Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 2140 - Chương 2140: Không Còn Là Năm Đó (2)

Chương 2140: Không còn là năm đó (2) Chương 2140: Không còn là năm đó (2)

Đồng Ngôn đè thấp thanh âm, nói nhỏ:

- Không xa! Sẽ không về Xích Phượng Luyện vực, tiến vào nội hải tùy tiện hô một cái, có thể triệu tập vài chục thế lực. Đừng quên hiện tại Xích Phượng Luyện vực, chính là chúa tể Tây Hải, những bá chủ cùng tông môn kia đang ước gì được Xích Phượng Luyện vực nhờ vả chút quan hệ đây này. Như thế nào đây?? Không có tác dụng không cần dùng đến, lo trước khỏi hoạ nha.

Tần Mệnh suy nghĩ, gật đầu:

- Thừa dịp người khác không chú ý lại đi, đi nhanh về nhanh.

Đồng Ngôn nhe răng cười:

- Được! Nhìn tốt đi!

- Mệnh nhi?

Lý Linh Đại cho đến sau lúc này mới dám hô lên tên của Tần Mệnh, thật sự là bị khí thế của Tần Mệnh cùng Bách Luyện Hầu và Thiên Đao Vương hù đến.

- Dì.

Tần Mệnh thu lại sát khí, khôi phục nụ cười tươi, đi về hướng Lý Linh Đại.

- Ngươi đứa nhỏ này thật là, tại sao vừa trở về liền gây chuyện, hoàng thất những năm này rất chiếu cố chúng ta, không có hư hỏng như ngươi nghĩ.

Lý Linh Đại nắm tay của Tần Mệnh, trong lòng cao hứng lấy, nhưng cũng nhịn không được oán trách.

- Ngài a, yên tâm đi, ta có thể xử lý tốt.

- Ngươi đều đắc tội người ta, còn xử lý như thế nào?

- Ta làm việc, ngài yên tâm, có chừng mực.

- Tiểu hài nhi ngươi đây có thể có đúng mực cái gì...

- Được rồi, ta đã trở về, ngài cái gì cũng đều không cần lo lắng. Đến đây, Dĩnh Nhi, Ngọc Chân. Ta giới thiệu một chút cho các ngươi, vị này chính là Đồng Hân.

- Dì, ngài khỏe. Dĩnh Nhi tốt, Ngọc Chân muội muội tốt.

Đồng Hân theo thứ tự hành lễ với người trong nhà, nàng xuất thân cao quý, lại kinh nghiệm mưa gió tại Tây Hải, nhưng bây giờ lại có chút căng thẳng nhỏ.

Nàng chính là vị nhi nữ tộc trưởng Tử Viêm Tộc kia?

Đường Ngọc Chân mỉm cười hoàn lễ.

Lý Linh Đại nhìn bộ dạng Đồng Hân cùng Tần Mệnh thân mật, đã lập tức hiểu được, nụ cười trên mặt càng sáng lạn, bất chấp oán trách Tần Mệnh, cầm chặc tay của Đồng Hân:

- Này, tốt, đều tốt. Mệnh nhi cũng thật là, lần đầu tiên dẫn người ta về nhà làm sao cũng không thông báo, chúng ta chuẩn bị tốt một chút. Đồng Hân đúng không, thất lễ, chớ để ý ha.

- Dì, chuyện này, là ta qua tới quấy rầy.

- Không quấy rầy! Không quấy rầy!

Lý Linh Đại nắm lấy tay của Đồng Hân, trên dưới đánh giá, coi như không tệ a, muốn bộ dáng có bộ dáng, muốn khí chất có khí chất, cùng Ngọc Chân các nàng mỗi người mỗi vẻ, ánh mắt Mệnh nhi chính là tốt, có phúc khí!

- Dì, ngài khỏe.

Thiên Đao Vương ngăn chặn khí thế hùng mạnh, cũng hành lễ với trưởng bối, mặc dù tuổi hai người còn thật không sai biệt lắm, nhưng ai bảo nàng cùng Tần Mệnh tại Thiên Vương Điện là như cùng thế hệ đây.

- Này, ngươi tốt ngươi tốt, vị này chính là...

Lý Linh Đại cười càng sáng lạn hơn, cũng cầm chặc tay Thiên Đao Vương, thoả mãn đánh giá, tốt, tốt tốt tốt, một lần mang về đến hai! Tuổi thoạt nhìn lớn hơn so với Tần Mệnh không ít, tuy nhiên lớn tốt, sẽ đau người!

Thiên Đao Vương biểu lộ cứng đờ, Đồng Ngôn đằng sau phát động quai hàm, suýt chút nữa phun ra đến.

Tần Mệnh xem xét cái ánh mắt này của Lý Linh Đại liền biết nàng hiểu lầm, vội vàng nói:

- Dì, vị này chính là tỷ tỷ ta.

Lý Linh Đại cho hắn cái mắt trắng, cười nhìn lấy Thiên Đao vương, tuổi hơi lớn, nhưng bộ dáng thật sự là xinh đẹp a, cái dáng người này đến một thước chín đi, Mệnh nhi quá có phúc a.

- Tỷ tỷ tốt, tỷ tỷ sẽ đau người. Ngươi a, chính là rất ầm ĩ, liền thiếu cái tỷ tỷ cẩn thận. Vị cô nương này tên gọi là gì, sau này phải cai dạy quản giáo, đừng không nỡ ra tay. Hắn không nghe, nói cùng dì.

Thiên Đao Vương phiền muộn:

- Ngài hiểu lầm.

- Đừng thẹn thùng, sau này sẽ là người một nhà.

Thiên Đao Vương nhẫn nại tính tình:

- Ta là Vương của Thiên Vương Điện, lớn hơn hắn hai mươi tuổi.

- À?

Lý Linh Đại khẽ giật mình.

Tần Mệnh tranh thủ thời gian nói:

- Thiên Vương Điện, ngài không có nghe sai.

Lý Linh Đại vội vàng rút tay về đến, xấu hổ cười cười:

- Cô nương chớ trách, ngươi nhìn cái này náo...

- Không có gì, đừng bận lòng.

Thiên Đao Vương quay người, trừng mắt nhìn Đồng Ngôn đang nghẹn cười.

- Gia gia, còn thất thần sao? Đã nhiều năm không gặp, nhớ ta không?

Yêu Nhi vui cười lấy nhảy đến bên cạnh Cừu tông chủ.

- Các ngươi từng người từng người đều ăn linh đan diệu dược?

Cừu tông chủ cảm thán lấy khí tức của bọn người Tần Mệnh. Tần Mệnh cùng Nguyệt Tình là Thánh Võ lục trọng thiên, Yêu Nhi cùng Hắc Phượng là Thánh Võ ngũ trọng thiên, lúc này mới vài năm a, cũng đã là trung giai Thánh Võ!

Lý tông chủ càng là cảm khái, ngẫm lại tràng cảnh Tần Mệnh ở Thanh Vân tông năm đó, lại nhìn uy phong cường thế hiện tại. Mười năm, hắn dùng thời gian mười năm hoàn thành nghịch chuyển hoa lệ nhất nhân sinh. Toàn bộ Thanh Vân tông đều đã từng đè nặng hắn, hắn càng là dùng ánh mắt lạnh lùng đối đãi, hiện tại đâu chỉ là Thanh Vân tông, ngay cả Kim Bằng hoàng triều đều chưa hẳn có thể áp chế được hắn.

- Cừu tông chủ, Lý tông chủ, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.

Tâm tình của Tần Mệnh hiện tại mới tính vào sáng tỏ. Nhìn thân nhân quen thuộc, nhìn cố nhân quen thuộc, đây mới là tốt đẹp cùng ấm áp trong tưởng tượng về nhà của hắn.

Lý tông chủ mỉm cười gật đầu:

- Các ngươi làm sao lại đột nhiên trở về, cũng không đề cập chào hỏi trước?

- Bảy năm không có trở về, nhớ nhà, giải quyết chuyện Cổ Hải xong mới trở lại. Đồ Vệ đại ca, vất vả bố trí xuống, hôm nay toàn bộ quý phủ cùng náo nhiệt, cái gì cũng đều đừng đi nghĩ, chính là uống rượu! Lại đều mời Hô Duyên gia cùng Thiết gia bằng hữu đến.

- Tốt!!

Trên mặt Đồ Vệ lộ ra nụ cười tươi, đây mới là thiếu gia của bọn hắn nha.

Nhưng Lý tông chủ lại mẫn cảm chú ý tới Tần Mệnh dùng từ, giải quyết? Là thắng, hay là chấm dứt.
Bình Luận (0)
Comment