Yêu Nhi nhìn bộ dáng nghiêm trang của Tiểu Quy, vui đến hỏng rồi, lão ô quy muốn làm như vậy thật sao?
Tiểu Quy nhìn bộ dáng Tần Mệnh rất nghiêm túc, cũng nóng mắt: - Bạch Hổ đương nhiên phải dùng để phối chủng! Chẳng lẽ ngươi xứng giữ lại mình a! Đây là Bạch Hổ, hiểu không? Rất có thể là Bạch Hổ thuần huyết, toàn thân đều là bảo bối, sinh sôi nảy nở một cái là tốt một cái, đến lúc đó mỗi một con đều tự mình nuôi dưỡng, bồi dưỡng tình cảm với chúng. Huyết mạch Bạch Hổ càng mạnh, tốc độ trưởng thành càng nhanh, qua hai mươi năm, mỗi lần ngươi ra ngoài, phía sau đi theo mấy trăm ngàn con Bạch Hổ, oanh động a! Ngươi chính là phụ thân của hổ tổ tông Hổ gia a, chiếm lấy rừng xưng bá, hơn vạn Linh Yêu thần phục, thiên hạ này ai còn dám chọc ngươi?
Đến lúc đó ngươi mở một cửa hàng, Bạch Hổ huyết mạch chuyên nghiệp phối chủng! Ta đảm bảo rằng những người xếp hàng có thể xếp hàng từ cửa hàng đến hàng ngàn mét. Ai muốn phối giống, dùng mỹ nữ đổi, dùng linh bảo đổi, dùng võ pháp đổi, dùng vũ khí đổi, ngươi muốn cái gì, đếm tiền đến ngươi chuột rút, nữ tử chơi đến ngươi thận hư, bảo dược ăn đến khi ngươi tiêu chảy. Một cuộc sống tốt như vậy, một tương lai tốt đẹp như vậy, ngươi nghĩ rằng không kích động?
Tiểu Quy càng nói càng kích động, giăng móng vuốt nhỏ chỉ trỏ, mai rùa lắc trái lắc phải, giống như kế hoạch chi tiết hoành tráng đã vẫy tay ở phía trước.
Khóe mắt Tần Mệnh đều đang co rút.
- Tình cảm ngươi vừa mới ngẩn người là đang suy nghĩ cái này?
Yêu Nhi cảm khái, kiến thức sâu sắc, lão ô quy này thật sự là một thiên tài! Nhưng... Làm sao nghe được lại thấy có chút đạo lý vậy?
Tần Mệnh cùng Tiểu Quy bắt đầu tranh cãi kịch liệt, một người muốn bồi dưỡng hổ con thành siêu cấp chiến thú, tuyệt thế sát thần, một người muốn bồi dưỡng tiểu tử thành Hổ tổ tông, phối hợp nhiều giống sinh sôi nảy nở, tạo thành đầu bài tương lai.
Tần Mệnh bắt đầu cho rằng ô quy là hồ nháo, kết quả tranh giành, phát hiện nó là nghiêm túc, lúc này Tần Mệnh đã hết sức tức giận, cũng làm Yêu Nhi vui đến hư hỏng, chỉ có tiểu hổ con dùng ánh mắt mờ mịt nhìn trận chiến tranh quyết định tương lai của nó.
Tần Mệnh cuối cùng thật sự tranh giành mệt mỏi, cũng bị ý nghĩ quái đản của nó làm cho phát điên:
- Nghĩ cũng đừng nghĩ! Ta muốn mang nó đến bên cạnh ta, cùng ta trải qua tất cả chiến đấu, để cho nó cảm thụ chiến tranh, tiếp nhận chiến tranh, ta muốn biến nó thành siêu cấp chiến thú, cho dù không phải huyết mạch thuần huyết, ta cũng phải rửa sạch máu nó thành thuần khiết!
Tiểu Quy cũng mệt mỏi, thay đổi chiến thuật, không cãi nhau nữa, mà là đứng trên vai Tần Mệnh, hai chân trước nắm lấy vành tai Tần Mệnh, ngữ trọng tâm trường khuyên hắn:
- Hài tử a, tiểu tổ ta lớn hơn ngươi một vạn một ngàn tuổi, trải qua nhiều chuyện hơn ngươi, hỗn loạn trong thế nhân này đều nhìn rất thấu rồi.
- Sao ngươi không mọc cánh thăng tiên chứ?
- Ta đã nhìn thấu thế giới trước khi ta quyết định ngủ say trong hang động. Ta là bế quan, sau khi trải qua hàng ngàn năm lang thang cảm thấy thế gian đau khổ sâu sắc, để thanh lọc nội tâm không sạch sẽ, rửa sạch linh hồn mệt mỏi của ta, ta đang thăng hoa, là siêu thoát, ngươi nhìn ta bây giờ, và trước đây không giống nhau, lòng yên tĩnh rồi, an nhàn rồi, đạm mạc rồi, từ trong ra ngoài lộ ra thánh khiết, ngay cả vỏ cũng là màu trắng.
- Ngươi là một thần côn.
Rùa nhỏ tạo dáng làm ra vẻ hướng dẫn từng bước:
- Ngươi vẫn còn trẻ, huyết khí cương phương, muốn trở nên mạnh mẽ là điều dễ hiểu, nhưng chiến đấu cường độ cao và thám hiểm không phải là cách duy nhất để phát triển. Có hàng triệu con đường trên thế gian, tại sao ngươi phải đi theo con đường mệt mỏi nhất và cay đắng nhất? Ngươi còn trẻ, chẳng may rơi xuống căn bệnh, ảnh hưởng đến sinh sản, tương lai hối hận cũng muộn. Muốn bằng vào lực lượng của mình trưởng thành đến trình độ cao nhất, đó cơ hồ là không có khả năng, những người có thiên phú mạnh lại có thể trưởng thành nhanh, thường thường đều là sau lưng có thế lực khổng lồ, bọn họ có tài nguyên có điều kiện. Đó không phải là ham ăn biếng làm, gọi là sử dụng hợp lý tài nguyên.
Ngươi nhìn kìa, chúng ta có Bạch Hổ, lấy nó phối chủng sinh sôi nảy nở, tận lực mở rộng số lượng tộc quần. Chờ trong tương lai, ngươi bán hổ con cũng tốt, mở cửa hàng phối giống cũng tốt, đều có thể dùng để đổi lấy tài nguyên phong phú, muốn cái gì có cái đó, mỹ nữ, rùa cái, vũ khí, bảo dược vân vân. Rõ ràng một viên bảo dược là có thể đột phá cảnh giới, vì sao ngươi nhất định phải mệt chết mệt sống thám hiểm như vậy chú? Lại có thể hưởng thụ cuộc sống, lại có thể nhanh chóng trưởng thành, còn có thể có được mấy trăm ngàn tộc quần Bạch Hổ, quả thực là ông trời ban ân cho ngươi a.
Tần Mệnh tương đối buồn bực, nếu không phải ý chí kiên định, không chừng sẽ bị nó tẩy não.
Yêu Nhi nằm nghiêng trên chiếc giường rộng rãi, đùa bỡn Bạch Hổ, cười nói:
- Ta cảm thấy ô quy nói rất có đạo lý, nếu không ngươi liền theo nó đi.
Tiểu Quy vỗ móng vuốt nhỏ, chỉ điểm Yêu Nhi, hài tử dễ dạy.
- Đúng vậy! Vẫn là Yêu Nhi hiểu chuyện biết lý lẽ, ngươi chính là khúc gỗ không thông suốt, ngoan, nghe lời, đem hổ con giao cho ta bồi dưỡng.
- Ngươi tiết kiệm khí lực đi, không có khả năng!