽ vô cùng đau khổ sao? Ngươi chắc chắn nó sẽ gắng gượng được sao?”
“Đối với nó mà nói, cả đời đều sống trong lời nói dối, thậm chí sự tồn tại của nó là một phần của kế hoạch người chỉ dẫn. Nó thành công cụ sống sót của nhân loại, nó có thể tiếp nhận tất cả những điều này sao?”
Lục Nguyên mỉm cười, trong mắt lấp lóe lệ quang: “Chí ít có một chuyện, chúng ta chưa từng lừa nó... Nó...”
Hình ảnh chỉ phát đến đây, chưa đợi Lục Nguyên nói xong câu cuối, màn sáng đột nhiên biến mất.
Sau khi màn sáng biến mất, từ đầu đến cuối Lục Thần vẫn đứng đó, không hề nhúc nhích!
Giờ phút này sự chấn động trong đầu đã khiến hắn không thể nào suy nghĩ được!
Hắn... Không phải Nhân tộc! Hắn không phải cốt nhục thân sinh của cha mẹ! Hắn... Là một con Sài Lang Nhân yếu ớt!
Thời khắc hắn bắt đầu tiến vào Cửu Thiên, thật ra đáp án đã ở ngay trước mặt hắn, không chút rối loạn rồi!
Hắn là Sài Lang Nhân bị diệt tộc!
Còn thứ mà hắn luôn bảo vệ, căn bản không phải tộc nhân của hắn!
Lục Di, không phải muội muội hắn!
Trăm năm qua, hóa ra từ lúc bắt đầu hắn đã sai, hóa ra bản tâm mà hắn đã kiên trì, căn bản đã sai!
Trời đất trong lòng Lục Thần đã sụp đổ vào khoảnh khắc này...
Trong đầu Lục Thần vang lên tiếng ong ong, giọng nói kia lại vang lên lần nữa.
“Lục Thần, cả đời này của ngươi luôn bị người ta lợi dụng, người đó là người mà ngươi gọi là cha!”
“Trái Đất, người thân mà ngươi bảo vệ, kết quả lại không có chút quan hệ gì với ngươi, ngươi nói có buồn cười không?”
“Chẳng phải ngươi muốn nghịch thiên cải mệnh sao, mệnh như vậy, ngươi đổi sao đây!”
Lục Thần chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, hắn đau đớn kêu lên: “Đừng nói nữa! Ngươi câm miệng lại cho ta!”
Lục Thần càng không muốn nghe thì giọng nói kia càng lấn tới.
“Lục Thần, ngươi liều mạng vì Trái Đất, thế nhưng kết quả là sao, ngươi chỉ là con cờ của bọn họ!”
“Nếu người Trái Đất biết thân phận của ngươi, bọn họ còn gọi ngươi là Chiến Thần Trái Đất không? Bọn họ chắc chắn sẽ chế nhạo ngươi, coi ngươi là một trò cười!”
“Ngươi căn bản chẳng là gì cả!”
Hai mắt Lục Thần đã không thể nào ức chế được khói đặc cuồn cuộn đang toát ra. Hắn cố gắng khống chế cơn phẫn nộ, bất lực trong lòng nhưng chỉ cần vừa tỉnh táo lại thì sẽ bị hiện thực vô tình điên cuồng tàn phá.
“Ngươi lừa ta! Tất cả những chuyện này không phải sự thật!”
“Lừa ngươi? Lục Nguyên đang ở Thông Thiên Ngục, đợi sau khi ngươi nghĩ rõ ràng, ngươi có thể tự đi hỏi hắn.”
Lục Thần chật vật ngẩng đầu, nhìn về phía Thông Thiên.
Hắn vẫn muốn đi cứu phụ thân, nhưng bây giờ, hắn không đủ dũng khí tiến vào tầng cuối cùng của Thông Thiên Tháp!
Nam nhân đó lừa mình một trăm năm!