"Cho nên, lần này Diệp Phàm đã đoán đúng, nhưng cũng không kiếm được tiền!"
Lục Thần lập tức nổi đầy gân xanh, xem ra Huyền Giáp Vương vẫn tin tưởng vận khí của Diệp Phàm!
Cũng đúng, e là cả mình cũng không nâng tài vận của tiểu tử này lên được...
Cô Ảnh nói: “Trở lại chuyện chính, Lục Thần, ngươi đừng phiền não nữa, ngươi sợ có người thương tâm, ta thấy không bằng đều cưới hết là được."
"Cưới hết?" Lục Thần cau mày nói: “Các nàng sẽ không chém chết ta chứ?"
"Lòng ghen tỵ của nữ nhân cũng hơi đáng sợ, nhưng... Thử một chút xem, cùng lắm thì ngươi bỏ chạy, dù sao các nàng cũng không đuổi kịp ngươi."
Lục Thần hít sâu một hơi, xem ra, cũng chỉ có thể làm như vậy. ebook truyện được phát hành bởi website: vipTruyenGG.com
Mặt trăng đã trở về vị trí cũ, buổi tối hôm đó, cuối cùng mọi người có thể nhìn thấy ánh trăng sáng trên đỉnh đầu.
Nhân lúc trăng sáng, Lục Thần về biệt thự của mình.
"Lục Thần, muốn ta đi với ngươi không, dù sao ta cũng có chút kinh nghiệm trong chuyện này." Mục Long nói.
Lục Thần khinh bỉ nhìn thoáng qua Mục Long, đến bây giờ người này còn chưa thu phục được Phượng Vũ, lại dám không biết xấu hổ nói như vậy...
"Thôi bỏ đi, vẫn là tự ta giải quyết thì tốt hơn."
"Ừm, sư phụ nhất định không thành vấn đề!" Diệp Phàm nói rất chắc nịch: “Sư phụ, chúng ta chờ tin tốt của ngươi."
Lục Thần đứng trước biệt thự do dự một hồi, sau đó lấy hết dũng khí đi tới.
Hắn đẩy cửa ra, trong phòng khách có mười mấy mỹ nữ đang ngồi.
Khi thấy những mỹ nữ kia, Lục Thần lập tức ngây ngẩn cả người.
Những nữ nhân này có khí chất khác nhau, nhưng có thể nói người nào cũng là tuyệt phẩm mỹ nữ, dáng người khí chất dung mạo, phương diện nào cũng hoàn mỹ.
Hai ngày nay, đám nữ nhân đều ở lại nhà của Lục Thần, coi như cũng đã quen biết nhau, lúc Lục Thần đi tìm mặt trăng thì đã rất quen thuộc rồi.
Thật ra đa số họ cũng từng tiếp xúc với nhau rất nhiều lần, nhưng quan hệ có vẻ khá phức tạp.
Lãnh Nhu và Phong Linh Tử thuộc Cuồng Lãng, Cửu Nhi, Lăng Sương, Trấn Quốc Yên Nhiên khá thân thiết với các nàng.
Lạc Dao vốn là Dao Đế Đông Nhạc quốc, cũng chung sống thật lâu với đám người Cuồng Lãng, Cửu Nhi, Lăng Sương, sau đó lại lên Lục Trọng Thiên lại tu luyện ở Thần Ma Tiên Viện, bị trao đổi đến Phượng Lai Thánh Viện, tiếp theo lại quen biết với Lê Vi, Thiên Hinh Nhi. Linh Lung và Cửu Nhi chung sống nhiều năm ở Cửu Trọng Thiên, sớm đã giống như tỷ muội.
Mộc Sinh từng giúp đỡ Linh Lung thoát khỏi Vạn Giới mê cung, lại tặng công pháp.
Với những quan hệ như vậy, những nữ nhân này như đã tìm được tri kỷ, trò chuyện rất hăng say, không ai chú ý Lục Thần đã đứng ở cửa.
"Cốt Mị tỷ tỷ, tỷ nên đến sớm một chút!" Cửu Nhi giận dữ nói: “Hai ngày trước chúng ta đã thương lượng xong, lần này tuyệt đối không thể để hắn chạy nữa!"
"Đúng vậy, phải cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục!"
Cốt Mị hơi ngượng ngùng, nhỏ giọng mà nói: “Hình như Lục Thần ca ca không thích ta... Ta là Vong Linh tộc, trước đó có một đoạn thời gian rất dài, Lục Thần ca ca nhìn thấy bản thể của ta..."
"Không sao!" Mộc Sinh mỉm cười: “Vong Linh tộc thì làm sao, ta còn là Thụ yêu đây này, đừng xem thường khả năng tiếp nhận của nam nhân!"
Hả? Cốt Mị cũng tới?
Hơn nữa nghe ý của các nàng thì còn là họ tự gọi nàng tới?
Đầu óc Lục Thần vang lên ong ong!
Mười hai người!!
Lục Y Y bưng trà nước đến: “Các tỷ muội uống nước đi!"
Cửu Nhi kéo Lục Y Y qua: “Lục tỷ tỷ đừng bận rộn nữa, hiện tại tỷ đã không phải là chiến sủng của Lục Thần ca ca, tỷ cũng phải biết cách tranh thủ hạnh phúc cho mình!"
"Bây giờ đã đến Cửu Trọng Thiên, nếu lần này Lục Thần ca ca không cho chúng ta một câu trả lời, vậy không biết phải chờ tới lúc nào."
Hả?! Tiểu Lục?!
Vì sao các nàng lại xúi giục Tiểu Lục như vậy!
Nói gì thì nói, Tiểu Lục đã đi theo mình lâu như vậy, không có nàng ở bên cạnh, mình thật sự không quen lắm.
Hiện tại Lục Y Y có bản thể, cũng không còn là chiến sủng của Lục Thần, thật ra cũng có thể suy nghĩ... Nhưng... Tiểu Mẫn là nữ nhi của mình, Tiểu Mẫn gọi Tiểu Lục là tỷ tỷ, có phải vai vế hơi rối loạn hay không...
Lục Thần không nói tiếng nào mà đứng ở cửa, cảm thấy thật đau đầu.
Hắn thấy Tiểu Lục không có ý từ chối... Vậy tức là mười ba người!
Lục Thần đột nhiên có chút hối hận, nếu cưới tất cả... Hắn âm thầm tính toán trong lòng.
Một tuần bảy ngày, một ngày hai người, vậy một tuần mình chỉ có thể nghỉ ngơi nửa ngày!
Một tháng chỉ có thể nghỉ ngơi hai ngày, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, chỉ có thể nghỉ được hai mươi bốn ngày...
Bất tri bất giác, trên trán Lục Thần đã chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh.
Nhưng điều này còn không phải mấu chốt, kinh khủng nhất là mấy nữ nhân này còn xúi giục kích động nhiều người gia nhập hơn!
Trình độ bao dung của bọn họ thật nằm ngoài dự đoán.