Editor: Linh Tống
Tàn Sinh từng nói với hắn, Tam Trọng Thiên không phải nơi như hắn tưởng tượng, sợ rằng Tam Trọng Thiên sẽ có biến số rất lớn. Nhưng ít ra hắn cũng nắm chắc một điểm, người ở đó đủ mạnh!
"Thăng cấp, tìm người trong núi, giết chết Linh Vũ Dược Tôn, sau đó lập tức tới Tam Trọng Thiên!" Lục Thần suy nghĩ một hồi, sau đó lại lần nữa đổi skin nhân loại. Dù sao thì hình thái Ác Ma cũng quá thu hút sự chú ý của người khác.
"Cửu Dực, đi, tới cầu Nại Hà!"
Lục Thần triệu hoán Cửu Dực, Cửu Dực Thiên Long giương cánh bay lên bầu trời, thẳng đến cầu Nại Hà!
...
Đứng ở ngã ba đường, Lục Thần lại kiểm tra bản đồ một hồi.
Sân thi đấu và Tu La tràng ở hai phía đông tây cùng với bản đồ này, hắn đã từng đi thăm dò, vậy chỉ còn lại một con đường, một đường hướng bắc!
Dọc theo đường chính hướng bắc, đi đến "Cầu Nại Hà", lại đi xa hơn về phía bắc là "Quần Yêu sơn mạch" "Lạc Tiên bình nguyên" cùng với thành chính cấp 80, trước mắt bị ghi chú là "nơi vô chủ".
Lúc đánh bại Đồ Tiên Độc Sư, Đồ Tiên Độc Sư đã đưa cho Lục Thần tọa độ của người trong núi, vị trí của người trong núi nằm ở Lạc Tiên bình nguyên.
Trên đường buồn chán, Lục Thần gọi Đại Hoàng ra đi cùng hắn hết đoạn đường này.
Đi về hướng bắc khoảng bảy tám phút, từ rất xa Lục Thần đã thấy mặt sông rộng, gần như không nhìn thấy bờ bên kia!
Con sông này còn có một điểm đặc biệt, nước sông có màu đen, trên mặt sông có sương mù màu đen mờ nhạt.
"CMN, đây là sông gì..." Lục Thần dõi mắt nhìn lại, ở tận cùng đường chính có cây cầu, nói vậy chắc đây là cầu Nại Hà.
"Đại Hoàng, theo ta vào, ta cảm thấy cầu Nại Hà này không phải cầu bình thường." Lục Thần lập tức hăng hái.
Một cây cầu gỗ cổ kính xuất hiện trước mặt Lục Thần. Phần lớn cây cầu bị giấu trong sương mù màu đen, chỉ có thể nhìn được một đoạn kết cấu bằng gỗ khá ngắn.
Dường như trên cầu còn có một bóng người vẫn luôn ngồi ở chỗ kia, không biết là người chơi hay là NPC.
"Cây cầu này có thể bắc xuyên qua dòng sông rộng như vậy sao? Hơi tùy hứng. Nói vậy, người kia không phải Mạnh Bà chứ? Ta không cần uống canh Mạnh bà gì đó chứ." Lục Thần không khỏi nghĩ tới một số truyền thuyết của Trung Quốc.
Trước cầu gỗ có dựng thẳng một tấm bia đá.
【 Trước cầu Nại Hà quên kiếp này, sau cầu Nại Hà khó gặp lại. 】
Lục Thần chớp mắt, cũng không biết rốt cuộc những lời này có ý nghĩa gì. Hắn than thở một câu sau đó bước lên cầu Nại Hà.
Thấy có người tới gần, cuối cùng bóng người như ẩn như hiện trong sương mù đen kia cũng đứng lên.
Đây là một lão thái bà hoàn toàn không giống nhân loại Trái Đất, khuôn mặt vô cùng mập mạp, nụ cười không có chút thân thiết hòa ái nào, trái lại còn khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.
"Tiểu tử, muốn qua cầu Nại Hà, ngươi phải nộp lộ phí." Lão thái bà cười rất quỷ dị.
"Nộp lộ phí?" Lục Thần kinh ngạc nhìn lão thái bà này, "Ngươi... Không phải Mạnh Bà thật chứ? Không phải ngươi muốn ta uống canh Mạnh bà chứ? Ta còn chưa chết đâu, dường như nơi này cũng không phải cõi âm đúng không?"
Lão phụ nhân vẫn duy trì nụ cười không quá lịch sự tao nhã trên mặt, "Đó là truyền thuyết trong server ở tiểu thế giới các ngươi, có khác biệt rất lớn với Cửu Thiên thật sự. Ta không phải Mạnh Bà gì hết, ta chỉ thu lộ phí."
"Bao nhiêu tiền?"
"Ký ức về một người ngươi thích nhất." Lão phụ nhân vừa cười vừa nói, "Chỉ cần một thôi, giá cả rất hợp lý đúng không."
"CMN, hợp lý cái cọng lông, quả nhiên... Ta đây không đi cầu Nại Hà của ngươi nữa, ta trực tiếp bay qua."
"Tiểu tử, trong nước vong xuyên có thứ gì ngươi có biết không?"
Lục Thần nhìn nhìn nước sông dưới cầu, đen như mực... Chẳng qua hiện tại hắn đang ở trên sông, có thể nhìn càng rõ ràng hơn. Lúc này hắn mới phát hiện nước sông cũng không có màu đen, mà là... Màu đỏ! Đây là màu sắc của máu sau khi bị oxi hóa thời gian dài...
"Là máu?"
"Tất cả những người chơi từng chết đi đều bị rút mất một phần linh hồn vây khốn ở chỗ này... Không cần nhìn ta với ánh mắt kinh ngạc như thế, tử vong cần phải trả giá thật lớn, ở đâu cũng vậy thôi."
"Đương nhiên, trong Nhị Trọng Thiên Vực, có thể dựa vào thiên địa linh khí để bổ sung linh hồn chi lực đã bị tổn thất sau khi chết đi. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi người chơi chết sẽ tổn thất kinh nghiệm. Cửu Thiên đang sử dụng thiên địa linh khí để tẩm bổ linh hồn bị hao tổn giúp bọn họ."
Lục Thần khiếp sợ tột đỉnh, một NPC trên cầu Nại Hà đã lật đổ tất cả lý giải của hắn về Cửu Thiên.
Trước khi chơi Cửu Thiên, những trò chơi khác muốn thăng cấp cần "kinh nghiệm", mà Cửu Thiên lại cứ nhất định phải thiết lập thành "thiên địa linh khí". Lúc đó mọi người chỉ là cho rằng đó là vì Thiên Hành muốn nó phù hợp hơn với "đề tài Tiên hiệp võng du" cho nên mới sửa chữa thiết lập, nhưng đến hiện tại Lục Thần mới hiểu được, linh khí trong thế giới này còn có tác dụng đáng sợ như thế!
Thậm chí chỉ chớp mắt, Lục Thần cảm thấy 《 Cửu Trọng Thiên Vực 》 có chút đáng sợ!
Lão phụ tiếp tục vừa cười vừa nói, "Nhiều thế giới như vậy, nhiều người chơi như vậy, đã chết bao nhiêu lần, điểm này hẳn ngươi cũng hiểu. Mà có thể nói Vong Xuyên là nơi thiên địa linh khí dồi dào nhất Nhị Trọng Thiên, không nơi nào có thể sánh bằng!"
"Trên bầu trời khu vực linh khí tràn đầy, đối lưu linh khí rất mãnh liệt, có nhiều nơi có thể phi hành tầng trời thấp, nhưng Vong Xuyên lại không được, bởi vì nó không chỉ ngưng tụ linh khí, càng ngưng tụ oán khí!"
"Tâm tình tiêu cực của mỗi một người chơi khi tử vong đều được thu thập tới nơi này, tích tiểu thành đại. Lớp sương mù trên mặt Vong Xuyên kia là do tâm tình tiêu cực biến thành!"
"Tin tưởng lời của lão thái bà ta đi, nếu ngươi không muốn chết thì đừng nên có ý phi hành trên Vong Xuyên."
Lục Thần hơi híp mắt lại, có chút do dự.
Đúng lúc này, trên cầu Nại Hà lại có hơn mấy chục đội người đi tới.
Lão thái bà thấy Lục Thần do dự không quyết, lại đi bắt chuyện với đám người kia.
Trong đám người kia, một nam tử trung niên dường như là lão đại của bọn hắn, ID "Đái Đầu Đại Ca".