Chương 2686: Hắc thiết nguyền rủa
Chương 2686: Hắc thiết nguyền rủa
- Này! Đứng lại! Trong bụng dâng lên cái ý nghĩ xấu gì, đổ ra để cho bổn cô nương kiến thức?
Tịch Tiểu Nhan chạy một bước ngăn cản ở trước mặt hắn.
Ba tháng trước nàng trộm khỏa linh quả cực phẩm, lăn lộn chút tình dược mãnh liệt, muốn bắt hai Tử Tinh hùng sư trong điện phối giống, làm cho mình chiến sủng, kết quả bị một vị trưởng lão trong điện xem là thức ăn, suýt chút nữa gây ra đại họa. Nàng rất vô tội a, nhưng gia gia không tin a, dưới sự giận dữ đã đóng chặt giam nàng ba tháng, hôm nay thật vất vả mới được thả ra, lại chưa biết sợ, muốn tìm một ít chuyện vui a.
- Ngươi thật suy nghĩ nhiều, ta chính là rất lâu không gặp ngươi, đột nhiên gặp được thuận taychào hỏi.
Vương Đạt giật mình, hắc, bản thân liền mắc câu?
- Nhìn bộ dạng mắt chuột mày gian ngươi đây, khẳng định không có hảo tâm gì. Nói hay không, không nói ta có thể thét to cho ngươi!
- Ngừng ngừng ngừng! Tiểu Tổ tông của ta a, tha cho ta đi, ta là đang chấp hành nhiệm vụ, nhiệm vụ tiểu chủ tự thân cho ta.
- Nhiệm vụ gì? Nói nghe một chút, ta giúp ngươi a.
Tịch Tiểu Nhan giữ chặt Vương Đạt chui vào đầu hẻm bên cạnh, ở bên trong con ngươi trong veo như nước tràn đầy hưng phấn.
- Nhiệm vụ bí mật của tiểu chủ? Khẳng định vô cùng kích thích!!
- Ngươi liền tha cho ta đi!!
Ánh mắt Tịch Tiểu Nhan nguy hiểm:
- Nói hay không? Không nói ta sẽ quấy rối!
…
Vương Đạt làm bộ do dự khó xử, sau khi bị Tịch Tiểu Nhan liên tục bắt buộc, mới hạ giọng nói:
- Ta cho ngươi biết, ngươi nghìn lạn lần đừng truyền ra bên ngoài!
- Đó là đương nhiên, bổn cô nương có bảo đảm danh dự.
Ngươi? Danh dự?
Vương Đạt nhịn không được muốn trợn mắt trừng một cái.
- Biết rõ Tần Mệnh khônh?
- Nói nhảm đi! Là tên con buôn chiến tranh kia!
- Biết rõ hắn ở bên ngoài gây họa không?
- Lại xông họa gì?
Tịch Tiểu Nhan nhấp lấy đôi môi đỏ mọng, hai mắt vụt sáng lên, hơi mang hưng phấn tiến gần về phía trước. Nàng hôm nay vừa đi ra, sợ bị gia gia nắm chặt răn dạy, liền nhanh chân chạy tới đây, còn thật không biết bên ngoài lại xảy ra cái chuyện lớn gì.
- Hoang Lôi Thiên Lữ Hoành Qua, vừa nhận được Thiên Đạo áo nghĩa, Đại Hỗn Độn Thiên Lôi!
- A!!
Tịch Tiểu Nhan kinh ngạc mở ra đôi môi đỏ mọng.
- Kết quả không có đợi trở lại trong tộc, đã bị Tần Mệnh nửa đường chặn đứng giết đi.
- A!! T
ịch Tiểu Nhan che lấy đôi môi nhỏ, mắt to trừng đến căng tròn.
- Lôi Chủ Hoang Lôi Thiên đã tự thân ra mặt, lùng bắt Tần Mệnh bốn phía, Hoang Lôi Thiên để xuống mọi chuyện, gần như triệu tập toàn bộ võ giả lôi đạo Thiên đình, muốn không để ý hết thảy bắt lấy Tần Mệnh.
- A!!
Hai tay Tịch Tiểu Nhan che lấy cái miệng nhỏ nhắn, kích động mà bàn chân nhỏ nhảy loạn:
- Quá kích thích!
Khóe mắt Vương Đạt trực tiếp co rút, cái tiểu ma đầu này, ngươi hưng phấn là có ý gì. Tần Mệnh đã ẩn dấu hai tháng, lại dấu lại đi khả năng sẽ bị phát hiện, một khi Hoang Lôi Thiên ngăn chặn hắn, hắn có chạy đằng trời, nhất định sẽ là chết.
- Sau đó thì sao, sau đó thì sao, nhanh nhanh nhanh, nói mau.
- Tần Mệnh không muốn chết, nhất định phải về Tu La điện. Chúng ta đã được đến tin tức xác nhận, Tần Mệnh ba ngày trước hiện thân qua tại phía đông Chiến Ca Bình Nguyên, ta xem chừng... Hôm nay nên muốn tiến vào vương thành.
- Hắn muốn tới đây??
Tịch Tiểu Nhan lập tức trừng lớn mắt to sáng lóng lánh, bên trong đung đưa tràn đầy hưng phấn cùng đợi chờ.
Ngươi đây là cái biểu lộ gì?
Vương Đạt thấp giọng nói:
- Bằng hữu của Tần Mệnh Mạnh Hổ đang ở đây, hắn đương nhiên muốn tới. Lần trước khi Tần Mệnh qua đến Cẩm Tú vương thành, đã cùng Trưởng Công Chúa tạo nên quan hệ, lần này có thể là muốn từ nơi này tiến vào Tu La Sơn Mạch đi.
- Tốt! Tần Mệnh muốn đến Tu La điện!
Tịch Tiểu Nhan kích động mà hoan hô một tiếng, bỗng nhiên cảnh giác dán mắt vào Vương Đạt:
- Vậy ngươi tại đây dán mắt vào làm gì??
- Ngươi hoan nghênh hắn như vậy?
- Đó là đương nhiên, tình nhân trong mộng của ta!
Khóe mắt Vương Đạt co lại:
- Ngươi rất nghiêm túc? Ngươi vừa rồi không phải gọi hắn là con buôn chiến tranh sao?
- Ai cần ngươi lo! Nói, ngươi làm sao lại ở đây? Trong bụng có cái ý nghĩ xấu gì!
Tịch Tiểu Nhan nhíu lông mày cong cong nhỏ nhắn lại, mắt to lóe ra một tia lãnh ý.
- Ta phụng mệnh tiểu chủ, qua đến giám thị Tần Mệnh cùng Đại Mãnh, nhìn bọn hắn sẽ làm chút ít cái gì, muốn làm sao về Tu La điện. Chúng ta vừa rồi đã nói, ngươi phải giữ kín bí mật này.
- Hô!! Bổn cô nương trừ gian diệt ác, làm sao có thể cùng ngươi thông đồng làm bậy.
Tịch Tiểu Nhan nhanh như chớp muốn chạy.
- Tiểu Nhan! Nếu ngươi nói cho bọn hắn biết ta đang giám thị, tiểu chủ tuyệt đối sẽ không tha cho ta, còn khả năng muốn mạng của ta. Ngươi nhẫn tâm nhìn ta chết?
Vương Đạt làm bộ rất sốt ruột quát khẽ.
Tịch Tiểu Nhan giương lên lông mi xinh đẹp nhìn nhìn hắn:
- Chỉ chút chuyện, tại sao a?
- Nghìn vạn lần đừng nói ta đang ở đây. Ta chỉ là giám thị, thật sự không có rắp tâm gì khác. Ngươi náo thì náo, nghìn vạn đừng muốn mạng của ta a.
Tịch Tiểu Nhan linh động đảo hai mắt đi lòng vòng, ngâm nga lấy điệu hát chạy ra khỏi ngõ nhỏ, trực tiếp leo tường tiến vào trang viên.
Đại Mãnh đang minh tưởng tu luyện trong khuê phòng Trưởng Công Chúa, Hắc Sa nặng nề như là sương mù như vờn quanh lấy hắn, không ngừng biến ảo lấy bộ dáng, cũng phát ra tràng vực nặng nề trình độ khác nhau.