Tần Mệnh sau khi kiểm tra toàn thành kiến thiết, lần thứ hai bế quan, tiếp tục tìm hiểu Đại Diễn Kiếm Điển cùng Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết.
Đại Diễn Kiếm Điển, đã tìm hiểu thức thứ ba.
Thức thứ nhất, Sơn Hà Trọng Kiếm. Một kiếm chém vỡ sơn hà.
Thức thứ hai, Thiên Thu Vô Tung. Gió trời không giáng, vạn kiếm phá không đầy giang hồng.
Thức thứ ba, Vân Thâm Cửu Trọng Vụ, kinh đào ngư long nộ.
Một thức so với một thức huyền diệu phức tạp hơn, một thức so với một thức bá đạo hơn, Tần Mệnh hiện tại chỉ là Huyền Võ cảnh, cũng đã có thể cảm nhận được sự cường thế của chúng nó, chờ tương lai cảnh giới tăng lên, uy lực thi triển ra nhất định sẽ càng khủng bố.
Tần Mệnh càng tu luyện, càng có thể cảm nhận được sự bất phàm của Đại Diễn Kiếm Điển, đây chỉ là ba thức đầu, toàn bộ kiếm pháp có chín thức, chín thức toàn xuất, nhất định có thể bá tuyệt một phương.
Bộ võ pháp này rất có thể là loại mạnh nhất trong võ pháp địa cấp, thậm chí có thể vượt qua sự tồn tại của võ pháp địa cấp.
Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết!
Hạ phẩm địa cấp võ pháp, mặc dù chỉ có ba đoạn, nhưng mỗi một đoạn đều là loại võ pháp sát thương hủy diệt.
Đoạn thứ nhất, Lôi Đình Thiên Âm!
Đoạn thứ hai, Bạo Vũ Cuồng Lôi!
Hai đoạn đầu đều đã tìm hiểu không sai biệt lắm, còn lại đoạn cuối cùng 'Diệt Thế Thịnh Yến'. Đoạn thứ ba càng phức tạp, hơn nữa cần linh lực dự trữ khổng lồ, với cảnh giới hiện tại của Tần Mệnh, chỉ sợ rút sạch chính mình, cũng khó có thể thi triển. Tần Mệnh dứt khoát buông đoạn thứ ba xuống trước, chủ công tu luyện hai đoạn trước.
Ba thức kiếm pháp, hai thức lôi vũ, đủ để Tần Mệnh bày ra lực sát thương cường đại, ngạo lập võ giả đồng cấp.
Nhưng Tần Mệnh vẫn tự hào ở cảnh giới Huyền Võ cảnh này trở nên gân gà rồi.
Mỗi võ giả Huyền Võ cảnh đều có thể hình thành linh lực thuẫn, có lực phòng ngự cực mạnh, muốn phá vỡ linh lực thuẫn, chỉ dựa vào sức mạnh rất khó làm được.
Ngươi cố sức đánh ra năm ba ngàn cân, toàn bộ đều bị linh lực thuẫn ngăn lại, không bị thương được đối thủ một chút nào.
Chờ đến Huyền Võ cảnh hậu kỳ, linh lực thuẫn sẽ hình thành sáu bảy tầng, tám chín tầng, sức mạnh càng vô dụng.
Bỏ cuộc như vậy sao? Tần Mệnh không cam lòng! Dù sao hắn cũng có hai ưu thế lớn là Sinh Sinh Quyết cùng Hoàng Kim Huyết, tạo nên thể chất siêu phàm của hắn, hiện tại tùy tiện một quyền là có thể đánh ra hơn hai ngàn cân, nếu như tận dụng triệt để, uy lực tuyệt đối bá đạo. Hơn nữa Tần Mệnh vô cùng am hiểu cận chiến, cũng tin tưởng vững chắc gặp phải tình huống đặc thù, tình huống nguy cơ, phản ứng thân thể so với vận dụng võ pháp nhanh hơn nhiều.
- Đúng rồi! Kim Cương Hỗn Nguyên Đạo!
Tần Mệnh đột nhiên nhớ tới, trong Võ Tông các của Thanh Vân tông có vốn liếng Địa cấp võ pháp, Kim Cương Hỗn Nguyên Đạo!
Có nó, Sinh Sinh Quyết cùng Hoàng Kim Huyết của Tần Mệnh mới có đất dụng võ, phát huy ra uy lực chân chính, tương lai thậm chí có thể chống lại cùng Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết và Đại Diễn Kiếm Điển.
- Xem ra phải tìm thời gian trở về Thanh Vân tông một chuyến.
Tần Mệnh hạ quyết tâm, bình tĩnh bắt đầu tu luyện Kiếm Điển cùng Chân Lôi Quyết, củng cố cảnh giới Huyền Võ cảnh nhất trọng thiên.
Về phần Vĩnh Hằng Huyết cùng Vĩnh Hằng Dực, hiện tại không cần vội vàng tìm hiểu, bởi vì Tần Mệnh chú ý tới chúng nó còn đang dung hợp với thân thể, đang cải tạo huyết mạch, đang nuôi dưỡng hài cốt, đang nuôi dưỡng thân thể, hiện tại muốn nghiên cứu cũng không có chỗ xuống tay, dứt khoát để mặc cho chúng nó dung hợp với thân thể, thời điểm nên tìm hiểu tin tưởng sẽ có dấu hiệu.
Sáu ngày sau!
Tần Mệnh đang ngồi trong phòng cảm ngộ kiếm điển, tiểu hồ ly bỗng nhiên từ cửa sổ chui vào, nhẹ nhàng quen thuộc bò lên đùi Tần Mệnh, thoải mái cuộn tròn.
Yêu Nhi từ bên ngoài đẩy cửa sổ ra, ghé vào cửa sổ, ý cười trong suốt nhìn Tần Mệnh.
- Ta thật đúng là xem thường ngươi.
Tần Mệnh chấm dứt kinh mạch vận chuyển, điều chỉnh hô hấp, nhìn Yêu Nhi kiều mỵ ngoài cửa sổ. Thật sự là nóng bỏng, 'Mỹ' cùng 'Mị' giao hòa, giống như một ngọn lửa thiêu đốt trái tim ngươi.
- Phương diện nào lại làm cho ngươi kinh ngạc.
- Nữ nhân!!
Yêu Nhi liếm liếm đôi môi hồng nhuận, đầu lưỡi nhỏ bé nhếch khóe miệng, mắt to chớp chớp, phải gọi là trêu người! Nha đầu này quả thực là yêu tinh!
Tần Mệnh dở khóc dở cười:
- Ta nào có nữ tử.
- Ta nghĩ không có ngươi, mấy ngày nay cùng dì ngươi nói chuyện phiếm, phát hiện ngươi thế nhưng có không ít.
Không tệ, cao thủ a, bổn cô nương đều thiếu chút nữa nói ngươi.
- Ngươi a, an tâm tu luyện đi.
Tần Mệnh gãi gãi tiểu hồ ly, tiểu tử kia thoải mái nở nụ cười.
- Nó có năng lực đặc thù gì?
- Đừng chuyển đề tài, ta đang nói chuyện chính sự với ngươi. Thanh Vân tông có ba đại mỹ nữ, một Nguyệt Tình, một Lăng Tuyết, còn có Trữ Vinh Vinh, thế nhưng ngươi không một tiếng động câu hai người! May mà Trữ Vinh Vinh quanh năm không ở Thanh Vân tông, bằng không cũng không thoát khỏi lòng bàn tay ngươi.
- Ngươi có thể tỉnh lại không, ta không có bừa bãi như ngươi nghĩ, ta vẫn là hài tử, cũng không có tâm tư đó.
- Ngươi là một hài tử? Ta thấy ngươi phát triển tốt.
- Chúng ta có thể đổi đề tài khác không?
- Ngươi trước tiên nói với ta, ngươi làm thế nào để thông đồng với Nguyệt Tình, làm thế nào để cho nàng hơn mười năm đối với ngươi khăng khăng một mực?
- Chúng ta là tình bạn thuần khiết.
- Nàng thuần khiết, ngươi chưa chắc thuần khiết.
Yêu Nhi cười xấu xa.
- Ta đầu hàng! Đừng trêu chọc ta nữa.