Chương 293: Du Hồn (2)
- Mãng Vương! Yến Lâu!
Du hồn Vân Mộ Bạch nhìn thấy bọn họ thì thần sắc đại biến, lập tức tránh xa.
Mãng Vương thoáng có chút phát hiện, nhưng ngưng mi đảo qua đỉnh núi, cái gì cũng không phát hiện.
Bọn họ toàn bộ rời đi, dọc theo thông đạo bí ẩn đã sớm chuẩn bị tốt, vội vàng chạy tới hướng dược sơn.
Chỉ cần giải quyết tông chủ cùng trưởng lão Dược Sơn, khống chế Thanh Vân tông liền dễ dàng.
Từ lúc hành động đến bây giờ, hết thảy đều rất thuận lợi, dù sao ai cũng sẽ không nghĩ tới đại trưởng lão dưới một người trên vạn người cấu kết với người ngoài tiến vào phản loạn.
- Trưởng lão Dược Sơn so với Lý tông chủ, ai mạnh hơn!
Mãng Vương hỏi.
- Trưởng lão Dược Sơn thực lực không sai biệt lắm đã bị Dược Sơn rút sạch, hắn mấy năm nay dùng huyết nhục của mình nuôi dưỡng Bát Khổ Càn Khôn trận.
- Tàn Hồn trong trận đi đâu rồi?
- Đây là bí mật của Thanh Vân tông ta.
- Tàn Hồn gì?
Diêm Lâu ở phía sau truy vấn.
- Chỉ cần bắt được trưởng lão Dược Sơn, những thứ khác không cần hỏi qua.
Đại trưởng lão nghiêm túc nhắc nhở, thúc giục bọn họ mau chóng hành động. Vẫn là kế hoạch ban đầu, hạ dược trước, sau đó kéo dài, cuối cùng ra tay, nhất cử bắt được.
Bên ngoài động phủ trên đỉnh núi!
Một vị trưởng lão được đại trưởng lão an bài canh giữ ở bên ngoài động phủ, hắn ngưng mi nhìn qua núi xa, trên mặt mang theo nụ cười tươi.
Đã bắt được tông chủ, chỉ cần lại khống chế trưởng lão Dược Sơn, Thanh Vân tông liền hoàn toàn rơi vào tay Đại trưởng lão, tương lai không lâu, cục diện Bắc Vực sẽ bắt đầu từ Thanh Vân tông chính thức phá vỡ, mở ra một hồi hỗn chiến trước nay chưa từng có.
Hắn đã không thể chờ đợi thêm được!
So với quanh năm ở lại trong tông bế quan tĩnh dưỡng, hắn càng khát vọng liên thủ cường giả chinh chiến Bắc Vực.
Chính miệng Đại trưởng lão nói qua, hoàng thất đã chuẩn bị ra tay với Bắc Vực, không cho phép bát tông tiếp tục xưng hùng, đây chính là thời cuộc! Nếu như Thanh Vân tông bọn họ công khai liên thủ với Mãng Vương phủ phá vỡ cục diện Bắc Vực, hoàng thất nơi đó nhất định sẽ duy trì hết mình, đến lúc đó... Tam Hùng liên thủ, lưng dựa vào hoàng thất, quét ngang Bắc Vực chỉ là vấn đề thời gian.
Đại trưởng lão chính là đại trưởng lão, có quyết đoán! Có một dã vọng! Nhân tài như vậy thích hợp làm tông chủ Thanh Vân tông.
- Triệu trưởng lão, sao ngươi lại ở đây?
Mộ Bạch trưởng lão dọc theo đường núi lên đỉnh núi.
- Mộ Bạch trưởng lão.
Trưởng lão họ Triệu âm thầm rùng mình, hắn thật sự tới sao? Đến đủ nhanh.
- Ta hình như nghe thấy ở đây có chút tiếng động lạ, lại đây xem một chút. Tông chủ đâu?
Mộ Bạch trưởng lão thờ ơ lạnh nhạt, thong dong bình tĩnh.
- Tông chủ đang tìm hiểu linh bảo của hắn, vật lấy được từ Vương quốc đáy biển kia. Vừa rồi có thể là tìm hiểu được cái gì, nháo ra chút động tĩnh, không có gì, không cần lo lắng.
- Ngươi ở đây là...
Trưởng lão họ Triệu thấy Mộ Bạch trưởng lão không cảnh giác, thản nhiên cười nói:
- Ta vừa mới ở gần đây, cũng là nghe được tiếng vang thì chạy tới, bị tông chủ phân phó ở bên ngoài canh giữ, đừng để người khác quấy rầy.
- Vất vả rồi.
Mộ Bạch trưởng lão gật đầu, xoay người muốn rời đi.
- Ta tiễn ngươi, Mộ Bạch trưởng lão a, ta nghe nói Nguyệt Tình đã là Linh Võ tam trọng thiên, ngươi dạy dỗ có phương pháp...
Phốc!
Mộ Bạch đột nhiên giơ tay lên, hàn quang chợt hiện, trường kiếm đỏ thẫm chặt đứt đầu Triệu trưởng lão.
Dứt khoát như chém dưa thái rau, sát phạt quả cảm!!
Biểu tình trên mặt Triệu trưởng lão vẫn là nụ cười, đầu đã bay ra ngoài, rầm rầm bắn ngược lại, lăn vào trong bụi cỏ.
Thân thể không đầu nặng nề quỳ trên mặt đất, không còn sức sống.
Mộ Bạch trưởng lão trên mặt không có biểu tình, cầm trường kiếm đỏ thẫm, đi vào động phủ.
Tông chủ Thanh Vân tông bị năm sợi xích xuyên qua thân thể, quấn ở trên cột đá, ba vị đệ tử trung niên thủ ở chỗ này.
Mộ Bạch trưởng lão? Ngươi như thế nào...
Bọn họ hô lên, nhưng sau một khắc, ba cái đầu bay lên trời, ngay cả thời gian phản kháng cũng không có.
Tông chủ Thanh Vân tông chậm rãi ngẩng đầu:
- Mộ Bạch. Ngươi đến...
- Đã xảy ra chuyện gì vậy? Mãng Vương và Yến Lâu sao lại ở đây?
- Đại trưởng lão phản bội, còn có rất nhiều trưởng lão… thông đồng với Mãng Vương và Yến Lâu. Thanh Vân tông... Bị hủy hoại... trên tay ta...
Tông chủ Thanh Vân tông thống khổ nhắm mắt lại, thân thể đau đớn không bằng tâm tình của hắn giờ phút này, hắn hận, hắn hối hận, hắn bi thống.
Là ta sơ suất a, sớm biết như vậy, nên xuống tay trước.
- Hắn muốn đoạt vị?
Sắc mặt Mộ Bạch trưởng lão khó coi, vì để đạt được vị trí tông chủ, lại không tiếc liên thủ Mãng Vương phủ cùng Hoàng Phong cốc, hèn hạ đáng xấu hổ!
- Hắn không phải muốn vị trí tông chủ, hắn là muốn… muốn chúng Vương truyền thừa...
Hắn vừa mới nghĩ thông suốt, đại trưởng lão không có khả năng vì vị trí tông chủ mà phản bội, cho dù là phản bội, cũng sẽ không phải là hiện tại, càng sẽ không liên thủ Mãng Vương cùng Hoàng Phong cốc, chỉ có một khả năng, hắn muốn đạt được chúng Vương truyền thừa, hắn là lợi dụng Mãng Vương cùng Hoàng Phong cốc!
Hắn hiện tại tràn đầy hối hận, cũng nhớ lại ánh mắt của đại trưởng lão nhìn hắn ngày đó ở Vương quốc dưới đáy biển, có lẽ một khắc kia, Đại trưởng lão đã liền đưa ra quyết định.
Đại trưởng lão là muốn được chúng Vương truyền thừa, không tiếc phản bội hết thảy!
- Chúng Vương truyền thừa gì? Bí mật của Vương quốc dưới đáy biển?