Chương 2624: Không thể để cho hắn sống (1)
Chương 2624: Không thể để cho hắn sống (1)
Yêu Nhi nhè nhẹ đụng đụng sau lưng Tần Mệnh, trước tiên có thể nghe một chút xem Đông Hoàng Minh Nguyệt muốn làm chuyện gì.
Hỗn Thế Chiến Vương cũng tò mò, chuyện gì đáng để Đông Hoàng Minh Nguyệt ngay cả Hoang Thần Tam Xoa Kích đều chịu vứt bỏ?
Tần Mệnh nói:
- Nếu đã muốn hợp tác, vậy thì đều lấy ra thành ý. Thứ nhất là Vương tộc thứ nhất các ngươi không được lại mưu đồ Hoang Thần Tam Xoa Kích, thứ hai là dẫn ta an toàn rời khỏi bộ lạc.
- Có thể!!
- Còn có điều thứ ba, sau khi xong việc, mời Đông Hoàng Minh Nguyệt cô nương cùng ta đi ra bên ngoài thưởng thức phong cảnh.
- Có nữ tử của ngươi, lời này của ngươi thích hợp? Đông Hoàng Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn Tần Mệnh.
Tần Mệnh nói cười: - Chúng ta cùng đi a, mọi người cùng nhau, lưu luyến sơn thủy, thưởng thưởng phong cảnh, một tháng là được.
Đông Hoàng Minh Nguyệt có chút ngưng mắt, đã hiểu rõ, cái tên này khẳng định không phải muốn xem sơn thủy, mà là mang theo nàng ‘Chui vào’ nơi nhiều người, người ở nơi nào nhiều, tương đương để cho thiên hạ cũng biết quan hệ hai người bọn họ rất thân mật. Bởi như vậy, chẳng khác nào chiêu cáo thiên hạ quan hệ Tần Mệnh cùng Vương tộc thứ nhất rất tốt, để cho những thế lực ý đồ kia vây quét hắn nhiều thêm một phần sợ hãi, thậm chí tương lai Tần Mệnh về Tu La điện, đều có thể ảnh hưởng đến thế cục chỗ đó, một mũi tên trúng nhiều đích!!
Tốt thay cho một Vĩnh Hằng Chí Tôn giảo hoạt!
- Ngươi có muội muội không? Cùng mang theo a.
Đồng Ngôn bỗng nhiên thêm một câu, ngay sau đó bị Yêu Nhi vung ra.
- Ngươi không nghe chuyện ta muốn mời ngươi làm trước?
Đông Hoàng Minh Nguyệt trong lòng cười lạnh, không cần một tháng, lần này liền mang ngươi đi ra ngoài lộ mặt!
- Ta trước tiên là nói về nói thành ý của ta, nếu ngươi đã đáp ứng, chúng ta bàn lại.
- Ta đáp ứng!!
- Tốt, thống khoái!!
Tần Mệnh lộ ra nụ cười tươi, trong lòng lại âm thầm nói thầm, có chút gì là lạ a.
- Nam Cương hoang mạc xuất hiện hố sâu nghìn dặm, đã oanh động các nơi Thiên đình, thế lực khắp nơi cũng đã tụ tập tới đó tìm kiếm bí bảo. Mấy ngày hôm trước, mọi người tại chỗ sâu nhất trong hố phát hiện một tòa cung điện phủ đầy bụi, dựa theo người khác phỏng đoán có thể là một trong mấy vị vô thượng Chí Tôn chế lập Thiên Đình đại lục lúc ban đầu.
Đông Hoàng Minh Nguyệt đơn giản mấy câu liền đem Tần Mệnh cùng đám người Đồng Ngôn chấn ở nơi đó. Vô thượng Chí Tôn sáng tạo ra Thiên Đình đại lục? Vậy chính là nhân vật đỉnh phong vạn năm trước đi!
- Có người suy đoán, muốn mở ra cung điện di tích cổ, cần ít nhất huyết mạch năm vị Chí Tôn, trước mắt đã có năm người đi qua, kể cả Đông Hoàng Hạo của Vương tộc thứ hai, cũng có Lãnh Thiên Nguyệt Tu La điện, còn có rất nhiều Chiến Tôn Hổ bảng đều đang trên đường, lần này có thể nói là một lần Long Hổ Bảng Tôn Giả tụ tập quy mô lớn nhất mấy trăm năm qua.
Thỉnh cầu của ta là ngươi tạm thời gia nhập đội ngũ bộ lạc Vương tộc thứ hai chúng ta, cùng ta đi mộ khu Nam Cương hoang mạc, cùng mưu bảo tàng trong cung điện. Sau đó không những thỏa mãn được ba điều kiện trên của ngươi, nếu như hoàn thành xinh đẹp, tộc trưởng cao hứng, chúng ta còn có thể kết giao với người bằng hữu ngươi đây.
Kỳ thật Đông Hoàng Minh Nguyệt cũng không hy vọng hợp tác cùng Tần Mệnh, người này nguy hiểm gian xảo, hơn nữa lòng dạ độc ác, tuyệt đối không đơn giản như biểu hiện bên ngoài. Có thể từ tông địa biên hoang đi đến Thiên đình, cùng lúc trong một năm ngắn ngủi đứng hàng vị Chí Tôn, chính là chứng minh tốt nhất. Ngẫu nhiên thoạt nhìn mặt mỉm cười dễ dàng là thiện, là vì hắn tạm thời cảm thấy không cần thiết tính toán ngươi, hoặc là không có nắm chắc tính toán ngươi, một khi đạt được cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.
Tuy nhiên, ngẫm lại uy danh bộ lạc Chiến tộc, lại ngẫm lại phiền toái Tần Mệnh chọc tới hiện tại, hắn nên không đến mức dám trở mặt cùng Vương tộc thứ nhất, thậm chí khả năng còn có thể hi vọng đạt được che chở.
- Hiện tại tình huống chỗ đó như thế nào?
Tần Mệnh động tâm, mộ khu vô thượng Chí Tôn, bảo tàng bên trong có thể tưởng tượng là trân quý bực nào, nếu như có thể đạt được mấy truyền thừa, khẳng định lấy được lợi ích vô cùng, nói không chừng có thể giúp hắn mau chóng tiến vào Thiên Võ Cảnh. Tuy nhiên nghe Đông Hoàng Minh Nguyệt nói, toàn bộ thế lực đỉnh cấp Thiên đình đều tụ tập tới đó, nhất định sẽ là trận long tranh hổ đấu, hơn nữa kẻ thù của hắn quá nhiều, một đầu đâm vào không chừng sẽ gây ra hỗn loạn gì.
Đồng Ngôn cùng Yêu Nhi tức thì quái dị nhìn Đông Hoàng Minh Nguyệt, lợi dụng chúng ta mở di tích cổ? Theo chúng ta cùng một chỗ mạo hiểm? Đại tỷ a, ngươi sẽ khóc vô cùng thảm!
- Ngươi đáp ứng không? Nếu như đáp ứng, trên đường cùng ngươi từ từ nói.
- Ngươi xác thực nhất định muốn tìm ta?? Ngươi nên rất rõ ràng ta đầy người phiền toái, người muốn giết ta quá nhiều, ngay cả Tu La điện chỗ đó đều chưa hẳn sẽ dễ dàng tha cho ta. Nếu như ta đi, chẳng phải là rơi vào trong hang hổ?
Tần Mệnh cau mày, làm bộ thật khó khăn mà do dự.
- Ngươi là con rồng, còn sợ hổ?
- Ngươi cũng đừng làm rộn, ta vẫn là một con rồng nhỏ a, chỗ đó đều thành công năm mãnh hổ. Ngươi đường đường là Vương tộc vậy mà lại đến mời ta, chỗ đó khẳng định vô cùng nguy hiểm, nếu không bản thân Vương tộc thứ nhất các ngươi sẽ làm.
- Ngươi muốn cự tuyệt??
Tần Mệnh trầm ngâm một lát:
- Chúng ta thương lượng một chút trước, cái này dù sao cũng không phải việc nhỏ.
- Cho ngươi thời gian một nén nhang.
Tần Mệnh chậm rãi gật đầu, cau mày đi đến phía trước, đám người Đồng Ngôn cũng đều cùng đi qua. Bốn người gặp mặt, ánh mắt trao đổi, đều từ trong mắt nhau nhìn thấy vài phần ánh sáng.