- Nàng chính xác rất mạnh, có một loại ‘Thế’ kỳ quái, nàng đều có khác nhau rất lớn so với tất cả đối thủ chúng ta gặp phải khi trước. Tần Mệnh ngược lại không phải cố ý căng ra uy phong người khác, thực sự cầu thị, hắn thật không có nắm chắc đối kháng với đồ đằng trụ, trừ phi đem Tu La đao tế ra đến.
Bọn người Đồng Hân đều cảm nhận được áp lực, ngay cả Tần Mệnh đều không có lòng tin, có thể thấy được nữ tử kia cường hãn tới trình độ nào.
- Không cần lo lắng, nữ tử kia giao cho ta!-
Hắc Phượng bỗng nhiên hào tình vạn trượng, toàn thân cuộn trào Hắc Viêm mãnh liệt xông ra nhiệt độ cao kinh người, suýt chút nữa đều đem viên đá trong phòng hòa tan.
- Ngươi kiềm chế chút đi.
- Không phải hắc gia ta thổi, trong mắt ta, các ngươi đều là... Cặn bã cặn bã...
Hắc Phượng xoay chuyển con mắt, gần hơn một tháng băng qua Cổ Hải, đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu, kinh nghiệm tôi luyện không sai biệt lắm, thực lực tăng trưởng thật nhanh, nó hiện tại có lòng tin khiêu chiến Bạch Hổ, tuy nhiên trước đó, nó tính toán luận bàn cùng Tần Mệnh trước một chút. Hiện tại đã có người càng mạnh hơn nữa xuất hiện, không ngại khiêu chiến nữ tử kia? Chỉ cần có thể đả bại nữ tử kia, hoặc là bất phân thắng bại, như Tần Mệnh cũng tốt, Bạch Hổ cũng tốt, đều đến ở trước mặt hắn cúi người, cam bái hạ phong.
Tần Mệnh nở nụ cười:
- Ngươi thật muốn khiêu chiến nàng?
- Đó là đương nhiên, loại thiên tài như này, cũng chỉ có Thượng Cổ Dị Thú như ta mới có thể cùng địch nổi, giao cho ta, ta sẽ dùng cả cuộc đời này truy đuổi nàng, đánh bại nàng, không nên hoài nghi sự nhiệt tình của ta, thử nghĩ một cái, trên thế giới này tất cả đều là chó, ta là Phượng Hoàng hoa lệ duy nhất, cái loại cảm giác cô đơn này ai có thể cảm nhận được? Cho đến khi có một ngày, ta đột nhiên phát hiện thế giới phương xa còn có một sinh mệnh cũng cao quý như ta, ta sẽ như thế nào? Ta chắc chắn... Ồ, các ngươi đây là ánh mắt gì?
Đồng Ngôn nhìn chằm chằm nó trong chốc lát, quay đầu hỏi Yêu Nhi:
- Nếu như ngươi không ngại, ta thật làm thịt nó!
Yêu Nhi nói cười:
- Thịt kho tàu đi.
Tần Mệnh nói:
- Ta muốn vị tê cay.
Đồng Ngôn sờ lên cằm:
- Ta vốn là thiên vị nón nước, nếu không một nửa hấp một nửa thịt kho tàu đi, bờ mông chặt xuống cho chó ăn.
Hắc Phượng trợn trắng mắt:
- Ghen ghét! Các ngươi đây là ghen ghét! Chờ ta đem nữ tử kia ngậm trong mồm qua đến, mở ra ăn hết, các ngươi liền thỏa thích sùng bái ta đi.
Tần Mệnh trở lại chính đề:
- Những Vương Hầu của Thiên Vương Điện đã đến đâu rồi?
Đồng Ngôn nói:
- Vương Hầu không đi cùng chúng ta, phạm vi bọn hắn phân tán càng rộng, cũng cự tuyệt phối hợp cùng liên minh Tinh Diệu, đều là một mình hành động.
Những Vương Hầu của Thiên Vương Điện một mình hành động đã quen, nhiều người ngoài phối hợp ngược lại không thích ứng, bọn hắn hoành hành hải vực nhiều năm như vậy, đều có một bản thân kinh nghiệm.
- Nơi này an toàn không? Có thể nắm chắc được bao nhiêu phần ngăn cách Táng Hải Phạm Tinh Tích dò xét?
Tần Mệnh hỏi Tần Vân Y.
- Nếu như tộc trưởng Táng Hải Phạm Tinh Tích tự thân ra mặt, sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới nơi này. Ta đề nghị là các ngươi ở chỗ này tu dưỡng trên dưới sáu ngày, sau đó rời đi, đến nơi khác đơn giản lộ diện, hấp dẫn lực chú ý, lại trở về nơi này. Qua lại mấy lần, chờ đợi Thiên Vương Điện Vương Hầu tập hợp.
Tần Vân Y rất có lòng tin đối với cấm chế của Hoa Dương đảo, nhưng Tần Mệnh vì đảo loạn phía đông Cổ Hải, trước thời hạn đem tin tức Thiên Vương Điện tỏa ra ngoài, Tru Thiên điện định sẽ xuất động đội hình cường đại lùng bắt, rất có thể tộc trưởng Táng Hải Phạm Tinh Tích sẽ đích thân ra mặt.
Dùng thực lực đầu cổ thú kia, bình chướng có mạnh hơn nữa đều ngăn không được nó dò xét, trong vòng nghìn dặm đều là phạm vi tràng săn thú của nó. Hiện tại ưu thế duy nhất là Vương Hầu của Thiên Vương Điện căn bản không ở chỗ này, cũng không liền tồn tại nguy cơ bạo lộ tung tích, Tru Thiên điện vung ra mạng lưới lớn tìm kiếm Vương Hầu, lực chú ý sẽ ngược lại từ Tần Mệnh nơi này dời đi chỗ khác. Phía đông Cổ Hải tung hoành vạn dặm, Táng Hải Phạm Tinh Tích không có tình báo ủng hộ chẳng khác gì là điều tra không có mục đích, nếu như lệch phương hướng, một lát cũng tìm không thấy nơi này.
- Sáu ngày vậy là đủ.
- Đủ cái gì?
- Trái tim Thanh Loan! Bảo bối này ta đã giữ lại quá lâi, cùng một chỗ hưởng dụng, hợp lực luyện hóa.
Tần Mệnh lấy ra Thanh Đồng đỉnh đợi chờ đã lâu, còn nhớ rõ lúc trước cổ thành loạn chiến, tất cả đại bảo khí hợp lực trấn áp người khổng lồ, trong đó có bóng dáng Thanh Loan. Nói rõ rất có thể trái tim này là từ vạn năm trước còn sót lại, lại đi qua vô số Linh Bảo nghìn năm rèn luyện, năng lượng của nó có thể tưởng tượng sẽ có kinh khủng bực nào, nói là một nửa Thanh Loan thượng cổ đều không đủ.
- Ha ha, ngươi vậy mà không có tự mình luyện!
Đồng Ngôn kích động mà toàn thân nóng lên, phát nhiệt, quá kinh hỉ, một cái bước xa vọt tới. Hắn cho rằng Tần Mệnh tiến vào nhị trọng thiên là vì luyện trái tim Thanh Loan đây này.
Trái tim Thanh Loan a, hắn cũng đợi chờ đã lâu.
- Chàng vậy mà còn giữ.
Đồng Hân đều thật bất ngờ.
- Năng lượng trái tim này quá mạnh mẽ, mình ta luyện hóa không được, cùng nhau dùng đi.