Editor: Linh Tống
"Không nên dùng linh công bình thường đánh nó, nó sẽ hấp thu linh công! Dùng công kích nguyên tố!"
"Mẹ trứng, hai con chuột này có lai lịch thế nào vậy!"
"Đừng nói nhảm, giết một con trước!"
Có thể đến Tam Trọng Thiên đều là cao thủ, cho dù kém một chút, nhưng đến lâu như vậy ít nhiều gì cũng có thể nắm giữ một hai loại công pháp nguyên tố.
Trong lúc nhất thời, đủ loại công kích nguyên tố bay từ bốn phương tám hướng tới.
Năng lực tự khống chế bản thân của Tiểu Nguyên vốn không tốt, Lục Thần không thể không áp dụng 《 Thông Linh Thuật 》 để khống chế Tiểu Nguyên.
Tiểu Mao Đoàn thấy Tiểu Nguyên bị mọi người công kích, nó quay đầu nhìn thoáng qua Cốt Long chỉ còn một hơi, trong mắt lóe lên một tia không nỡ, nhưng rất nhanh nó đã bỏ Cốt Long xuống, nhằm về phía đoàn người.
Không nghĩ đến con quỷ tham ăn này lại có thể vì Tiểu Nguyên mà buông bỏ mỹ thực, trợ giúp đúng lúc.
Tuy Tiểu Mao Đoàn không có miễn dịch, nhưng phòng ngự siêu cao. Lúc này nó càng có thể chịu đòn hơn cả khi gặp Lục Thần, cộng thêm trên người nó còn có hiệu quả hồi máu kinh khủng, một đám người phải vất vả lắm mới đánh rơi một ít máu, còn chẳng nhanh bằng tốc độ hồi máu của Tiểu Mao Đoàn.
【 Huyết Mạch Liên Tiếp! 】
Không biết Tiểu Mao Đoàn học được kỹ năng mới này từ đâu, một vệt sáng kết nối nó và Tiểu Nguyên lại, hiệu quả hồi máu trên người Tiểu Mao Đoàn được chuyển tới trên người Tiểu Nguyên!
Có Tiểu Mao Đoàn tham chiến, áp lực của Tiểu Nguyên giảm mạnh, lại có sóng trị liệu trợ giúp, thoáng cái Tiểu Nguyên lại sinh long hoạt hổ.
"Gào!" Tiểu Mao Đoàn nhào về phía đoàn người, một cắn khiến không biết bao nhiêu người bị thương, sau đó nó lại thông qua Huyết Mạch Liên Tiếp truyền một dòng hồi máu lớn cho Tiểu Nguyên.
Tiểu Nguyên đã hoàn toàn không cần lo lắng, nó nhào về phía đoàn người, điên cuồng vung kỹ năng...
Một trận chiến này Lục Thần thấy rất rõ ràng.
"Bản thân Tiểu Mao Đoàn lại có thêm một kỹ năng?" Lục Thần cũng ngơ ngác, "Có thể là khi thăng cấp hoặc tiến hóa mà có."
Dù thế nào đi nữa, có kỹ năng của Tiểu Mao Đoàn, an toàn của hai tên kia càng được bảo đảm hơn.
"Tiểu Mao Đoàn cũng đủ gian manh, đặc biệt tránh mấy tên lợi hại phe đối phương, một mực giết tiểu binh..." Lục Thần không khỏi cảm thán.
Kể ra, Tiểu Mao Đoàn không thông minh mới là lạ. Tên kia đã ăn vụng uống trộm trong dược viên mấy trăm năm, bản lĩnh tránh người tuyệt đối siêu đẳng.
Lục Thần vẫn luôn chú ý tới tình huống trên chiến trường, để ngừa cao thủ đối phương bao vây tiễu trừ hai vị này. Đột nhiên, Lục Thần vốn đang ẩn thân lại như phát hiện có điểm gì là lạ.
【 Điểm quân công +1】
【 Điểm quân công +1】
【 Điểm quân công +1】
...
Trên đỉnh đầu hắn có mấy chữ số bay nhanh lên. Bởi vì hắn đang ẩn thân, cho nên trên một miếng gỗ vẫn luôn có điểm quân công bốc lên.
"CMN, điểm quân công này..."
Hai thằng nhóc giết không ít binh sĩ Vong Linh cấp dân binh, tuy chỉ tăng từng điểm từng điểm, nhưng số lượng rất lớn, quân công trên đỉnh đầu Lục Thần tăng liên tục không ngừng.
"ĐM, còn có thể xoát quân công như thế?"
Đại khái tăng hai ba trăm quân công, Lục Thần phát hiện xa xa có một đoàn bóng đen mơ hồ đang nhanh chóng di chuyển về phía quân doanh Vong Linh.
Trong Vong Linh quân, càng ngày càng nhiều cao thủ xuất động.
Suy cho cùng, bản thân Lục Thần vẫn không cách nào chiến đấu. Vì an toàn của hai tiểu gia hỏa, Lục Thần vội vàng kêu chúng nó lui lại!
Sau khi nhận được tin tức, hai vị này vừa đánh vừa lui.
Không lâu sau, đại quân nhân loại đã cách quân doanh không xa. Sau khi thủ lĩnh Vong Linh nhận được tin tức, nhanh hạ lệnh, "Đáng chết... Không nên đuổi nữa, quân đội nhân loại đến đánh lén! Lập tức bày trận!"
Thủ lĩnh vẫn còn không cam lòng, nhìn hai con chuột hốt hoảng trốn chạy, hắn ta tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, "Mẹ nó, nếu để ta biết là ai đang phá rối phía sau, ta nhất định sẽ khiến hắn sống không bằng chết!"
"Nhanh bày trận, các ngươi điếc hết rồi sao! Nhanh!"
Đáng tiếc, quân đoàn Vong Linh đã bị Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên quấy nhiễu hỏng bét, dù bọn họ nhanh chóng tập kết, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.
Quân đội Vong Linh còn chưa tập kết xong, quân đội nhân loại đã giết tới!
Số quân đội nhân loại này không chỉ có đám người ở Lưu Vong thành, tổng khoảng trên vạn người. Lúc này, những binh sĩ này vừa thấy vùng quân doanh Vong Linh hỗn độn, quân đội Vong Linh thưa thớt, bản thân cũng ngơ ngác ngây người.
"Này, tình huống này là thế nào? Có người từng tới đây đánh lén sao?"
"Chẳng lẽ là Đội Cảm Tử? Không thể nào, rốt cuộc phải phái ra Đội Cảm Tử bao nhiêu người mới có thể quấy Vong Linh quân đến long trời lở đất như vậy?"
"Ít nhất cũng phải một ngàn người! Hiện tại Lưu Vong thành lại xuất lực tới thế sao? Đội Cảm Tử một ngàn người?"
Đám người Lưu Vong thành ngơ ngác.
Đội Cảm Tử một ngàn người? Sao lão tử không biết...
Trong Vong Linh quân có người gầm lên, "Nhân loại đáng chết, các ngươi đánh chính diện không lại nên mới dùng thủ đoạn bẩn thỉu như vậy đánh lén sau lưng!"
"Nói! Người kia là ai!"
Một đám nhân loại cau mày, rơi vào trầm tư.
Người kia là ai? Không phải là Đội Cảm Tử một ngàn thành viên sao? Lẽ nào bọn họ đang hỏi người dẫn đầu?
Ngươi hỏi ta, ta còn đang định hỏi ngươi đây...
...
Ngay lúc nhân loại và Vong Linh chiến đấu say sưa kịch liệt, Lục Thần đã dẫn theo Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên chạy trốn thật xa. Hiện tại hắn không muốn bị cuốn vào hỗn chiến như vậy.
Chiến trường phía sau khói lửa nổi lên bốn phía, Lục Thần không lo lắng lên đường quay về Lưu Vong thành, trên vai có hai con chuột nhỏ.
Dường như Tiểu Mao Đoàn rất tò mò với tạo hình mới của Tiểu Nguyên, nó không ngừng sờ soạng Tiểu Nguyên, Tiểu Nguyên lại không nhịn được mà đánh Tiểu Mao Đoàn.
Dù sao cũng là chiến sủng của Lục Thần, cứ rảnh rỗi lại thích đánh nhau, Lục Thần đã sớm quen.
Nhẹ nhõm giải quyết nhiệm vụ, còn lời một lớp lớn điểm quân công, Lục Thần rất vui vẻ, "Ha ha, hai gia hỏa các ngươi làm rất tốt!"
"273 điểm quân công, phát tài! Nhiều điểm quân công như vậy hẳn có thể mua được một số tài liệu."
"Đúng rồi, lần này ta hoàn thành nhiệm vụ còn thu được 10 điểm quân công, thịt muỗi tuy ít nhưng cũng là thịt, trở về nộp nhiệm vụ."