Editor: Linh Tống
Không lâu sau, đột nhiên Lục Thần thấy rất nhiều binh lính Vong Linh lao ra từ trong trướng bồng, chạy thẳng về phía bãi đất trống trước quân doanh.
"Bắt được hai tử sĩ! Ha ha ha, loại rác rưởi như các ngươi còn muốn đánh lén chúng ta? Chỉ phái ra hai người thế này, đúng đi tìm chết."
"Giết bọn chúng đi! Giết bọn chúng đi! Để Tướng Quân đến hủy thân thể của bọn họ, giết bọn họ quay về Nhất Trọng Thiên đi!"
Lục Thần nghe thấy lời của sĩ binh Vong Linh, trong lòng cả kinh, hai vị đi cùng hắn không lẻn vào thành công, cả hai đều đã bị bắt.
Khi Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên chạy tới, trên mặt đất chỉ còn lại hai bộ thi thể đang hóa thành điểm sáng tiêu tán. Một tên sinh vật không phải người cao hơn ba mét, cả người thịt nhão liếm láp trường đao của mình cười ha hả.
"Ha ha ha ha, ai kêu đám người này là tiểu cường giết mãi không hết, để lão tử gặp được, thấy một người lão tử tàn sát một người, thấy một thành lão tử tàn sát một thành!"
Lục Thần khẽ lắc đầu, bọn người kia đúng là cùng hung cực ác.
Bị thương khi chiến đấu tất sẽ tạo thành tổn thương thân thể, nhưng muốn trực tiếp phá hủy thân thể lại có hai phương pháp chủ yếu, hoặc là dùng sát thương cực kì khủng bố, từ xa xa tràn ra hạn mức HP cao nhất, hoàn toàn phá hủy thân thể.
Hoặc là chậm rãi dằn vặt, không ngừng tăng tỷ lệ tổn thương thân thể, cho đến khi không thể tự lành.
Đương nhiên còn có thủ đoạn khác, ví dụ như dùng công pháp đặc biệt như Liệt Diễm Chiến Mã Đao của Hỏa Thần, Dư Uy Thiên Trừng của Thiên Trừng Tháp, hoặc tự mình binh giải như Mộc Huyền… Có rất nhiều phương pháp ngay cả Lục Thần cũng chưa rõ ràng.
Nhưng đánh nhau thì cứ đánh, tại sao phải hủy diệt nhục thân của người khác!
Tranh đấu ở Tam Trọng Thiên đã khác hẳn Nhị Trọng Thiên, chiến đấu nơi này tràn đầy máu tươi!
Rất nhanh, thời gian nhiệm vụ gần đến, Lục Thần thu hồi suy nghĩ miên man.
Các binh sĩ Vong Linh đang hoan hô vì đánh chết được hai nhân loại, hiện tại là thời cơ tốt nhất để ra tay!
Đột nhiên, ở phía sau quan binh Vong Linh có hai con chuột nhỏ bé tầm thường đột nhiên biến lớn, biến thành hai cự thú.
Tiểu Nguyên bắt chước ngoại hình của Tiểu Mao Đoàn, sau khi lớn lên cũng là như thế, chỉ thấy hai con Thử Quái to lớn điên cuồng tán loạn trong doanh địa.
"Đây là chiến sủng hay là yêu thú?"
"Quan tâm làm gì, lập tức đối phó với địch! Chỉ là hai con chuột cũng dám lỗ mãng trong địa bàn của lão tử? Muốn chết! Đi ra, Hàn Băng Cốt Long!" Thủ lĩnh doanh địa trực tiếp triệu hồi một con Cốt Long thật lớn. Thân hình của Cốt Long không chút thua kém Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên. Nó ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, xung quanh lập tức gió lạnh thấu xương, doanh địa trước mặt Hàn Băng Cốt Long trực tiếp bị băng phong phân nửa!
"Không tốt, là công kích nguyên tố!" Lục Thần nhíu mày, "Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, phá hư doanh địa, không nên ham chiến!"
Vừa nói, Lục Thần vừa phát động đạn tín hiệu, báo tin cho quân đội phía xa.
Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên tránh được Cốt Long, tán loạn khắp nơi, đấu đá lung tung trong doanh địa, xông tới doanh địa phải chia năm xẻ bảy, biến thành một vùng hỗn độn.
Nhiệm vụ của bọn nó phá hư doanh địa, chỉ cần đi quấy rối khắp nơi là được, không cần phải đón đánh chính diện.
Nhưng Cốt Long lại đuổi theo không bỏ. Nó dang hai cánh, tốc độ còn nhanh hơn Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên. Sau khi xem đúng thời cơ, nó mãnh liệt nhào về phía Tiểu Nguyên.
Dường như tên kia biết rõ Tiểu Nguyên sợ công kích nguyên tố của nó.
"Thật nhanh!" Lục Thần muốn rách cả mí mắt, hiện tại hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Băng Long lấy tốc độ cực nhanh lao xuống.
Ngay tại thời khắc mấu chốt này, đột nhiên Tiểu Mao Đoàn nhảy lên thật cao, nhảy tới bầu trời phía trên Tiểu Nguyên, một ngụm cắn cổ Băng Long!
Một con chuột cắn một con rồng... Băng Long bị đau, bay loạn trên dưới, nhưng Tiểu Mao Đoàn cắn rất chặt, chết sống không chịu nhả ra!
Trong tầng trời thấp, chỉ thấy Tiểu Mao Đoàn lợi dụng năng lực cắn kinh người phối hợp với thân thủ thoăn thoắt, bò tới phía sau lưng Cốt Long.
"Chi chi chi!" Trong mắt Tiểu Mao Đoàn lộ ra vẻ tham lam, cuối cùng cũng để nó chờ được cơ hội... Có thể ăn một bữa thật ngon, hơn nữa còn không bị lão đại mắng!
【 Thịnh Yến! 】 Tiểu Mao Đoàn lập tức cắn lên!
Sau khi mở ra Thịnh Yến, Tiểu Mao Đoàn sẽ không còn là con chuột nhỏ ngốc nghếch đáng yêu ngày trước nữa. Nó nắm chặt phần gáy của Cốt Long, điên cuồng gặm ăn thân thể Cốt Long.
Cốt Long không có máu thịt, nhưng đối với Tiểu Mao Đoàn đây không phải vấn đề, nó vốn không kén ăn...
Điên cuồng cắn xé, trên thân Cốt Long không ngừng xuất hiện debuff, chỉ mới chốc lát đã xếp chồng tới bốn năm tầng. Lúc này tốc độ mất máu của nó chỉ có thể dùng từ "kinh khủng" để hình dung!
HP vài ức, vừa rơi đã rơi một mảng lớn...
Một đám binh sĩ Vong Linh tộc hoảng sợ nhìn tình cảnh trước mắt, trên gương mặt xấu xí hiện lên vẻ sợ hãi.
"Ôi trời ơi, đó, đó là quái vật gì! Đó là công kích gì! Ngay cả chiến sủng của Linh Tướng cũng không chịu nổi mấy ngụm của nó?"
"Cốt Long đã dùng Long uy, nhưng tên kia không bị ảnh hưởng chút nào? Vì sao!"
"Chưa từng thấy Cốt Long kêu rên thống khổ như vậy..."
Thủ lĩnh Vong Linh càng trừng muốn rách cả mí mắt, "Cốt Long của lão tử! Đó là quái vật gì!"
Xa xa, quân đội nhân loại nhận được đạn tín hiệu đang vọt nhanh về phía bên này. Mặc dù bóng đêm bao phủ, nhưng không khí xung quanh Cốt Long kèm theo hiệu quả băng sương, mọi người vẫn có thể lờ mờ thấy được bóng dáng Cốt Long.
Quỹ tích phi hành của Cốt Long quỷ dị lạ thường, không ngừng bay lên bay xuống, dường như đã mất khống chế.
"Đó là... Cốt Long - chiến sủng đỉnh cấp chỉ Vong Linh tộc mới có sao?"
"Hình như là thuộc tính hàn băng, có người nói vật kia cực kỳ dũng mãnh... Ừm? Thật kỳ quái, vi sao trông tên kia như đã mất khống chế, tình huống này là thế nào?!"
Sau khi Hàn Băng Cốt Long giãy giụa một lát trực tiếp rơi thẳng tắp từ giữa không trung xuống, nằm bất động trên đất.
Tiểu Mao Đoàn dùng hai móng vuốt lau khóe miệng, đang định tiếp tục hưởng dụng mỹ thực, nhưng nhìn lại Tiểu Nguyên, dường như tình huống của Tiểu Nguyên không tốt lắm.