- Cái này không phải chủ yếu, chủ yếu là lần này hoàng triều mở ra hướng về phía ngũ đại vực, nghe nói thiên tài tứ đại vực cơ bản đều sẽ tham gia, mà hoàng thất cùng Thánh Đường liên danh triệu tập mười đại tân binh tân sinh của Trung Ương Vực trở về, đều là gia hỏa nghịch thiên, so với những kẻ gọi là thiên tài Bắc Vực chúng ta mạnh hơn nhiều.
- Sở dĩ các vực tích cực như vậy, một là bởi vì ba đại cấm địa kia mở ra, hai là bởi vì ngươi tham gia.
- Xem ra ta không đi một chuyến là không được rồi?
Tần Mệnh càng ngày càng cảm thấy hứng thú, tam đại vực địa thần bí? Tất cả thiên tài của ngũ đại vực địa! Đây quả thực là một hồi quần anh hội! Vừa vặn có thể dùng thực lực của bọn họ để kiểm tra thành tích mấy tháng nay của mình.
- Ta sẽ đi với ngươi! Ta cẩn thận điều tra qua, Nam Vực, Đông Vực, Tây Vực, đều có mấy quái thai, mười đại tân binh Trung Ương Vực càng không cần phải nói, có thể nói là thập đại nhân kiệt! Tính cách khác nhau, nhưng thực lực đều vô cùng... Ừm... Biến thái! Hì hì, ta thích từ này. Mười người này hiện tại đều tu luyện ở những nơi khác nhau, nhưng không bao lâu nữa sẽ trở về, ta thấy đa số đều chạy tới vì ngươi.
Tần Mệnh dở khóc dở cười:
- Ngươi hình như rất kích động?
Yêu Nhi cầm lấy tay, nhẹ cắn đôi môi đỏ, vẻ mặt chờ mong:
- Ta muốn xem là bọn họ ngược ngươi, hay là ngươi ngược bọn họ!
Tần Mệnh cười lắc đầu:
- Còn bao lâu nữa bắt đầu?
- Không đến hai tháng, chúng ta thu dọn một chút rồi khởi hành ngay? Từ nơi này đến Trung Ương Vực, thời gian tính chừng một tháng, đến hoàng thành lại làm quen, cơ bản bắt đầu.
- Một tháng? Xa như vậy à?
- Đi đi ngừng ngừng, thưởng thức phong cảnh, tìm chút việc vui, một tháng vừa vặn.
Tần Mệnh rời khỏi đấu thú tràng mới biết được Nguyệt Tình được Nữ Vương ưu ái, hiện tại đang ở trong phủ bế quan tu luyện. Tuy nhiên trước khi bế quan Nguyệt Tình có nói cho Tần Dĩnh, nói nàng sẽ không tham gia Huyễn Linh Pháp Thiên, trước tiên phải đem truyền thừa của Nữ Vương tiêu hóa hấp thu.
Mà Lăng Tuyết đã sớm trở về Thanh Vân tông, với trạng thái rung chuyển hiện tại của Thanh Vân tông, nàng tựa hồ cũng không có lực lượng để ý tới Huyễn Linh Pháp Thiên.
Đám người Đinh Điển cùng Hàn Thiên Diệp cũng từng tới Lôi Đình cổ thành, hai người đều đã tiến vào Huyền Võ cảnh, hẹn nhau ra ngoài tu luyện. Tuy rằng không thể nhìn thấy Tần Mệnh, nhưng có để lại thư, chờ mong tương lai gặp lại, tương lai nhất định phải thống thống khoái khoái đánh một hồi.
Lôi Đình cổ thành biến hóa nghiêng trời lệch đất làm cho Tần Mệnh cảm khái không thôi, đường phố đồng loạt rộng rãi, hai bên rợp bóng cây, kiến trúc rõ ràng mới tinh, phong cách bố cục rõ ràng, vân vân…, còn có hồ nước nhân tạo cùng suối nhỏ điểm xuyết nội thành, hết thảy đều hoàn toàn mới mẻ, cư như ngay cả bầu trời cũng trở nên xanh thẳm trong suốt.
Mười tám pho Vương tượng được cách ly đặc biệt, xây dựng một bức tường rộng lớn, vây quanh chúng, để tránh dân chúng tùy tiện đến gần. Làm như vậy cũng là lúđể phòng ngừa ngoài ý muốn, Vương tượng hoạt động kịch liệt tạo thành tổn thương vô tội, dù sao bọn họ cũng cao tới trăm thước, hình thể to lớn, tùy ý hoạt động có thể ảnh hưởng đến phạm vi gần ngàn thước.
Theo nội thành hoàn thiện, rất nhiều cửa hàng lần lượt khai trương, những tiếng rao bán liên tiếp vang xa, còn có bóng dáng vui vẻ của hài tử trên đường phố, mọi phương diện đều biến hóa, tỏa ra sinh cơ bừng bừng.
Trong lòng Tần Mệnh chảy qua nhiệt tình, cổ thành có thể tỏa ra sức sống trong thời gian ngắn như vậy, không thể không có tài lực hùng hậu cùng công lao tận lực duy trì của Hô Diên gia tộc. Sau khi rời khỏi đấu trường, hắn đi tới trang viên mới tinh của Hô Diên gia tộc đầu tiên, bái phỏng tộc trưởng Hô Diên gia tộc, biểu đạt lòng cảm tạ của mình.
- Đừng khách khí như vậy, sau này đều là người một nhà.
Hô Diên gia chủ mặt đầy tươi cười tiếp đãi Tần Mệnh. Tâm tình gần đây của hắn gọi là sảng khoái. Thương hội Hô Diên gia tộc từ giai đoạn bắt đầu lớn mạnh liền khổ não lực lượng thủ hộ quá yếu, không tiếc giá cao thuê, đến đầu tư bồi dưỡng, mặc dù mấy năm nay phát triển không tệ, nhưng so với trình độ tích lũy tài phú của bọn họ mà nói, vẫn còn kém quá xa. Cho nên Hô Diên gia chủ vẫn khát vọng có thể có một vị Thánh Võ đến tọa trấn, chỉ có như vậy mới có thể tăng cường lực uy hiếp của gia tộc cùng Vạn Bảo thương hội, không cần cẩn thận, thời khắc lo lắng. Nhưng nói thì dễ dàng, làm lại khó như thế nào.
Thánh Võ nào sẽ cam nguyện làm cung phụng cho thương hội?
Chuyện này đã khổ não hắn thật lâu, từ thế hệ ông nội hắn liền khổ não.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, đâu chỉ là Thánh Võ a, nơi này ước chừng có mười tám người a! Còn có đệ nhất gia tộc Bắc Vực - Thiết gia làm hàng xóm!
Lôi Đình cổ thành hiện tại quả thực chính là tường đồng vách sắt, ai còn dám ngấp nghễ tài phú của Hô Diên gia tộc? Ai còn dám đến Vạn Bảo thương hội trộm đồ?
Hô Diên gia chủ chưa từng kiên định như bây giờ, tâm tình thoải mái a, buổi tối ngủ ngang, ngủ nghiêng, ngửa mặt ngủ, nằm sấp ngủ, không mặc y phục ngủ, ngủ đến trong viện, muốn ngủ như thế nào thì ngủ như thế đấy, ngủ như thế nào thì cũng đều yên tâm. Hắn hiện tại cho dù mở rộng cửa kho vàng, cũng đoán là không ai dám đến lấy của hắn một kim tệ!
Hơn nữa theo sự kiện chúng Vương lần này ở Bắc Vực tiếp tục lên men, danh uy của Hô Diên gia tộc cũng là nước lên thuyền lên, tất cả hội trưởng của Vạn Bảo thương hội đều nâng lên, đối mặt với thế lực khắp nơi, có thể ngạo kiều nói một tiếng, lão tử ở Lôi Đình cổ thành, ai còn dám khi dễ chúng ta?