- Đã xảy ra chuyện gì?
- Ta đến thăm các ngươi a, từ lúc tông chủ miễn xá cho Tần gia đến bây giờ đều đã ba tháng, ta còn chưa tới đây.
- Thật sự không có chuyện gì khác?
- Thuận tiện mời ngươi trở về.
- Mệnh lệnh của ai?
- Tông chủ tự mình tìm đến ta, nói là mời ngươi trở về ngồi một chút, có một chuyện muốn tìm ngươi thương lượng.
Cơn tức giận của Thải Y chậm rãi tiêu tan, có lẽ thật sự hiểu lầm đi, nàng cùng Tần Mệnh lớn lên, tính cách vẫn rất hiểu rõ.
- Không nói gì?
- Nói ngươi trở về là biết, cũng nói cam đoan sẽ không thương tổn ngươi.
Tần Mệnh chậm rãi gật đầu, trong lòng đại khái đã biết, hẳn là có liên quan đến chuyện chúng Vương truyền thừa. Xem ra là sau khi Lăng Tuyết cùng trưởng lão Dược Sơn thương lượng, trưởng lão Dược Sơn lại cùng tông chủ câu thông qua. Chính là không biết Lăng Tuyết nói chuyện với bọn họ như thế nào, có quyết định gì.
- Đúng rồi, lúc ta rời đi, Lăng Tuyết sư tỷ tìm ta nói một câu. Ngươi có thể trở về.
Thải Y không hiểu ý tứ trong lời nói, nhưng mơ hồ cảm giác có chút nguy hiểm.
- Ngươi lại gây rắc rối nữa? Ta luôn cảm thấy bầu không khí trong tông gần đây thật kỳ quái.
- Chỗ nào kỳ quái?
- Nói không ra, dù sao cũng chính là quái dị.
Tần Mệnh đùa giỡn:
- Có phải bởi vì ta rời đi, ngươi không quen?
Thải Y vui tươi liếc hắn một cái.
- Nghĩ hay đấy.
Tần Dĩnh vừa thấy bầu không khí hòa hoãn, cười kéo Thải Y lại:
- Đi gặp dì, mấy ngày trước ngài còn nhắc về ngươi.
- Được, ta mang chút lễ vật cho dì.
Thải Y đang muốn rời đi, nhịn không được lại nhỏ giọng dặn dò Tần Mệnh:
- Đừng để nữ tử kia mê hoặc, nàng ta rất nguy hiểm, chú ý vào.
Tần Mệnh đứng ở trong sân suy nghĩ một lát, nhìn về phía cửa sổ.
Yêu Nhi đang ngồi ở chỗ đó, dáng người mềm mại, đôi chân trắng như tuyết, triển lộ không thể nghi ngờ. Nàng như cười mà không phải cười nhìn Tần Mệnh.
- Tiểu cô nương ghen tuông, ngươi còn nói hai người không sao sao? Trên đời này ngoại trừ yêu từ cái nhìn đầu tiên, vẫn còn có một thời gian dài sinh tình. Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên được gọi là tình yêu, lâu ngày không muốn xa rời. Tất nhiên, nếu ngươi không đủ xuất sắc, không đủ quyến rũ, thời gian lâu hơn sẽ không si tình.
- Cùng ta đi Thanh Vân tông một chuyến?
- Ngươi không sợ tiểu ni tử kia lại ghen?
Tần Mệnh trực tiếp làm rõ:
- Ngươi cùng ta đi qua, ta mới có thể cam đoan toàn thân trở ra.
Hắn không thể không suy nghĩ chu toàn, nếu không không cẩn thận có thể mất mạng. Nếu Yêu Nhi có thể đi cùng, Thanh Vân tông sẽ băn khoăn thân phận của nàng, không dám làm quá mức.
Yêu Nhi hiểu được ý tứ của hắn, nhưng không vội vàng trả lời, khóe miệng mỉm cười lẳng lặng nhìn hắn.
Tần Mệnh cũng không thúc giục, chờ quyết định của nàng.
- Ta mong đợi một ngày nào đó trong tương lai, ngươi có thể tự tin đối mặt với nguy hiểm mà không cần dựa vào bất cứ ai. Ta cũng mong đợi ngày đó sẽ không kéo dài.
- Mục tiêu của ta bây giờ chính là sống sót!
- Ngươi không hiểu ý của ta, ngươi đã đủ ưu tú, ngươi có tiềm năng có sức mạnh có độ dẻo dai, là đủ tốt. Nhưng vì một lý do, những lợi thế này của ngươi đã giảm đáng kể sức răn đe trong mắt người khác. Lý do này là bối cảnh, nếu ngươi có một nền tảng đủ mạnh, những lợi thế này của ngươi không chỉ sẽ không giảm, mà còn tăng gấp đôi!
- Ta có thể tự mình sống sót, cũng không cần bối cảnh.
- Ta không ép ngươi, ngươi chậm rãi cân nhắc.
Yêu Nhi thật hy vọng Tần Mệnh có thể gia nhập Huyết Tà tông, khi đó, Tần Mệnh có bối cảnh Huyết Tà tông, đi đến nơi nào cũng sẽ không làm cho người ta kiêng kỵ, người khác muốn trêu chọc hắn trước hết đều phải suy xét kỹ về Huyết Tà tông, tính toán mình có thể chịu nổi cái giá phải chọc giận Tần Mệnh hay không. Cứ như vậy, Tần Mệnh có thể sống thoải mái hơn, sống tiêu sái hơn.
- Ta muốn ngươi đồng ý cùng ta đi Thanh Vân tông.
Tần Mệnh uyển chuyển cự tuyệt.
Không phải hắn bài xích, cũng không phải giả tạo, hắn lo lắng sau khi gia nhập Huyết Tà tông liên lụy đến nguy hiểm phức tạp hơn, dẫn tới Tần gia yếu ớt càng nhiều trả thù. Dù sao Huyết Tà Tông thù địch quá nhiều, nếu như gia nhập bọn họ, uy hiếp bên ngoài sẽ giảm bớt, nhưng uy hiếp âm thầm sẽ nhân lên gấp bội. Cho nên hắn áp dụng biện pháp thỏa hiệp, hợp tác! Tìm kiếm tất cả các loại sức mạnh có thể hợp tác! Ví dụ như Hô Diên gia tộc, Thiết gia, ví dụ như Huyết Tà Tông!
Tần Mệnh có một mục tiêu cao hơn, ta là nền tảng của ta, ta là nền tảng của tất cả bằng hữu và gia đình của ta!
Tương lai ngày nào đó trong, những người khác nhìn thấy hắn, sợ hãi là hắn, không phải thế lực đằng sau hắn.
Tần Mệnh biết rất khó, nhưng vẫn là câu nói kia, cường giả không được sống tốt! Hắn muốn trở thành cường giả!
Đây là điều hắn theo đuổi cả đời! Kể từ bây giờ liền bắt đầu kiên trì.
- Ngươi đánh một trận với ta trước, làm cho ta cao hứng, ta lại quyết định có cùng ngươi đi Thanh Vân tông hay không.
- Phụng Bồi!
..................
Tần Dĩnh gõ cửa phòng dì, vui mừng như một tiểu hồ điệp:
- Ngài xem ai tới.
- Dì, ngài tốt. Thải Y xinh đẹp đi vào.
- Ngươi là...
Lý Linh Đại nhất thời không nhận ra, chỉ là cảm giác trước mắt sáng ngời, thật là một cô nương tuấn tú tú lệ.
- Ngài nhìn kỹ hơn?
Thải Y mỉm cười ngọt ngào.
Tần Dĩnh cười hì hì nói:
- Ngài nhìn nàng giống ai, khi còn bé thường ở trong thành phủ chơi với ta.