Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 403 - Chương 403 - Kế Hoạch To Lớn (2)

Chương 403 - Kế hoạch to lớn (2)
Chương 403 - Kế hoạch to lớn (2)

Hồi lâu, một tiếng rống lên, thanh âm vang to, thanh âm ầm ầm lại đè lên từng đám thú rống trong Xích Lôi cung, vô số mãnh thú Linh Yêu đều mờ mịt nhìn xung quanh, lấy đâu ra giọng lớn? Mã Đại Mãnh và Hoa Đại Chuy cất tiếng phát tiết, tung bước chạy như điên, giống như hai con tê giác điên cuồng, bước chân nặng nề, luân phiên vũ khí hạng nặng, cuồng dã mà bạo liệt.

Tần Mệnh cùng Yêu Nhi vừa chạy đến giữa sườn núi, liền nghe thấy tiếng gầm gừ trên đỉnh núi, ngay sau đó chính là kim qua tranh minh như kim liệt thạch, tiếng va chạm đáng sợ làm cho rất nhiều người rụt cổ, cũng làm cho người ta thống khổ che lấy lỗ tai.

- Hai tên mãnh nam quyết đấu, có nhiều thứ để xem, chúng ta trở về xem một chút?

Yêu Nhi hưng trí bừng bừng quay đầu nhìn xung quanh.

- Nhất thời không chấm dứt được, hai dã thú kia đều là người không chịu thua, lại đều là loại lực lượng, không cần lo lắng tiêu hao linh lực, không đánh đến mệt đến nằm sấp, sẽ không chấm dứt.

- Ngươi đoán ai sẽ giành chiến thắng?

- Không dễ đoán, xem ai bộc phát năng lượng càng lâu dài.

Lúc Mã Đại Mãnh và Hoa Đại Chuy cuồng bạo đối oanh, Tần Mệnh đã ôm Bạch Hổ trở lại lữ điếm.

Tiểu Hổ Bồi cởi xích khôi phục tự do, tính tình của nó không cho người khác đụng vào, đứng ở trên bàn tò mò đánh giá xung quanh. Tuy rằng nó trời sinh ngạo cốt, nhưng dù sao cũng mới sinh ra không bao lâu, giống như một hài tử mờ mịt lại bất lực, trải qua nhiều ngày tra tấn như vậy, rốt cục có người mỉm cười với nó, cho nó ấm áp, nó tự nhiên biểu lộ sự thân mật.

- Nó uống sữa thú sao?

Yêu Nhi cầm điểm tâm cho nó, tiểu tử kia có thể đói bụng, ôm điểm tâm phí sức cắn.

- Cho uống chút canh thịt.

Tần Mệnh đi ra ngoài phân phó chủ quán nấu chút nước dùng bưng tới.

Tiểu tử kia ai tới cũng không cự tuyệt, cho cái gì ăn cái đó, chỉ chốc lát sau liền ợ một cái, thân thể tròn vo càng mượt mà, giống như là một quả cầu tuyết lăn qua lăn lại trên bàn, thỉnh thoảng nhe răng, phát ra tiếng kêu non nớt.

- Nó thực sự là một con hổ? Trên đầu không có chữ vương, trên người không có vằn, nó tính là loại hổ gì?

Yêu Nhi nằm sấp trên bàn trêu chọc nó, tiểu tử kia vừa chạm liền ngã xuống, vừa ngã xuống liền đứng lên, hướng Yêu Nhi ô ô thị uy.

- Có thể vừa mới sinh ra, còn chưa xuất hiện.

- Những con hổ khác sinh ra đã có.

Tần Mệnh đùa giỡn:

- Nếu không làm sao có thể biểu hiện nó không giống bình thường chứ.

Bạch Ngọc Tiểu Quy nằm sấp trên vai Tần Mệnh, nghiêng đầu đánh giá Bạch Hổ con:

- Ta đang kỳ quái phụ mẫu nó là loài gì? Là huyết mạch của phụ mẫu nó đều rất mạnh, hay là hai con hổ bình thường, nó toàn diện thức tỉnh?

- Tự mình có thể thức tỉnh?

- Có loại khả năng này, huyết mạch là thứ rất huyền diệu, bất kể là nhân loại, hay là Linh Yêu, trong thân thể kỳ thật đều có lực lượng huyết mạch của tổ tiên, theo di truyền đời đời sinh sôi nảy nở, trình độ hiện ra cũng dần ít, nhưng nói không chừng khi nào sẽ bộc phát ở trên người ai đó, loại khả năng này vô cùng thấp, nhưng không phải là không có khả năng.

Tiểu Quy hiện tại có chút lo lắng, tiểu gia hỏa này thật sự là ngoài ý muốn thức tỉnh sao? Nếu nó là thức tỉnh một phần còn dễ nói, nếu nó thức tỉnh toàn diện thì sao? Loại thức tỉnh toàn diện đột nhiên lại ngoài ý muốn này có thể mang theo một chút gì đó hay không, ví dụ như... Di nguyện vạn năm của Bạch Hổ nhất tộc... báo thù?

- Trên người nó có bao nhiêu huyết mạch Bạch Hổ, đo như thế nào?

Yêu Nhi chọc Bạch Hổ, tiểu tử kia bị chọc đến twusc giận rồi, ôm lấy đầu ngón tay Yêu Nhi, nghiến răng sữa dùng sức gặm cắn.

Con rùa nhỏ im lặng, không biết đang suy nghĩ gì.

- Hỏi ngươi a? Lão ô quy.

- Di, ngươi tiểu nương bì này, không biết lớn nhỏ, gọi là tiểu tổ!

Yêu Nhi hé miệng cười nói:

- Ô, trên người nó có bao nhiêu huyết mạch Bạch Hổ ? Ta có thể sử dụng phương pháp nào để đo lường nó?

- Quên đi, vẫn là đừng dò, chờ nó lớn lên sẽ biết.

Tần Mệnh đưa hai tay nâng Bạch Hổ lên, toàn thân lông trắng như tuyết, không có bất kỳ tạp chất nào, hai con mắt sáng lấp lánh, vô cùng có linh tính, tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng lông rất rắn chắc, đã có chút khó giải quyết.

- Làm thế nào ta có thể nuôi dưỡng nó?

Rùa nhỏ hoạt động móng vuốt:

- Ngươi không có kinh nghiệm, giao cho ta đi, ta cam đoan bồi dưỡng thành tuyệt thế chiến thú.

Tần Mệnh cùng Yêu Nhi đồng loạt cho nó một cái liếc mắt.

- Ánh mắt gì? Các ngươi không tin sao?

- Ngươi cứ yên tâm một trăm phần trăm, ta kiên quyết sẽ không giao cho ngươi tới bồi dưỡng. Nó là Bạch Hổ, là đồng bọn chiến đấu tương lai của ta, ngươi lại làm cho lệch, ta tìm ai khóc.

- Làm lệch cái gì?

- Nó vừa mới sinh ra, còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng tò mò, một tờ giấy trắng, giao cho ngươi thì còn được, một Bạch Hổ thật tốt, sớm muộn gì cũng biến thành giống hổ, suốt ngày ngoại trừ phối giống cái gì cũng không làm.

- Ngươi ngớ ngẩn! Huyết mạch của nó thuần khiết như vậy, đương nhiên phải phối chủng nhiều hơn a, sinh sôi nảy nở càng nhiều, con cháu càng nhiều, lực lượng chủng tộc càng cường đại. Ngươi là muốn một con hổ trắng, hay là một nhóm, một chủng tộc?

- Ngươi thật đúng là muốn dạy nó phối chủng a.

Tần Mệnh tức giận.

Bình Luận (0)
Comment