Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 231 - Chương 231 - Mộ Trong Mộ (1)

Chương 231 - Mộ trong mộ (1)
Chương 231 - Mộ trong mộ (1)

Tử Mạch mở ra linh lực thuẫn, thủ hộ ở bên ngoài, khẩn trương nhìn xung quanh càng ngày càng nhiều bầy sói, tuy rằng thoạt nhìn rất nhỏ nhắn, nhưng tốc độ sát thương lực đều rất đáng sợ.

- Chúng ta giết ra ngoài.

Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà trao đổi ánh mắt, trăm miệng một lời, hai người đi ở phía trước, kiếm khí lăng tiêu, đao uy bá liệt, hai người càng đi càng nhanh, tung bước chạy như điên, một tiếng thét nhẹ, giết vào bầy sói.

- Đều bảo vệ tốt chính mình.

Tử Mạch, Yêu Nhi, theo sát phía sau, bảo vệ Lăng Tuyết các nàng.

- Tốt tốt tốt.

Các đệ tử Thanh Vân tông lại kích động, có bọn họ dẫn duh bầy sói, nơi này chẳng phải là an toàn sao.

- Là bọn họ tự mình muốn chết.

Hà Hướng Thiên nhìn Tần Mệnh bỏ chạy, trong lòng không ngừng hô, chết, sắp chết.

- Thiên Thu Vô Tung!

Tần Mệnh đánh ra kiếm khí đầy trời, sắc bén thấu xương, kịch liệt tập kích, hội tụ thành cuồng triều kiếm khí quét ngang bầy sói.

Thiết Sơn Hà hai tay cầm đao, tung bước cuồng vũ, trong phút chốc đánh ra ba mươi sáu đường đao quang, đan xen thành màn đao tử vong, vỡ vụn mặt đất, tập kích bầy sói.

- Ngao rống.

Bầy sói nóng nảy, trước sau nhào về phía bọn họ, mấy ngàn con sói tập thể tập kích, giống như tia chớp trắng tàn phá bừa bãi toàn trường, rậm rạp tràn ngập tầm mắt mỗi người. Mỗi con bạch lang đều có tốc độ kinh người, lực phá hoại càng mạnh, va chạm cuồng liệt thiếu chút nữa đã vỡ nát linh lực thuẫn của bọn họ, chấn đến khí huyết bọn họ dâng trào.

Yêu Nhi cùng Tử Mạch gắt gao bảo vệ, Lng Tuyết các nàng cũng không ngừng đánh ra võ pháp rực rỡ, tập sát bầy sói.

Tám người liên thủ, võ pháp tung hoành, sát khí thao thao bất tuyệt, cơ hồ biến thành cái máy xay thịt khổng lồ, xuyên thấu bầy sói, bông tuyết đầy trời, hài cốt văng tung tóe, thảm đến không đành lòng nhìn. Bọn họ điên cuồng chọc giận bầy sói, tiếng sói gào thét liên tiếp, từ phương xa rậm rạp hội tụ.

- Giết giết giết.

Bọn người Hà Hướng Thiên nhìn thấy hăng hái, hận không thể thấy bầy sói lập tức bao phủ bọn họ.

- Không tốt! Tần Mệnh chết tiệt!

Mộ Trình đột nhiên đổi sắc.

- Làm sao vậy?

- Bầy sói càng loạn càng nhiều, nếu Tần Mệnh chết, bầy sói sẽ quay đầu đến vây quét chúng ta.

Hắn vừa nói như vậy, sắc mặt của những người khác đều trở nên khó coi.

- Chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này!

- Thừa dịp Tần lệnh cho bọn họ hấp dẫn bầy sói, chúng ta rút lui ở nơi khác.

- Đúng đúng, không thể ngồi chờ chết ở chỗ này.

- Bầy sói ở đâu ra, chúng nó vạn năm nay ăn cái gì?

Các đệ tử Thanh Vân tông khẩn trương thúc giục nhanh chóng rời khỏi nơi này.

- Xông lên hướng ngược lại!

Mộ Trình hạ lệnh, mang theo đội ngũ lao ra khỏi miếu, cũng không quay đầu nhìn lại, cứ thế chạy trốn. Thừa dịp Tần Mệnh hấp dẫn bầy sói, bọn họ mau chóng rời khỏi nơi này.

- Bầy sói càng ngày càng nhiều, Tần Mệnh, đây chính là biện pháp các ngươi?

Phàm Tâm các nàng sắc mặt trắng bệch, sắp không chịu nổi, bầy sói càng ngày càng nhiều, lợi dụng tất cả cơ hội, khiến người ta nhìn mà cả người phát lạnh, khẩn trương đến lông tơ trên người đều phải dựng thẳng lên.

- Bầy sói thành ngàn, tất có đầu sói, ở nơi đó!

Tần Mệnh đột nhiên rời khỏi đội ngũ, tung bay như điên, phóng vọt bay lên trời, vung tay đánh ra hơn mười chiếc phi đao, tức giận bắn về phía trước.

Trong bầy sói hỗn loạn, có một con sói trắng hình quần thể hơi lớn, đang canh giữ một con sói nhỏ màu vàng kim, sói vàng ngẩng cao đầu, vểnh đuôi, tư thái cao ngạo.

- Ngao rống!

Kim Lang nhìn Tần Mệnh tức giận gào thét, mang theo hộ vệ của nó lui về phía sau, tránh khỏi phi đao.

- Kim Cương phá trận!

Tần Mệnh nhảy lên rơi xuống đất, nhấc lên một cơn lốc cuồng liệt, tại chỗ hất bay hơn trăm con sói nhỏ, bầy sói một mảnh đại loạn.

- Lôi Đình Thiên Âm!

Toàn thân Tần Mệnh nổi lên sấm sét, tập thể bạo phát, nổ tung một tiếng đinh tai nhức óc, giống như là trời sấm rơi xuống đất, tiếng ầm ầm lại sinh sôi nổ nát hơn mười con sói nhỏ.

Đây là Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết, thức thứ nhất!

Tiếng nổ kịch liệt bao trùm hơn ngàn thước, chấn động rất nhiều con sói đều kêu rên, cũng làm cho đám người Thiết Sơn Hà đầu váng mắt hoa.

Đám người Mộ Trình đang chạy trốn cũng đồng loạt quay đầu lại, kinh ngạc không biết đã xảy ra chuyện gì.

Kim Lang bị chọc giận, phát ra tiếng sói gào thét, mấy trăm con sói dùng sức lắc đầu, khôi phục thanh tỉnh, không quan tâm nhào về phía Tần Mệnh.

Hai mắt Tần Mệnh sắc bén, khí thế như cầu vồng, không ngừng chạy như điên, chống đỡ linh lực thuẫn mạnh mẽ đụng phải tất cả bầy sói, giết tới trước mặt Kim Lang.

- Đại Diễn Kiếm Điển, thức thứ ba!

- Vân Thâm Cửu Trọng Vụ, Kinh Đào Ngư Long Nộ!

Đại Diễn Kiếm Điển khơi dậy kiếm khí đầy trời, một mảnh xích sáng, chói mắt đến mức người ta không mở mắt ra được, kiếm khí bài sơn đảo hải chạy về phía trước, liên miên không dứt, chín tầng chín sóng, tầng tầng lớp lớp, giống như dễ như trở bàn tay xoắn giết vô số sói nhỏ.

Kim Lang kinh hãi, bầy sói tan rã.

Có lẽnó chưa từng thấy qua tràng diện như vậy, đều bị kiếm uy khủng bố dọa đến.

Tần Mệnh đột nhiên từ trong cuồng triều kiếm khí giết ra, giống như ác long quấy động biển cả, bá liệt hung mãnh, người cùng kiếm hợp nhất, chém về phía Kim Lang.

- Thật mạnh!!

Phàm Tâm giật mình há cái miệng nhỏ nhắn, đây là kiếm pháp gì? Tinh diệu hơn ở trà hội bát tông mấy lần!

Đáy mắt Thiết Sơn Hà hiện lên tinh mang, kiếm pháp tốt! Trong lòng lại cuồn cuộn lên nhiệt lưu, thật muốn cùng Tần Mệnh điên cuồng đánh một hồi, một hồi đao kiếm Huyền Võ cảnh quyết đấu!

Kim Lang bị kiếm khí bao phủ, trong nháy mắt bị Tần Mệnh một kiếm chém giết.

Bọn người Thiết Sơn Hà bước nhanh theo tới, tụ tập bên cạnh Tần Mệnh, cảnh giác bầy sói xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment