Lục Thần nhịn không được cười ha hả, nắm Tiểu Mao Đoàn vào trong tay: “Tiểu tử này, hiện tại ta đã nuôi không nổi ngươi, ngươi tự đi tìm cái ăn đi, ăn tinh cầu nào không có người là được rồi."
Cả đám người nhìn thấy Lục Thần nói giỡn với Tiểu Mao Đoàn, nửa ngày sau vẫn không tỉnh táo lại được.
Vừa rồi Thông Thiên Ma Sát còn đắc ý, bỗng nhiên bị Tiểu Mao Đoàn một ngụm nuốt vào bụng!
Không đúng, Tiểu Mao Đoàn chỉ có thể là do Lục Thần gọi, người ta chính là Thôn Thiên Thí Thần Thử!
Khi đang nói chuyện, Lục Thần đột nhiên cảm thấy đầu váng mắt hoa: “Tiểu Mao Đoàn, ta, ta hơi mệt..."
Lời còn chưa nói hết, Lục Thần đã trực tiếp rơi xuống từ giữa không trung.
Dưới mặt đất lập tức kinh hoảng.
"Nhanh, nhanh đón lấy Cuồng Thần!"
...
Lúc Lục Thần tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong gian phòng của biệt thự nhà mình.
Trong phòng chỉ có một mình Lục Di.
"Ca, ngươi đã tỉnh rồi!" Lục Di vừa thấy Lục Thần mở to mắt thì lập tức nhào vào lòng Lục Thần, khóc lóc không ngừng: “Ca, ngươi làm ta sợ muốn chết... Hu hu hu..."
Lục Thần sờ đầu Lục Di: “Nha đầu ngốc, ta chỉ quá mệt mỏi."
"Ta biết, ta biết, nhưng ta vẫn lo lắng..."
Lục Thần cười ngồi dậy: “Mọi người đưa ta trở về à?"
Lục Di khẽ gật đầu: “Thật ra có rất nhiều người muốn tới gặp ngươi, nhưng đều bị ta đuổi đi, bây giờ ngươi cần nghỉ ngơi!"
Lục Thần nhìn chung quanh rồi nói: “Đuổi đi?"
"Ừm, nhưng rất nhiều người cũng chưa quay về Cửu Thiên, bọn họ đang trợ giúp xây dựng lại Trái Đất."
"Xây dựng lại?" Lục Thần nhức đầu.
"Ừm, sau trận chiến của ngươi và Thông Thiên Ma Sát, tuy không phải tác chiến trên mặt đất, nhưng... Dư chấn quá lớn, toàn bộ Trái Đất sớm đã hoàn toàn thay đổi, tất cả những kiến trúc cao hơn hai tầng trên Trái Đất đều bị sụp đổ hết, mảnh đại lục bị đẩy chếch đi, núi lửa các nơi sống lại, nước biển bao phủ thành thị ven biển... À, đúng rồi, ảnh hưởng lớn nhất vẫn là mặt trăng bị Tiểu Mao Đoàn ăn..."
"Hả..." Lục Thần không ngờ mình lại gây ra chuyện lớn như vậy.
"Bọn họ không tới bắt ta đền đó chứ."
Lục Di bị Lục Thần chọc cười: “Ca, sao có thể, không có ngươi thì Trái Đất cũng không tồn tại. Nhưng các nước đều đang lên kế hoạch xây dựng thế giới."
"Nói ra thì, trận chiến giữa đại ca và Thông Thiên để lại vô số linh lực, hiện tại linh khí trên Trái Đất cực kỳ dư thừa. Giờ rất nhiều quốc gia đều ủng hộ chuyển Trái Đất thành thế giới võ đạo, có lẽ lần tai nạn này cũng là một cơ hội."
"Nhưng sau khi không còn mặt trăng, tất nhiên khí hậu Trái Đất cũng bị ảnh hưởng rất lớn, cư dân mạng của Hoa Hạ đều nói lỗ nặng rồi, về sau ngay cả lễ Trung Thu cũng không còn..."
Lục Thần suy nghĩ, nói: “Vậy thì không khó giải quyết, muội nói với Lý Mộc Hoa, chờ thêm vài ngày để taa khôi phục thì sẽ trả lại cho các ngươi một mặt trăng!"
Vài ngày sau, Lục Thần mang theo bọn Tiểu Thú bay nhảy giữa tinh tế.
"Cha, tinh cầu kia thế nào? Không khác mấy tư liệu mà cha tìm." Tiểu Thú chỉ vào một tinh cầu nhỏ rồi nói.
Lục Thần so sánh với một ít số liệu tìm được về mặt trăng ở trên mạng, kích thước cũng tương đương.
"Chắc là được, tác dụng của mặt trăng chủ yếu là cung cấp lực hấp dẫn, buổi tối có thể phản xạ ánh sáng, vậy thì có thể thay thế."
Mọi người cùng trăm miệng một lời mà cảnh cáo Tiểu Mao Đoàn: “Tiểu Mao Đoàn, đây đã là lần thứ ba, lần này ngươi đừng nuốt nó luôn đấy!"
Tiểu Mao Đoàn nghiêm túc gật đầu, tạm thời ngậm tinh cầu này vào miệng.
Qua nhiều lần trăn trở, Lục Thần lấy lá chắn linh lực ra bao lấy, mang theo một đám nhà thiên văn học khảo sát trên quỹ đạo mặt trăng.
"Dựa theo thời gian quay của mặt trăng, nếu mặt trăng còn ở đó thì bây giờ đang nằm ở vị trí hiện tại." Một nhà khoa học của Hoa Hạ nói.
Lục Thần khẽ gật đầu, bảo Tiểu Mao Đoàn phun tinh cầu ra.
"Trần giáo sư, ngươi xem tinh cầu này có được không? Vị trí này đúng không."
"Chất lượng và mật độ tinh cầu gần như tương đồng với mặt trăng ban đầu, Cuồng Thần, ngươi tìm được hành tinh nhỏ này từ đâu vậy?"
Lục Thần nhức đầu: “Ta cũng không nhớ rõ, dù sao đã chạy qua mấy tinh hệ, nhưng ta đã tìm dựa theo số liệu mà ngươi cho ta, ngươi lại nhìn vị trí một chút đi."
"Cuồng Thần chờ chút, chúng ta tính toán đã... Lại gần mặt đất thêm 21.75 km đi."
"Được... À, để nó tự quay không thành vấn đề chứ?"
"Không cần lo, chất lượng, mật độ, thể tích của tinh cầu này đều tương đương với mặt trăng, dưới sự tác động của cả lực hấp dẫn và từ trường, nó sẽ nhanh chóng tự tiến vào quỹ đạo."
Lục Thần cũng không hiểu mấy chuyện này, dù sao nghe lời Trần giáo sư là được.
Sau một loạt điều chỉnh thử, cuối cùng mặt trăng mới cũng trở về vị trí cũ.
"Ha ha ha, vậy thủy triều, ngày đêm thay đổi của Trái Đất, quỹ đạo tinh cầu đều có thể khôi phục bình thường." Trần giáo sư thở thật dài nhẹ nhõm.