Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 757 - Chương 757: Thật Sự Không Chịu Nổi Điều Này (54/57)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 757: Thật sự không chịu nổi điều này (54/57)

Editor: Linh Tống

Nhưng Võ Tăng phải áp sát, đối phương có Xi Vưu trấn thủ, phòng ngự vững như thành đồng, sau mấy chục hiệp, Võ Tăng căn bản không thể áp sát, ngược lại bị Xi Vưu bắt được sơ hở, dùng một bộ liên tục kỹ đánh chết.

Cửu Lê đứng bên cạnh Xi Vưu cực lớn, hơi hất cằm lên, cười lạnh một tiếng, "Vốn thực lực của Tiên Cực Môn các ngươi chỉ có như vậy, môn phái thế này còn chiếm lấy linh nguyên tốt như vậy, thật sự phung phí của trời!"

"Ngoại trừ đại sư huynh các ngươi có sức đánh một trận, những người khác đều là một đám phế vật! Lười tốn miệng lưỡi với các ngươi, tiếp theo đi lên nhận lấy cái chết đi!"

Thực lực của Cửu Lê khá cường hãn, không những có thể triệu hoán Xi Vưu, còn có thể triệu hoán Hình Thiên, sau ba lượt lại không phát hiện chút tổn hao nào, ba người liên tục bị bại!

Khi người thứ ba lại bị đánh bại, dưới đài vang lên tiếng kêu ngạc nhiên.

Sắc mặt đám người bên Tiên Cực Môn nặng nề, lắc đầu thở dài.

"Vậy cũng quá mạnh, thực lực của Thanh Vân Môn kinh khủng như vậy sao!"

"Trời ạ, nói là luận võ, đây, đây rõ ràng là hành hạ đến chết! Không phải không đánh được một ai của đội thứ nhất chứ."

Dưới sự so sánh, các đệ tử phái khác cũng không thoải mái.

"Thực lực của Cửu Lê thật sự rất mạnh, chờ bắt được Tiên Cực Môn, phải tìm người ngăn chặn hắn mới được."

"Đến bây giờ người này lại không tổn hao chút nào, Xi Vưu Ma Thần gồm nhiều mặt công phòng, kèm theo chiến ý kết giới, rất khó tiếp cận bản thể Cửu Lê, hơn nữa tên kia còn có Hình Thiên, hai Đại Ma Thần đồng thời ra tay, thật sự là một rắc rối."

"Đúng là top 3 sân thi đấu Thanh Vân Môn, có lẽ cũng chỉ có người Tiên Kiếm Phái và Lạc Hà Phong có thể áp chế tên kia."

"Xem ra Tiên Cực Môn sẽ phải sát nhập vào một trong tam đại môn phái Thanh Vân, Kiếm Tiên, Lạc Hà, cũng không biết cuối cùng sẽ bị ai nuốt mất."

"Các ngươi nói, Tiên Cực Môn có hy vọng có thể thắng một trận không? Có thể mục đích của bọn họ là thắng được một trận, vì vậy đại sư huynh của bọn họ và mấy người mạnh nhất vẫn chưa động vào đội mạnh như vậy của Thanh Vân Môn."

Luận võ vẫn tiếp tục, lúc Cửu Lê vẫn còn đầy máu lại tự rời đài.

Hắn ta nói cho sư đệ sư muội cơ hội luyện tay…

Nhưng dù chỉ là sư đệ sư muội của Cửu Lê, thực lực cũng khá cường hãn, cuối cùng đánh bại toàn bộ năm người Tiên Cực Môn, nhận được trận đầu thắng lợi.

Lục Thần lắc đầu, trận đầu đã thông báo Tiên Cực Môn sẽ bị chiếm đoạt, hiện tại các đại môn phái đang xem cuối cùng ai có thể nuốt Tiên Cực Môn.

Đệ tử của Tiên Cực Môn có liều chết cũng chỉ còn một hơi cuối cùng.

Liên tục bảy trận, Tiên Cực Môn thua toàn bộ, đến trận thứ tám, Tiên Cực Môn đối đầu với Lục Tùng Sơn.

Phía sau, Oản ca vô cùng kích động, "Đúng, đúng là đại sư huynh, còn có nhị sư huynh, tam sư tỷ, cuối cùng bọn họ đã ra sân!"

"Thực lực của Lục Tùng Sơn không bằng mấy môn phái khác, lúc này chúng ta cũng phái ra đội hình mạnh nhất, cuối cùng chúng ta đã có hy vọng có thể thắng trận này."

"Tiên Cực Môn đã không giữ được, hiện tại chỉ cầu có thể thắng một lần."

Đại sư huynh Tiên Cực Môn mặc một bộ tử bào, đây là dấu hiệu của đệ tử nhập thất, hắn ta là đồ đệ của Nam Thiên, thực lực mạnh nhất ở Tiên Cực Môn, đứng hạng nhất của sân thi đấu hơn một năm, không ai có thể rung chuyển!

Mặt khác năm người đi lên sân khấu cũng là top 5 của sân thi đấu.

Năm người mạnh nhất của Tiên Cực Môn chính thức lên đài.

Nhưng sau khi đội ngũ gánh vác tất cả hy vọng của Tiên Cực Môn lên đài, Lục Thần chú ý tới một chi tiết nho nhỏ.

Đại sư huynh "Hoa Nguyệt" lại hơi gật đầu với đối phương, đối phương cũng khẽ gật đầu với hắn ta… Động tác nhỏ này không hề kiêng dè, chẳng lẽ nói, đây là vì tính cách khiêm tốn của đại sư huynh?

Thi đấu vừa bắt đầu, đại sư huynh tiến lên một bước, ôm quyền với đối phương.

"Hoa Nguyệt chịu thua trận này."

Vừa nói ra lời này, dưới đài vang lên tiếng kêu ngạc nhiên.

"Cái gì, đại sư huynh chịu thua? Đây, đây là xảy ra chuyện gì? Hắn là hy vọng cuối cùng của chúng ta, tại sao lại chịu thua!"

"Xảy ra chuyện gì, đại sư huynh, đừng chịu thua, nếu ngươi thua, không chỉ Tiên Cực Môn chúng ta sẽ diệt môn, còn bị người ta chế giễu!"

"Trong trận chiến sống còn này lại không thắng được một trận nào, từ đây Tiên Cực Môn đã trở thành trò cười, chúng ta cũng…"

Hoa Nguyệt xoay người nhìn về phía mọi người, lại ôm quyền với Nam Thiên, "Sư phụ, các vị sư thúc sư bá, các vị sư đệ sư muội, trước kia thực lực của ta bình thường, sau khi nhận được sự chỉ điểm của sư phụ mới đột nhiên tăng mạnh, ta mới thật sự phát huy được tiềm lực."

"Nhưng từ đó về sau, ta vẫn phải giống mọi người, mỗi ngày tu luyện nghe giảng bài, rõ ràng Tiên Cực Môn chúng ta có nhiều tài nguyên như vậy, tuy nhiên lại không hề để cho ta, thực lực của ta cứ kéo rồi lại kéo…"

Hoa Nguyệt càng nói càng kích động, trong mắt đầy oán khí, "Dựa vào cái gì ta mạnh như vậy, lại phải giống mọi người, vì sao sư phụ không thể đưa hết tài nguyên cho một mình ta, nếu ta có thể giống đệ tử tinh anh của các môn phái khác, được hưởng nhiều tài nguyên hơn, sao biểu hiện của tiên quân Tiên Cực Môn lại bình thường như thế?"

"Vì sao ta phải cạnh tranh tài nguyên với một đám phế vật!"

Lục Thần khẽ nhíu mày, người này là đại sư huynh của mình? Xem ra trong Tiên Cực Môn có câu chuyện cực kỳ đặc sắc…

Hắn nhìn về phía đài chủ tịch, lúc này Nam Thiên vẫn im lặng không nói gì, cơ thể hơi run rẩy, lùi lại nửa bước, phải có người đỡ mới không ngã sấp xuống.

Có lẽ một đồ đệ như vậy, đã khiến trong lòng hắn ta hoàn toàn nguội lạnh.

Nhưng Tiên Cực Môn đã không còn, Hoa Nguyệt công khai làm phản cũng không ai có thể nói gì.

Hoa Nguyệt không những tự làm phản, còn dẫn theo sư đệ sư muội cùng làm phản, tất cả thành viên tổ này trực tiếp đầu hàng.

Năm người mạnh nhất trực tiếp đầu hàng, phần thi đấu kế tiếp càng không có bất ngờ, tuy những đệ tử vẫn đang liều mạng phản kháng, nhưng bất đắc dĩ thực lực chênh lệch quá lớn, sau 12 cuộc tranh tài, toàn quân Tiên Cực Môn bị diệt!

Bình Luận (0)
Comment