- Đồng Hân, chẳng lẽ nàng vẫn không rõ tâm ý của ta sao? Những năm này vẫn luôn chưa lập gia thất, đều là đang chờ nàng. Chỉ cần nàng gật đầu, ta bảo đảm dùng quy cách cao quý nhất Cổ Hải cưới nàng, lại để cho nàng làm tân nương đẹp nhất.
Hôm nay cao tầng Bái Nguyệt tộc tiếp Tử Viêm Tộc, nhưng thật ra là vì kết minh, rất có thể liền đề cập đến hôn sự của bọn hắn.
Những năm gần đây này, Tử Viêm Tộc mặc dù luôn dùng các loại lý do đè nặng hắn cầu hôn, nhưng hắn tin tưởng Tử Viêm Tộc không có khả năng thẳng tuốt đè xuống, hai người đều nhanh ba mươi rồi, Đồng Hân cũng phải lập gia đình, cũng đã đến lúc lập gia đình rồi, người chọn lựa tốt nhất chính là hắn.
Đồng Hân phiền não, lặng yên suy nghĩ làm sao cự tuyệt.
Nhưng Kỷ Trác Duyên lại một hồi kích động, do dự? Nàng đang suy nghĩ à.
Hắn hít sâu một hơi, đi mau hai bước, một tay ôm về phía Đồng Hân.
- Cùng ta về Bái Nguyệt tộc đi, gặp mặt mẫu thân của ta.
Đồng Hân như điện giật tránh đi, quát:
- Trác Duyên thiếu gia, xin tự trọng.
Thời điểm này, xa xa vừa vặn truyền đến nổ vang dữ dội, rung rung cả tòa vườn ngự uyển, sấm sét cùng lửa tím phóng lên trời ở trong màn đêm bắt mắt dị thường.
Thời điểm Đồng Hân cùng Kỷ Trác Duyên đuổi tới ngoài cửa vườn ngự uyển, bọn thị vệ trong vườn ngự uyển đang chặn đến trước mặt Đồng Ngôn cùng Lục Nghiêu, ngăn trở lấy bọn hắn, đau khổ cầu khẩn đừng có lại đánh nữa.
- Ai đang gây chuyện?
Đồng Hân thét hỏi, thi thể trên đất nhìn thấy mà giật mình, nhìn bộ dạng hùng hổ của Đồng Ngôn, khẳng định chính là hắn làm.
Kỷ Trác Duyên nhìn thấy bốn thi thể máu chảy đầm đìa trên mặt đất, lại nhìn hai thị vệ cả người là máu, sắc mặt triệt để âm trầm.
- Đồng Ngôn làm? Cũng dám ở trước mặt mọi người giết thị vệ của ta?
- Bọn hắn gây chuyện!
Đồng Ngôn thu roi máu, chỉ chỉ hai thị vệ phía trước kia.
- Ngậm máu phun người.
Thị vệ giận dữ mắng mỏ.
- Bọn hắn làm sao gây rối rồi? Nói rõ ràng.
Đồng Hân hận không thể kêu Đồng Ngôn đến răn dạy hai câu, quá hồ đồ rồi, sao có thể ở trước mặt mọi người giết người của Bái Nguyệt tộc? Đây không phải khơi lên mâu thuẫn giữa hai tộc sao? Cao tầng Bái Nguyệt tộc đang tại cùng bọn người phụ thân gặp mặt, vạn nhất Bái Nguyệt tộc mượn cơ hội tạo áp lực cho Tử Viêm Tộc, ai có thể gánh chịu nổi trách nhiệm này?
Tuy nhiên, Đồng Ngôn không đến mức lỗ mãng như vậy, cho dù là làm tổn thương bọn hắn, cũng không đến mức giết rồi, đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Để cho bản thân Đồng Ngôn thiếu gia của các ngươi nói.
Hai cái thị vệ kia hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Đồng Ngôn cười hô hô:
- Ta bảo bọn hắn cút, bọn hắn không cút, ta liền giúp bọn hắn cút, ai biết không thường xuyên đánh, một roi đã quất chết bốn tên như vậy.
- Đồng Ngôn!
Đồng Hân quát tháo, vừa giận lại không có biện pháp ‘tóm’ hắn:
- Nói chuyện đứng đắn.
- Ta nói đều là sự thật a.
Đồng Ngôn nhún vai, không có khai Tần Mệnh ra đi.
- Nhanh xin lỗi Kỷ Trác Duyên thiếu gia.
- Xin lỗi ai?
Đồng Ngôn đụng đụng lỗ tai bản thân.
- Xin lỗi!
Đồng Hân tức giận.
- Ai??
- Lập tức! Xin lỗi!
Đồng Ngôn nhìn tỷ tỷ thật tức giận, mới quệt quệt khóe môi, đi tới phía Kỷ Trác Duyên.
Trong lòng Kỷ Trác Duyên bắt đầu khởi động lấy sát ý, sáu cái tộc nhân này đều là thân tín, cũng là tâm phúc hắn bồi dưỡng được, lại bị đang sống thành đánh chết bốn tên? Nhưng kế bên là Đồng Hân, hắn không tiện phát tác, huống chi, nam tử trước mặt lại là thân đệ đệ của Đồng Hân, lại còn là thân đệ đệ sống nương tựa lẫn nhau. Dù cho trong tâm hắn một trăm cái không hài lòng Đồng Ngôn, hận không thể giết chết hắn, nhưng cũng phải nhẫn nhịn!
Đồng Ngôn đi đến trước mặt Kỷ Trác Duyên, không lạnh chẳng nóng hô lên:
- Kỷ Trác Duyên thiếu gia.
- Đồng Ngôn thiếu gia.
Kỷ Trác Duyên cố nén tức giận, lách ra nụ cười nhàn nhạt, nhưng khi khóe mắt liếc đến thi thể trên đất, trong lòng lại là bắt đầu khởi động một hồi sát ý.
Đồ hỗn trướng, chờ ta cưới tỷ tỷ của ngươi đến tay, xem ta thu thập ngươi như thế nào!
Đồng Ngôn lại đi lên phía trước hai bước, gần như cùng hắn mặt đối mặt, khóe miệng của hắn nhếch lên, cười nhạo:
- Khó chịu sao? Muốn chửi thì chửi đi a. Ta nói với ngươi ha ha, vừa bốn tên chết già kia thảm rồi, ngay cả di ngôn đều không có để lại, đã trực tiếp bị đốt chết rồi, a, không, có một tên giống như bị roi lửa của ta quất chết.
Nụ cười trên mặt Kỷ Trác Duyên chậm chạp tản ra:
- Đồng Ngôn, đã nhiều năm như vậy, cái miệng thúi này của ngươi chẳng những không có sửa, còn càng ngày càng xấu.
- Cũng vậy! Cái mặt mo này của ngươi tấm càng ngày càng dày rồi, ta cảnh cáo ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng lại đến quấy rối tỷ tỷ của ta, cũng mơ tưởng cưới được tỷ tỷ của ta, ngươi, không xứng!
Giọng điệu Kỷ Trác Duyên đột nhiên lạnh:
- Hôn sự của tỷ tỷ ngươi, không tới phiên ngươi tới làm chủ. Ta cùng Đồng Hân, tình đầu ý hợp...
- Ọe!!
Đồng Ngôn trực tiếp làm bộ dạng nôn mửa, phun trên mặt đất:
- Tình đầu ý hợp? Ngươi không chỉ da mặt dày, cảm giác còn có chút thất thường? Trên người của ngươi chỗ nào cảm giác được tỷ tỷ của ta đối với ngươi có ý tứ rồi? Ngươi lại quay đầu nhìn mắt của tỷ tỷ ta, trong chỗ này rõ rõ ràng ràng viết hai chữ —— buồn nôn!