Chương 2477: Không định sinh tử, chỉ luận thành bại (1)
Chương 2477: Không định sinh tử, chỉ luận thành bại (1)
- Các ngươi tự nhận cao quý cường đại, đi khi nhục nhục mạ kẻ yếu, hắn nên nhận lấy chịu đựng lấy? Phản kháng, đánh thương các ngươi, liền là tội nhân? Lại ví dụ, các ngươi đi ức hiếp một nữ hài, nàng nên cắn răng chịu đựng lấy, tùy ý để các ngươi lăng nhục? Nếu như cào bị thương các ngươi chính là tội ác tày trời? Như thế nào đây, khi dễ người thành thật a, hắc, không trùng hợp, chúng ta không phải người thành thật!
Mọi người á khẩu không trả lời được, dưới ánh mắt sáng ngời lăng lệ ác liệt của Đồng Ngôn ngược lại có chút không được tự nhiên.
Có trưởng lão quay đầu thấp giọng hỏi Hạng Thiên Mạch.
- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Tại sao Bọn hắn lại đả thương Thiết Sâm!
- Ngài còn không hiểu rõ tính cách Thiết Sâm? Giọng điệu vọt lên chút, thái độ ngang một chút, sau đó liền...
Hạng Thiên Mạch biết rõ tính cách Thiết Sâm mới lần nữa nhường nhịn lấy, thật không nghĩ đến đám người Đồng Ngôn càng ngang càng xông, không có nói hai câu nói trực tiếp làm , Thiết Sâm cũng là không may.
Chỉ chốc lát sau, U Mộng trong cung vọt lên hơn mười bóng người, bắt đầu khởi động lấy khí tức khủng bố xông về nơi này.
Hạng Thiên Mạch thấp giọng nói:
- Trưởng lão, tranh thủ thời gian khuyên nhủ hai câu đi, bằng không thì thật náo lớn. Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu cường thế, mấy vị này càng không phải loại lương thiện, nếu như hai bên đều không nhường nhịn, đợi tí nữa khả năng thật đánh nhau.
Mấy vị trưởng lão nhìn đám người Đồng Ngôn bình tĩnh nhưng lại cao ngạo, nếu như là ở nơi khác, còn cùng ngươi giảng đạo lý? Trực tiếp liền giết chết. Nhưng U Mộng cung bọn hắn rất không thích ỷ thế hiếp người, càng cũng không đả thương người giết người. Bọn hắn sau khi thoáng thương lượng liền liên tiếp bay lên không, trên nửa đường ngăn cản những người đang hùng hổ chạy đến kia.
- Chịu thua! Các ngươi phục mềm chút! Cho ta mặt mũi a!
Hạng Thiên Mạch liên tiếp nháy mắt cho đám người Đồng Ngôn, đấu cùng Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu? Các ngươi thật sự là không có việc gì đi tìm kích thích!
Đồng Ngôn nhún nhún vai, nhìn bọn hắn có thái độ gì.
Nói chuyện thật dễ nghe, ta sao cũng đều được, các ngươi muốn cùng ta ngang, lão tử càng ngang.
Không lâu sau đó, mấy vị trưởng lão kia lại trở về, đằng sau đi theo một đám cường giả Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu, cầm đầu là một vị phu nhân khí tức khủng bố, như là đại dương mênh mông uy áp toàn trường, yên tĩnh rừng rậm. Không gian xung quanh nàng có chút vặn vẹo, ánh mắt sâu xa đến lạnh lùng nghiêm nghị.
- Ai tổn thương Thiết Sâm, người đó ở lại! Bất kể là ai khiêu khích, các ngươi ra tay trước, phải chấp nhận trừng phạt!
- Ra tay trước? Ha ha, có phải phải đợi hắn giết chúng ta, chúng ta mới có tư cách phản kháng hay không? Được được, không có gì để có thể nói. Không phải là cảm giác các ngươi cao quý cường đại, thân phận chúng ta thấp kém, các ngươi khi dễ người là bình thường, chúng ta ngay cả phản kháng đều là có tội.
- Đại ca a, vừa rồi đã nói như thế nào đây? Chịu thua!
Hạng Thiên Mạch choáng luôn, ngươi là bình thường quen thói cường thế sao? Ngay cả Ngưỡng Thiên Phủ Địa Lâu cũng dám chống đối!
- Đúng vậy! Thì như thế nào!
Vị kia phu nhân trên cao lạnh lẽo nhìn xuống bọn hắn, mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn, quy tắc sinh tồn cơ bản nhất. Cường giả, liền có tư cách miệt thị kẻ yếu, cường giả, liền có tư cách chấp nhận kính ngưỡng.
Là cường giả, trời xanh đều kính, là kẻ yếu, ruồi trùng đều ức hiếp!
Không muốn bị khi dễ, vậy thì liền trở thành cường giả.
Đồng Ngôn cười hắc hắc:
- Ta thích! Ta bình thường cũng như vậy! Cho nên cũng không có phức tạp, đến đi, làm một trận, dù sao ai mạnh người đó là Vương! Chúng ta thua, không có cái gì hay để nói, muốn đánh muốn giết tùy ngươi. Chúng ta thắng, làm cho các ngươi chết đều vô tội!
- Bắt lại cho ta!
Phu nhân phất tay.
- Ngừng ngừng ngừng!
Hạng Thiên Mạch tranh thủ thời gian chặn đến trước mặt bọn người Đồng Ngôn, cười khổ thi lễ một cái cho vị phu nhân kia.
- Trước tiên là nói về việc làm sao trừng phạt?
Mấy vị lão nhân U Mộng cung cũng lặng lẽ khuyên can:
- Hạ Dao sắp bế quan, nhường nhịn vài bước coi như làm việc thiện cầu bình an.
Hai bên giằng co một lát, phụ nhân nói:
- Để lại một người, cấm ngưng ba tháng tại U Mộng cung, ba tháng sau có thể rời khỏi!
Hạng Thiên Mạch tranh thủ thời gian khuyên can Đồng Ngôn đừng có lại phản kháng. Hắn liên tục bảo đảm, mặc kệ ai ở lại, tuyệt đối có thể bảo đảm an toàn!
Đồng Ngôn do dự một lát, thấp giọng nói:
- Tỷ tỷ ngươi ở lại? Ta hôm nào mang tỷ phu đến đón ngươi!
…
Bàn Long Sơn!
Khế ước cuộc chiến sinh tử chấm dứt hai tháng, nhưng mỗi ngày người đến chỗ này vẫn là không ít, đều muốn tận mắt nhìn một cái xem chiến trường Bàn Long sơn đã từng chém giết bốn mươi bốn vị Thánh Võ bát trọng thiên cùng trọng thương Hổ bảng Minh Thiên Thuật là như thế nào, cảm thụ bầu không khí khế ước còn chưa lui tán. Còn có người hào tình vạn trượng muốn truy tìm bước chân truyền kỳ, sáng lập truyền kỳ mới.
- Trong trận chiến Bàn Long Sơn cuối cùng bị hủy, Tần Mệnh mời ra một nam tử thần bí, cải tạo Bàn Long Sơn, hiện tại so với lúc trước càng trở nên cứng rắn, như là mảnh quặng mỏ huyền thiết, nghe nói có thể thừa nhận Thánh Võ cửu trọng thiên chém giết.
- Cái người thần bí kia rất có thể là linh thể đến từ Ám Nguyệt U Lâm, nghe nói có người đã từng đã nhìn thấy ở nơi nào. Ô Cương Khoáng Mạch trải qua diễn biến vô tận năm tháng tại Ám Nguyệt U Lâm, được Quỷ Linh Tộc thai nghén ra linh thể cường đại. Không có nhiều người được chứng kiến thực lực của nó, có thể nghĩ đến khẳng định vô cùng đáng sợ.