Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 1019 - Chương 1019 - Kinh Hãi (2)

Chương 1019 - Kinh Hãi (2)
Chương 1019 - Kinh Hãi (2)

- Là ngươi a, là ngươi thả sao!

- Đó là Vạn Tuế Sơn! U Linh hải vực tại nội hải, đồn đãi chỗ đó xuất hiện Hắc Giao chiến thuyền, Hắc Giao chiến thuyền lại từ trong dòng thời không kéo đến Vạn Tuế Sơn! Rất nhiều người đều đi qua thám hiểm, kết quả không còn có đi ra.

Người nọ khàn giọng kêu to, hoảng sợ chạy thục mạng về phía trước.

Đám người xung quanh thoáng yên tĩnh, rất nhiều người đến từ trong biển đều bừng tỉnh lại, như là nổ lông, vang lên tiếng thét chói tai, hoảng sợ lấy, không quan tâm chạy thục mạng về phía trước.

- Vạn Tuế Sơn đến rồi, Vạn Tuế Sơn...

- Vạn Tuế Sơn không phải truyền thuyết sao?

- Ngu ngốc a! Mù a! Cái gì truyền thuyết hay không truyền thuyết, nó đây không phải là đã tới rồi sao?

- Trốn a, chạy mau.

- Vạn Tuế Sơn trong truyền thuyết ?

Biểu lộ uy nghiêm trên mặt điện chủ Vu Điện liền trắng ngay tại chỗ rồi.

- Vạn Tuế Sơn! Đó là Vạn Tuế Sơn!

Thanh Long Vương nghẹn ngào kinh hô, hắn nhận ra rồi, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn, Vạn Tuế Sơn? Vạn Tuế Sơntrong truyền thuyết!

- Vạn Tuế Sơn là có thật ? Làm sao nó lại tới nơi này...

Mọi người lời còn chưa nói hết, toàn bộ trở nên linh mẫn, trốn a!!

Nếu truyền thuyết đã là sự thật, vậy uy lực Vạn Tuế Sơn trong truyền thuyết cũng là sự thật!

- Trốn.

Xích Viêm Chu Tước thét lên, không để ý hình tượng mà chạy thục mạng.

Vương Hầu của Thiên Vương Điện bị dọa đến không nhẹ, đi theo đám người như thủy triều chạy về phía trước.

Vạn Tuế Sơn? Thần Sơn trấn thủ dòng thời không ?

Sao nó lại xuất hiện tại nơi này?

Hắc Giao chiến thuyền kéo nó đến hay sao?

Bọn hắn không thể tin được, nhưng một màn mênh mông kia lại rõ rõ ràng ràng chật ních tầm mắt của mỗi người.

- Đến rồi, nó thật sự đến rồi.

- Hắc Giao chiến thuyền nghiền áp qua đến phía chúng ta rồi!

- Vạn Tuế Sơn đến rồi.

- Mẫu thân nó a, Hắc Giao chiến thuyền, mẹ nó nhanh quay đầu, quay đầu a.

- Hắc Giao chiến thuyền, ta giết cả nhà ngươi, đừng tới đây.

Hơn mười vạn sinh linh toàn bộ kinh hoảng thét lên, rất nhiều người một bên chạy thục mạng một bên chửi ầm lên.

Trong khoảng thời gian ngắn, hải dương đã đủ loạn lại triệt để bạo loạn rồi, một mảnh thanh âm ‘Mẫu thân nó’, một mảnh thanh âm tức giận mắng chửi, liên tiếp, âm động biển trời.

- Trời a... Tình cảnh quá đồ sộ rồi, cái này… tiếng ‘mẫu thân nó’ thật có tiết tấu.

Đám người Lôi Áo nhìn chằm chằm tình cảnh chạy nhanh phía trước, biểu lộ rất đặc sắc. Nhiều cường giả như vậy vậy mà đều bị chúng ta đuổi đến điên cuồng chạy thục mạng, đứng ở đầu thuyền nhìn sang, cảnh tượng nghìn năm khó gặp a.

Tần Mệnh cao cứ đầu thuyền, hướng phía trời xa ôm quyền:

- Tiểu đệ, Tần Mệnh, Bất Tử Vương Thiên Vương Điện, các vị huynh trưởng... Ngưỡng mộ đã lâu rồi...

- Tần Mệnh trên thuyền?

Chúng Vương Hầu dồn dập quay đầu lại.

- Tần Mệnh! Sao lại thế này?

Cửu Ngục Vương tiếng hô như sét, quát hỏi Tần Mệnh.

- Làm sao Vạn Tuế Sơn lại đi theo ngươi? Tình huống này là như thế nào!

Tần Mệnh hô to với không trung:

- Thanh Long Vương, Tử La Vương, Cửu ca... Bách Luyện Hầu, Hỏa Linh Hầu, Thiên Thu Hầu, các vị huynh trưởng, đại tỷ, các ngươi tốt, lần đầu gặp mặt.

- Đến lúc nào rồi, đừng có báo cho biết nữa, nói!!

Chúng Vương Hầu tập thể gào thét.

- Nói rất dài dòng, tình huống đặc thù, ta đề nghị các huynh trưởng đem những người kia đuổi đến nơi này, đuổi nhiều một tên là bớt một tên, ta thay các ngươi thu.

Tình huống như thế nào? Cái gì cùng cái gì?

Chúng Vương Hầu đều đầu đầy dấu chấm hỏi, bọn người Thanh Long Vương chưa thấy qua Tần Mệnh, càng chưa nói tới hiểu cái gì.

Nhưng đám Xích Viêm Chu Tước lại cả kinh đến độ vong hồn đều bay lên, đuổi đi qua? Thu? Đây là vị thần nhân ở đâu, vậy mà có thể khống chế Vạn Tuế Sơn?

- Rút lui!

Tam đại hải tộc cũng bất chấp thể diện rồi, lớn tiếng thét ra lệnh, rút lui rút lui rút lui. Vạn Tuế Sơn a, đây chính là lực lượng Thiên Đạo, không phải sức người có thể chống lại.

- Tần Mệnh?

Táng Hoa Vu Chủ mặt mày thất sắc, Tần Mệnh vậy mà có thể khống chế Vạn Tuế Sơn? Hắn lại đột phá!

- Đừng tới đây, đừng qua đến đây.

Trong biển người hỗn loạn, tiếng tức giận chửi mắng thành mảnh thành mảnh nhấp nhô, trước trước sau sau tiếp trước chạy thục mạng.

- Các huynh trưởng, thời gian có hạn, có thể ngăn cản nhiều một tên là bớt một tên.

Tần Mệnh lần nữa hô lớn, Vạn Tuế Sơn lập tức muốn xông qua đến rồi, khả năng vài phút, cũng có thể có thể vài giây, không phải hắn có thể khống chế.

- Tin hắn!

Cửu Ngục Vương nhắc nhở, xoay múa Hoang Thần Tam Xoa Kích giết đến phía trước.

Đám người Thanh Long Vương ngăn chặn nghi hoặc, dồn dập phồng lên chiến ý, liên thủ trùng kích, chặn đánh lấy đám cường địch phía trước.

Nếu như là tất cả hải tộc tất cả yêu thú đã liên thủ, bọn hắn chỉ có phần phòng thủ, nhưng bây giờ cường giả khắp nơi đều là chạy trốn rồi, ai cũng đều không để ý ai, bọn hắn chỉ cần vây quanh một đám, có thể toàn diệt!

- Tản ra, thu thập hai yêu vật này.

Thanh Long Vương liên thủ Kim Cương Minh Vương, Tử La Vương, Cửu Ngục Vương, chặn đánh Xích Viêm Chu Tước.

Lão nhân đứng dậy, liên thủ tam Hầu, cùng với tất cả các Đại Thánh Võ, chặn đánh Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng.

Vu Điện, hải tộc, cùng các cường giả khác, nhìn thấy Thiên Vương Điện cuốn lấy những yêu vật này rồi, cũng chạy nhanh hơn rồi, nào có ai nghĩ cách trở về cứu viện.

- Cút ngay! Lão tử nổi giận, cút ngay.

- Kỳ thị, các ngươi đây là kỳ thị. Nhân loại để đó không đuổi, dựa vào cái gì lại đuổi chúng ta.

- Cầu hoà!! Chúng ta nhận thua.

- Chúng ta không đánh nữa, đều cút ngay.

Xích Viêm Chu Tước, Cửu Đầu Thôn Thiên Mãng đều suất lĩnh lấy đám yêu thú điên cuồng phá vòng vây.

Bình Luận (0)
Comment