Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 567 - Chương 567: Liệp Hoàng Dũng Mãnh

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 567: Liệp Hoàng dũng mãnh

Editor: Linh Tống

Suy nghĩ một chút, thật ra tên Lý Mộc Hoa kia cũng không tệ, là binh sĩ ca ca, tuổi còn trẻ đã là một tiểu quan. Dáng vẻ cũng soái hơn La Vũ, mặc dù có lúc hơi bỉ ổi, nhưng khi nghiêm túc tuyệt đối có phong cách quân nhân.

Mấu chốt ở chỗ con hàng này có thể đánh nhau, lần trước một mình hắn ta đánh ngã ba tên bảo vệ, lúc đó Lục Thần còn sợ ngây người.

"Kỳ quái, theo đuổi nhau thì cũng không đến nỗi giấu giếm ta chứ... Quên đi, ngày mai hỏi lại."

Đã tu luyện xong Thần Ma Nhất Biến, cuối cùng Lục Thần có thể ngủ trên giường mình một giấc.

Một đêm trôi qua, sáng sớm hôm sau, Lục Thần vẫn mua thức ăn, rèn luyện như trước, chỉ là Lục Di lại online từ sớm, không ăn cùng hắn.

"Hôm nay online sớm như vậy?" Lục Thần cũng không để ý đến nàng, hắn đặt điểm tâm ở phòng của Lục Di, rồi trở lại phòng của mình.

Càng nghĩ, Lục Thần càng cảm thấy Lục Di không bình thường.

"Chẳng lẽ là trong trò chơi xảy ra chuyện gì?" Lục Thần nghĩ tới khả năng này, "Lên trang web chính thức xem."

Vừa lên trang web chính thức, Lục Thần liền nhìn thấy một đống bài post không giải thích được.

"Vô Danh vẫn lạc, nếu ngươi muốn giết Vô Danh, hãy bước qua xác của lão tử!"

"Vô Danh đã chiến đấu nhiều lần vì chúng ta, lúc này đến lượt chúng ta chiến đấu cho hắn!"

"Hội đồng minh Trái Đất bảo ngày mai chúng ta không nên online, nhưng bọn họ đánh giá thấp chúng ta, chúng ta không phải đồ hèn nhát! Muốn giết Vô Danh, dù cho ngươi có là Thiên Vương lão tử thì cũng không được!"

"Sáng mai 6 giờ, mời người chơi có điều kiện tận lực login, hộ tống Trái Đất 45 ức năm của ta, bảo vệ Chiến thần Vô Danh của Trung Quốc chúng ta!"

"Vẫn lạc?" Lục Thần lật về phía trước, cũng may trên mạng có rất nhiều bài post về hắn, cũng không quá khó tìm.

Tổng hợp mấy bài post lại xem sơ qua, cuối cùng Lục Thần cũng hiểu rõ.

Trong trận Tiên Tung Lâm trước đây, người chơi Nhị Trọng Thiên nói với người chơi Trái Đất, Vô Danh sẽ trực tiếp bị đánh về cấp 1 dưới sự công kích như vậy . Cộng thêm đúng là đã hơn mấy tháng Lục Thần chưa từng xuất hiện, gần như tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã toi.

"Khó trách khi đó mấy người Lục Di lại nói chuyện lạ lùng như vậy, thì ra là sợ đả kích đến lòng tự ái của ta!"

Hiện tại có cường giả siêu cấp khiêu chiến bên ngoài Trái Đất thôn! Hắn ta yêu cầu "Vô Danh" ra ứng chiến, nếu không sẽ đồ diệt ba tỷ người chơi trong Trái Đất thôn!

Ở trong lòng người chơi Trái Đất, Vô Danh đã vẫn lạc, hoặc có lẽ hiện tại hắn đang luyện cấp ở một nơi nào đó trong Nhất Trọng Thiên, đương nhiên không thể ứng chiến được. Điều đó có nghĩa, bọn họ không thể tránh được một trận chiến này!

Vì đối thủ quá mạnh mẽ, đồng minh Trái Đất kiến nghị người chơi không nên online, nhưng người chơi Trái Đất không định làm rùa đen rút đầu, trên diễn đàn xuất hiện lượng lớn bài post kêu gọi giống nhau.

"Bảo vệ Trái Đất 45 ức năm, bảo vệ Chiến thần Vô Danh của Trung Quốc ta!"

Đến tận lúc này, hắn đã tìm được nguyên nhân khiến Lục Di và Lý Mộc Hoa khác thường như vậy!

Bọn họ nên chiến đấu vì Lục Thần, lại không thể nói cho Lục Thần... Trận chiến này bọn họ gần như không có phần thắng, bởi vậy trong lòng bọn họ lại hoài niệm vị Chiến thần vẫn luôn bảo vệ bọn họ. Dưới tâm trạng mâu thuẫn như vậy, bọn họ mới muốn nói lại thôi.

Lục Thần vội vàng nhìn đồng hồ, hiện tại đã hơn bảy giờ rưỡi, cách thời gian ước chiến chỉ còn nửa giờ!

Lục Thần hơi híp mắt lại.

"Tìm lão tử thì cứ tìm lão tử, lại đi tàn sát người chơi Trái Đất, các ngươi còn có thể không biết xấu hổ hơn nữa không!"

Thời gian cấp bách, Lục Thần không kịp đi chào hỏi Lục Di mà trực tiếp login!

Một lát sau, Lục Thần xuất hiện ở Tụ Linh sơn mạch.

Hắn dung hợp thuộc tính của Như Ý Trường Côn vào trên Nghịch Thủy Lân Văn Kiếm, dung hợp thuộc tính Ác Ma Trường Bào lên trên Giao Long Huyền Lân Giáp. Sau khi chuyển thuộc tính, hiệu quả của bộ Ác Ma vẫn không bị ảnh hưởng, chỉ nhiều thêm mấy hiệu ứng đặc biệt của Huyền Lân Giáp cùng với toàn bộ bề ngoài xảy ra sự thay đổi.

Một thân Long Lân Giáp thêm một thanh Nghịch Thủy Lân Văn Kiếm.

Thay bộ đồ thời trang màu đỏ hắn thích nhất "Huyết Thần Kiếm Cuồng", hắn hóa thành một tia sáng đỏ bắn thẳng ra bên ngoài Tụ Linh sơn mạch.

Rời khỏi Tụ Linh sơn mạch, Lục Thần khẽ quát một tiếng, "Cửu Dực!"

Một con Cửu Dực Thương Long rít gào, dang cánh, vỗ ra từng cơn lốc. Lục Thần vững vàng rơi xuống trên đầu cự long.

"Trái Đất thôn!"

...

Bên ngoài Trái Đất thôn, hiện tại người chơi Trái Đất lại có thêm một chút hy vọng.

Lúc này, đang có bốn người đứng đối diện với Liệp Hoàng, đánh cờ với tên cường giả siêu cấp kia.

Liệp Hoàng đang khoanh tay trước ngực nhìn bốn người phía trước, hừ lạnh một tiếng, "Người Mộc Phủ? Chuyện này không liên quan gì tới các ngươi, ta khuyên các ngươi đừng dính vào vũng nước đục này!"

"Biết thân phận của sư phụ ta không? Cho dù các ngươi là người Mộc Phủ, nhưng theo ta được biết, lúc người mới các ngươi lịch luyện, hẳn trưởng bối Mộc Phủ sẽ không nhúng tay vào. Không phải sao?"

Ánh mắt Tiêu Thiên cũng không tập trung vào Liệp Hoàng.

Đúng là Liệp Hoàng rất mạnh mẽ, nhưng so với người đứng sau hắn ta, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.

"Thanh Lang tiền bối, dường như việc ngươi vượt qua Thiên Vực ra tay là không hợp quy củ!"

Thanh Lang là sư phụ của Liệp Hoàng! Hắn ta là cường giả siêu cấp đến từ thượng trọng thiên!

"Quy củ?" Thanh Lang cười khinh thường, "Không phải quy củ dùng để phá vỡ sao?"

"Nhưng ngươi và Vô Danh có thù oán, không nên giận chó đánh mèo tới người Trái Đất!" Uyển Nhi giận dữ nói.

Thanh Lang cười lạnh, "Thanh Lang ta làm việc, không có gì mà nên hay không nên, chỉ có vui hay không. Chẳng lẽ bốn người các ngươi chán sống thật? Dám chặn đường ta?"

"Kỳ quái, theo ta được biết, từ trước đến nay, người mới Mộc Phủ các ngươi lịch luyện luôn là năm người một tổ, vì sao các ngươi chỉ mới có bốn người? Một người nữa đâu?" Thanh Lang đưa tay sờ cằm, suy tư một lát, "Ah, đúng rồi, ta nhớ ra rồi, mỗi tổ các ngươi đều có một người mang theo trọng bảo của Mộc Phủ gia, ta đoán, chắc món trọng bảo kia còn đang nằm trên người của người đó."

Bình Luận (0)
Comment