Tất cả những điều này, đều là nhờ vị thiếu niên trước mắt này ban tặng.
Hô Diên gia chủ cười mời Tần Mệnh ngồi xuống:
- Ngươi là tính toán đi Huyễn Linh Pháp Thiên?
- Vài ngày nữa sẽ đi.
Tần Mệnh nhìn xem phòng khách cổ kính, không ngờ gia chủ Hô Diên còn rất có thưởng thức.
- Ta cũng không có gì để nhắc nhở, trong lòng ngươi nên có chừng mực.
Hô Diên gia chủ nhìn thấu chuyện này, hoàng thất hẳn là sẽ không dễ dàng mưu hại Tần Mệnh, dù sao trong tay hắn cũng còn có mười tám pho tượng siêu cấp chiến binh, hoàng thất đầu tiên phải suy nghĩ chính là có thể để Tần Mệnh vì bọn họ mà sử dụng hay không. Lần này triệu tập Tần Mệnh đi Trung Ương Vực, kỳ thật càng nhiều là muốn quan sát hắn, xâm nhập hiểu rõ hắn. Chỉ cần Tần Mệnh biểu hiện tương đối cung thuận, người trong hoàng thất nhất định sẽ vui vẻ kết giao bằng hữu như hắn. Mối đe dọa duy nhất là các tân binh khác và Mãng Vương phủ.
- Có cần gì không?
Hô Duyên gia tộc chúng ta cái khác không nhiều lắm, chính là nhiều linh thạch.
Hô Diên gia chủ cười nói, gia tộc bọn họ chính là dựa vào quáng trường khởi nghiệp, ở Bắc Vực có hơn trăm khu mỏ.
Tần Mệnh khéo léo cự tuyệt, trong tay hắn còn có chút linh bảo, đủ dùng.
- Ta chuẩn bị cho ngươi phần lễ vật.
Hô Diên gia chủ búng tay, ra hiệu lão giả ngoài cửa đi lấy đến.
- Ngài đã giúp Tần gia chúng ta đại ân rồi, cũng đừng tốn kém nữa, ta thực có xấu hổ.
- Cái này ngươi nhất định phải nhận lấy. Đây là thập đại nhân kiệt Trung Ương Vực địa, giới thiệu kỹ càng về mười tám yêu nghiệt, còn có chút tân tú đặc thù tại vực địa khác. Lần này ngươi đi hoàng triều rất nhiều nguy hiểm, có một ít chuẩn bị cũng dễ ứng phó.
- Ngài có lòng rồi!
Tần Mệnh vội vàng đứng lên nói lời cảm tạ.
Mười tám yêu nghiệt? Tân tú gần với thập đại nhân kiệt sao?
Hô Diên gia chủ cười gật đầu, đối với cấp bậc lễ nghĩa khách khí của Tần Mệnh hắn rất thưởng thức. Đứa nhỏ này phẩm hạnh quả thật không tệ, đáng để thâm giao.
- Hô Diên Trác Trác đâu? Ta muốn trước khi đi chào hỏi hắn.
- Tổng hội thương hội vừa trao đổi vị trí, phân hội các nơi có một số việc cần giao nhận, ta an bài hắn đi. Đến tuổi rồi, cũng nên thử tiếp nhận sự vụ trong nhà rồi.
Hô Diên Trác Trác bây giờ là đại hồng nhân trong gia tộc, đừng nói phụ thân hắn, ngay cả đám lão già trong nhà này đều vô cùng coi trọng, sau khi thương lượng mấy lần đã bắt đầu để cho hắn tiếp xúc hạch tâm nghiệp vụ trong nhà.
- Vậy chờ ta trở lại lại cùng hắn tụ tập, ta chỗ này còn có chút Sinh Mệnh Thủy, có hai phần, một phần hiếu kính ngài, một phần cho Hô Diên Trác Trác.
Tần Mệnh từ trong lòng ngực lấy ra hai cái bình ngọc nho nhỏ, bên trong là Sinh Mệnh Thủy trân quý.
- Ta từ chối thì bất kính a, ha ha.
Tâm tình Hô Diên gia chủ thật tốt, tranh thủ thời gian nhận lấy. Cái này là đồ tốt a, đừng nói đối với võ giả trân quý, đối với người bình thường càng là trân phẩm kéo dài tuổi thọ, bên ngoài có tiền mà không mua được.
Tần Mệnh nhàn nhã năm ngày trong phủ, ở cùng người nhà, nhìn lại thành mới, thuận tiện nghiên cứu danh sách Hô Diên gia chủ tặng qua.
Đây là Hô Diên gia chủ vận dụng mạng lưới quan hệ khổng lồ trong thương hội, từ các nơi thu thập lại tập hợp thành danh sách hoàn chỉnh, phí hết một phen tâm tư.
Bên trong kỹ càng giới thiệu Thánh Đường cùng các đỉnh cấp thiên tài tất cả thế gia tất cả tổ chức, kể cả thân phận của mỗi người, tính cách, yêu thích, thực lực ước định hay các loại phương diện, đều vô cùng kỹ càng, thuận tiện để cho Tần Mệnh có một đại khái hiểu rõ.
Phương diện võ pháp không có quá nhiều giới thiệu, đây là mỗi người che giấu, tra cũng tra không được.
Yêu Nhi cũng kỹ càng nghiên cứu vài ngày, nhớ kỹ trong lòng.
Sau năm ngày, Tần Mệnh cùng Yêu Nhi từ biệt người thân, rời khỏi cổ thành, chạy tới Trung Ương Vực địa. Trước khi đi, hắn lại đi nhìn Nguyệt Tình, nhưng Nguyệt Tình còn đang bế quan, tiếc nuối không thể nhìn thấy mặt.
Đám người Đồ Vệ mặc dù vô cùng lo lắng, thế nhưng hiểu quyết định của Tần Mệnh.
Hoàng thất chính là công khai mời, trên dưới hoàng triều đang tdại chú ý, tất cả thế hệ tân sinh đều đang chờ mong lấy, nếu như Tần Mệnh không đi, thực sự là không thể nào nói nổi. Bọn hắn rất hiểu rõ tính cách của Tần Mệnh, mặc dù hoàng thất không mời hắn cũng đều sẽ đến Sinh Tử Giới xông vào một lần, chớ nói chi là công khai mời rồi.
Lo lắng duy nhất của bọn hắn chính là đôi tổ hợp Tần Mệnh cùng Yêu Nhi này.
Một kẻ so với một kẻ càng điên, một kẻ so với một kẻ càng hung ác, quỷ biết rõ sẽ gây ra cái dạng nhiễu loạn gì.
Đám người Lý Linh Đại hỏi đi hỏi lại dặn dò phải cẩn thận, thẳng tuốt đưa đến ngoài thành hơn mười dặm mới bỏ qua.
- Ai... Đứa nhỏ này, vừa bố trí ổn thỏa tốt, lại đi rồi.
Lý Linh Đại nhìn qua bóng lưng biến mất tại hoang dã, nhè nhẹ thở dài.
- Thiếu gia chí không tại Bắc Vực, tại thiên hạ. Bận lòng duy nhất của hắn là chúng ta, hiện trong thành có mười tám Vương tượng thủ hộ, lại giao hảo với Ngũ Đại Tông, hắn không có lo lắng gì nữa rồi, sớm muộn gì sẽ rời đi.
Đồ Vệ mặc dù rất lo lắng, nhưng thực sự là kiêu ngạo vì Tần Mệnh.
Khương Bân nói:
- Chúng ta cũng nên cố gắng, không thể cản trở thiếu gia.
Trước kia bởi vì nhiều loại tình huống, không có cơ hội tu luyện, hiện tại hết thảy đều đã yên ổn rồi, lại có tài nguyên phong phú từ Hô Diên gia tộc, bọn hắn cũng nên bắt đầu tu luyện rồi.
- Ta cũng muốn tu luyện, ta muốn thành Thánh Võ.
Tần Dĩnh nắm chặt lấy đôi bàn tay trắng như phấn.
- Thánh Võ?
Diệp Tiêu Tiêu kinh ngạc.
- Ta là rất nghiêm túc!
Mọi người mỉm cười cười khẽ, bầu không khí nặng nề thoáng nhẹ nhõm.