Bàn về cảnh giới thì nơi này có người tu tiên, cũng có Tiên Tôn Thần Minh, thực lực của Phong Linh Tử là yếu nhất trong này, nhưng những người khác vẫn mang vài phần kính trọng với nàng, nói cười với nàng.
Bàn về chủng tộc mà nói thì càng đủ loại, Nhân tộc, Vong Linh, Thiên Hồ, Thụ Yêu, Linh Quỷ...
Lãnh Nhu thở dài một tiếng: “Các tỷ muội, chỉ chớp mắt đã qua gần trăm năm, tất cả mọi người đã đợi lâu như vậy, mấy năm nay nhất định không dễ dàng..."
Những lời này lập tức làm các nữ nhân sinh ra sự đồng cảm mãnh liệt, trong mắt họ ngấn lệ lập lòe.
Thích Lục Thần đúng là một chuyện bất hạnh.
Hắn có lý do phải đi đến Cửu Trọng Thiên, nhưng lại thương cho những nữ nhân này phải đau khổ truy đuổi, nhưng cuối cùng chỉ phát hiện sự chênh lệch giữa mình và Lục Thần càng ngày càng xa.
Có lẽ là vì các nàng đều hiểu rất rõ thống khổ phải chờ đợi trông ngóng, cho nên mới coi nhau là tri kỷ.
Lạc Dao cắn răng một cái, hung hăng nói: “Cho nên, lần này tuyệt đối không thể để hắn chạy!"
"Khụ khụ... Ta, ta cũng không định chạy." Ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng nói.
Mọi người vội vàng nhìn về phía cửa, phát hiện người mà các nàng vẫn chờ đợi đang đứng ở đó.
Lục Thần thở dài một tiếng rồi đi tới, ánh mắt của hắn dừng lại trên người từng mỹ nữ tuyệt thế.
Trăm năm đã trôi qua, hắn còn nhớ rõ mỗi một câu chuyện với các nàng.
"Chuyện ở Cửu Trọng Thiên đã xong, ta cũng nên dừng lại." Lục Thần mỉm cười: “Nếu các nàng không ngại, vậy... Ta cưới các nàng..."
Mặc dù mệt một chút, nhưng người nào ở đây cũng đáng để Lục Thần quý trọng.
Đôi mắt sáng ngời của Cửu Nhi chảy xuống những giọt nước mắt trong suốt, khóc không thành tiếng: “Chàng có biết chúng ta chờ những lời này của chàng bao lâu rồi không..."
...
Ba ngày sau, đại hôn của Lục Thần!
Bởi vì Lục Thần có rất nhiều bạn bè còn ở Ngũ Trọng Thiên nên hắn tổ chức tiệc cưới ở Trái Đất.
Tin tức vừa truyền ra, toàn cầu lập tức nổ mạnh!
Ý của Lục Thần là tiệc cưới đơn giản một chút thì được rồi, chỉ mời một vài người bạn quan hệ khá thân.
Nhưng trong ngày tổ chức tiệc cưới, cả Giang thành nữa đã nổ tung!
Hơn một ngàn đài truyền hình bị chặn ở bên ngoài tiệc cưới, nhưng bọn họ vẫn điên cuồng tường thuật lại hình ảnh hiện trường.
"Thưa quý khán giả, thưa quý khán giả, nơi đằng sau mà mọi người thấy là địa điểm Cuồng Thần cử hành hôn lễ, tuy Giang thành vẫn là một mảnh phế tích, nhưng hiện trường tiệc cưới náo nhiệt lại mang đầy không khí vui mừng dày đặc!"
"Nghe nói chỉ có tổng cộng bốn trăm người lấy được thiệp mời của Cuồng Thần, nhưng theo tin tức mà đài chúng ta nhận được hiện giờ thì từ ba ngày trước các Truyền Tống Trận trên Trái Đất chưa từng ngừng vận chuyển, một số lượng lớn người đang đi tới Trái Đất!"
"Không biết hôm nay sẽ có ai vinh dự được tham gia hôn lễ của Cuồng Thần."
"Mọi người nhìn tân nương đang tiếp khách, mười ba tân nương này thật sự quá đẹp... Mà cho tới bây giờ, còn chưa thấy bóng dáng của Cuồng Thần."
Hiện tại không có tòa nhà cao tầng nào tồn tại thì tất nhiên nhà hàng sang trọng cũng mất.
Tiệc cưới của Lục Thần được tổ chức trên một khu vực trống trải, sau đó thì bày bàn ghế chén đũa lên, thật sự khá giống buổi tiệc cơ động ở nông thôn.
Thiên Cơ vừa lắc đầu, vừa bày chén đũa lên.
Nhìn thấy hiện trường vô cùng náo nhiệt, Thiên Cơ thở dài một tiếng.
Tên Lục Thần kia đã kết hôn rồi?!
Nói gì thì nói, hiện giờ mình lại đang hỗ trợ tổ chức tiệc cưới cho Lục Thần...
Thật sự là tạo hóa trêu người!
Đột nhiên, Cô Ảnh kinh ngạc nhìn người đang buồn bực làm việc này: “Thiên Cơ? Sao ngươi lại biến thành bộ dạng thế này?"
Thiên Cơ ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua Cô Ảnh.
Lục Thần giao Thủ Vệ Đại Địa lại cho Diệp Phàm, hiện tại thân thể của Thiên Cơ yếu hơn Thủ Vệ Đại Địa rất nhiều, nhưng càng giống một người bình thường.
Hắn ta lại gặp được một người quen ở Thất Trọng Thiên...
Cô Ảnh cũng đang hỗ trợ, nhưng người giúp đỡ cũng không phải chỉ có mình hắn ta, thấy Thiên Cơ đi có một mình thì vội tiếp cận, nhỏ giọng hỏi: “Thiên Cơ, ngươi đi qua Cửu Trọng Thiên rồi đúng không?"
"Đi rồi." Thiên Cơ mặt không đổi sắc mà tiếp tục bày chén đũa.
Người khác có thể nhàn nhã, nhưng hắn ta là Thiên Cơ, tuyệt đối là không dám lười biếng.
"Bên kia trông như thế nào."
"Không như thế nào cả, rất bình thường."
"A? Thật hay giả?" Cô Ảnh trợn to hai mắt, hoàn toàn không cùng một kênh với vẻ mặt lạnh nhạt của Thiên Cơ.
"Ôi, Thiên Cơ, có phải trong Cửu Trọng Thiên có một cánh cửa tên là thiên môn không? Nó dẫn đến nơi nào vậy?"
Thiên Cơ cau mày, vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Sao ta biết. Dù sao Thông Thiên Ma Sát là dựa vào sinh vật đi ra từ thiên môn để hóa hình."
"Vậy chẳng phải là phía bên kia thiên môn là một thế giới mạnh hơn cả Cửu Thiên?"