Cô Ảnh kích động không thôi: “Ông trời của ta, thật muốn đi đến Cửu Thiên, thế giới mạnh hơn Cửu Thiên là dạng gì, nếu có thể đi xem một chút thì thật không uổng cuộc đời này."
"Ai, Lục Thần có đi không?"
Thiên Cơ tức giận nhìn Cô Ảnh: “Ta cũng không phải con giun trong bụng Lục Thần, sao ta biết! Ngươi nhường đường nào, nếu bị Lục Thần nhìn thấy thì ta lại bị phạt." Nói xong, Thiên Cơ bước nhanh đi đến một cái bàn khác bận rộn công việc.
Chờ Cô Ảnh đi rồi, trong lòng Thiên Cơ lại có một cảm giác không rõ.
Ai cũng nói Duy Ngã Độc Cuồng là người duy nhất tiến vào Cửu Thiên, nhưng không đúng, mình cũng đi vào rồi!
Ban đầu hắn ta cũng chỉ muốn thành Tiên, hiện tại thậm chí còn đi qua cả Cửu Thiên!
Nhìn ánh mắt hâm mộ kia của Cô Ảnh, hắn ta cảm thấy cũng không tệ lắm...
Còn có thiên môn mà Cô Ảnh nhắc tới nữa, Duy Ngã Độc Cuồng có đi qua hay không?
Ngay vào lúc Thiên Cơ đang suy đoán, cách đó không xa, đám người đột nhiên trầm trồ hô lên.
Lục Thần đã trở lại!
Nhưng lần này hắn trở về còn dẫn theo một người.
Là người tạo ra kế hoạch người chỉ dẫn, cha của Lục Thần và Lục Di, Lục Nguyên!
"Gia gia!"
Lục Nguyên nhìn thấy người đầu tiên chạy tới gọi mình, cau mày nói: “Ngươi là..."
"Ta là Lục Thú! Đứa con lớn nhất của cha!" Tiểu Thú thành thạo giới thiệu bản thân, còn không quên quan tâm muội muội đệ đệ của mình: “Lục Viễn, Lục Mẫn, đều lại đây!"
Lục Thần đứng một bên nổi đầy gân xanh, Tiểu Thú thật sự không sợ người lạt chút nào.
"Thần Nhi, ngươi có có đến ba hài tử rồi sao? Vậy sao giờ mới kết hôn?"
Lục Thần câm nín nửa ngày mới trả lời: “Cha, chuyện này một lời khó nói hết... Sau này ta sẽ nói với ngươi, Lục Di, Cô Phi, Tiểu Dịch mấy đứa đều lại đây!"
Cả nhà Lục Di cũng đã tới.
Nhìn thấy Lục Di, Lục Nguyên đã rơm rớm nước mắt: “Di Di... Đã lớn như vậy rồi..."
"Cha..." Mắt Lục Di rơm rớm lệ nhòa.
Cô Phi cười nói: “Hôm nay là ngày vui của đại ca, cả nhà chúng ta cũng đoàn tụ, Di Di đừng khóc."
Lục Di gật đầu thật mạnh, cố nén nước mắt, đỡ lấy Lục Nguyên.
Tiệc cưới sắp sửa bắt đầu, đột nhiên, không trung có từng áng tường vân hiện ra.
Hoàng loạt những bóng dáng to lớn buông xuống từ trong mây.
"Thưa quý khán giả, đây là Thần Minh đến Trái Đất, là, là Nguyên Thủy Thần Phật, Vô Ý Kiếm Thân, Hỗn Nguyên Thiên Đạo... Cổ Thần cũng đã tới!"
"Còn có Bàn Cổ, Nữ Oa, Cửu U..."
Bàn Cổ vừa bước xuống đã vọt đến ngoài sân tiệc cưới: “Lục Thần, ngươi kết hôn mà không báo với ta một tiếng?"
Cửu U theo sát phía sau: “Tiểu Lục Thần, ngươi làm vậy thật không đúng, không báo cho Bàn Cổ thì thôi, cả Cửu U này mà ngươi cũng không gọi? Chúng ta đều là Hỗn Độn linh hạch, rõ ràng có nhiều đề tài chung!"
"Cửu U ngươi có ý gì, cái gì gọi là không báo cho ta thì thôi? Hắn có thể không báo cho ta hay sao? Ta là sư phụ hắn!"
"Sư phụ cái rắm, sao ngươi lại là sư phụ hắn?"
"Ta dạy hắn Khai Thiên Tích Địa, đương nhiên là sư phụ hắn!"
Lục Thần nổi đầy gân xanh trên đầu, hai người này lại bắt đầu cãi nhau, hắn vội nghênh đón: “Hai ngươi đừng cãi cọ được không? Không phải, ta chỉ kết hôn mà thôi, còn đi mời nhị vị tiền bối trong dòng chảy hỗn loạn đến thì không khỏi hơi chuyện nhỏ xé to."
"Thật ra hôn lễ thì không sao cả, mấu chốt là ngươi không nghĩ đến ta!" Bàn Cổ nói: “Dù sao ngươi nhanh sắp xếp một chút, để cho ta một vị trí!"
"Còn ta nữa! Không được để ta ngồi gần Bàn Cổ!" Cửu U bổ sung.
Lục Thần đỡ trán, được rồi được rồi, có thêm vài người cũng không sao cả, hắn vội bảo người đi sắp xếp.
Nhưng sắp xếp cho hai người kia xong, thì mười Cổ Thần thật sự rất khó xử lý.
Với thể tích kia của Mộng Mô thì muốn chứa đủ nó có lẽ chỉ có dạ dày của Tiểu Mao Đoàn...
"Lục Thần tiểu hữu, chúc mừng." Mộng Mô nói: “Chúng ta tới xem là được, ngươi không cần quan tâm chúng ta."
Phía Lục Thần còn đang đau đầu phải sắp xếp mười Cổ Thần thế nào thì Tiểu Thú đã chạy tới.
"Cha, cho ta hai vạn vị trí đi!"
"A?" Lục Thần trợn to hai mắt, hắn mời có bốn trăm người, kết quả Tiểu Thú vừa mở miệng đã đòi hai vạn vị trí!
"Ngươi, ngươi muốn hai vạn vị trí làm gì?"
Tiểu Thú ngượng ngùng gãi đầu: “Không phải ngươi nói, gọi một ít người nhà và những bạn bè tương đối thân đến sao, ta, ta... Khụ khụ..."
Đại Hoàng đứng bên cạnh thản nhiên nói: “Người nhà của Tiểu Thú không phải là người nhà của lão đại sao, cũng không nhiều, chỉ hơn hai vạn thôi."
Lục Thần thiếu chút nữa hỏng mất.
"Hơn hai vạn?"
Tiểu Thú cười hắc hắc: “Cha đừng hiểu lầm, thật ra ta cũng chỉ có hơn một ngàn thê tử, nhưng họ đã có hài tử, cũng chính là tôn tử tôn nữ của ngươi, ngoài ra còn dẫn theo một ít người nhà, ai, bất tri bất giác đã có hơn hai vạn bốn ngàn vị trí."
Lục Thần đỡ trán, nếu nói đến sinh sản, vẫn là Tiểu Thú mạnh nhất.