Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 508 - Chương 508 - Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật (2)

Chương 508 - Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật (2)
Chương 508 - Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật (2)

Tất cả cây cối phía trước trong nháy mắt đều bị chặt đứt, vỡ thành vụn gỗ bay đầy trời, theo cuồng phong cuốn về xung quanh.

- A!!

Cho dù Tần Mệnh kiên nghị, cũng nhịn không được mà phát ra tiếng kêu rên như lệ quỷ, sau khi bị cuồng phong cuốn ra mấy trăm thước liền một đầu ngã vào trong rừng rậm phía trước, liên tục va chạm, rắc đầy máu tươi vỡ xương, cuối cùng hung hăng dán lên một gốc cây đại thụ cổ xưa, bôi đầy máu tươi tinh hồng ngồi trên mặt đất, cả người đã nhìn không ra dáng người, trực tiếp lâm vào hôn mê, ngay cả khí tức cũng trở nên yếu ớt.

Sau khi thiên lôi rơi xuống, phạm vi hai ba ngàn mét rừng mưa đều bị san bằng, nhưng cũng không khiến cho rung chuyển quá kịch liệt, giống như toàn bộ tràn vào một nơi nào đó.

Bọn người Đường Ngọc Chân ngồi liệt trong rừng rậm, ngơ ngác nhìn phương hướng mộ táng, ý thức có chút hoảng hốt, kinh hồn khó định, thân thể không khống chế được mà run nhẹ, giống như vừa mới từ trong tay tử thần giãy dụa lao ra, so với nỗi sợ hãi thú triều ngày hôm đó còn nghiêm trọng hơn. Nghiêm trọng đến bây giờ cũng không có cảm giác hưng phấn sống sót sau tai nạn, mà là sợ hãi thật sâu, loại hủy diệt không thể kháng cự này làm cho bọn họ không sinh ra bất kỳ dũng khí chống cự nào, chỉ có chạy trốn, chạy trốn...

Không lâu sau, lôi điện trong phạm vi rừng mưa bắt đầu dần dần yếu bớt, mây đen trên cao chậm rãi bình tĩnh, đợi đến ban đêm, toàn bộ lôi vân lui ra hầu như không còn, rừng mưa lại lâm vào an tĩnh thật sâu, tất cả Linh Yêu và tân binh đều hoảng sợ nhìn lên bầu trời, hồi tưởng lại cảnh tượng ác mộng.

Bọn họ kinh hồn khó định, không ai vội vã đi ra ngoài.

Nhưng đến ngày thứ hai, chờ bọn họ ôm trong lòng thấp thỏm đi vào rừng mưa, lại nhanh chóng rơi vào trong cuồng hỉ.

Lôi triều chiều hôm qua không chỉ mang lại thảm họa, mà còn để lại đầy linh bảo đầy đấtu!

Rất nhiều Linh Yêu cường hãn bị chém chết, rất nhiều linh quả ẩn nấp rơi xuống đất, ngay cả rất nhiều bảo bối ẩn nấp trong núi cũng bởi vì núi vỡ mà hiện ra tung tích, những thứ này đối với các tân binh mà nói, hoặc là Linh Yêu khác mà nói, đều là bảo bối trân quý. Rừng mưa yên lặng nhanh chóng lửa nóng, như thể quên đi thảm họa của ngày hôm qua, đến khắp nơi để tìm bảo bối.

Tần Mệnh sáng sớm thứ hai mới chậm rãi tỉnh lại, nhưng lôi điện mang đến tổn thương thật sự là quá nghiêm trọng, hình như còn lưu lại rất nhiều dư uy lôi điện trong thân thể hắn, miệng vết thương khép lại vô cùng chậm chạp, cũng phiếm ra từng trận đau nhức, giống như là vô số cây kim nhỏ chạy tán loạn khắp toàn thân, xuyên qua loạn lại.

Tần Mệnh nhịn không được thống khổ cúi đầu, hơi một động cũng đau đớn co rút người.

May mà lúc hôn mê vừa lúc rừng mưa đều lâm vào hoảng sợ, không có Linh Yêu đến phụ cận kiếm ăn, bằng không mình có thể đã bị ăn trong lúc mê muội.

Tần Mệnh cố nén đau nhức, giãy dụa di chuyển đến chỗ ẩn nấp gần đó, bởi vì đứng không nổi, chỉ có thể bò, không di chuyển một bước đều đau đến giật mình, sắc mặt tái nhợt dọa người, thậm chí nảy sinh ý niệm từ bỏ, cũng may ý chí cứng cỏi, cắn răng dịch chuyển nửa canh giờ, tốt xấu gì cũng dời đến chỗ ẩn nấp phía trước, lại giãy dụa bò vào trong tán cây.

Hắn trì hoãn trong côhốc lát mới bình tĩnh lại, lấy Thủy Tinh Cầu trong không gian giới chỉ ra.

- Trong này là cái gì?

Tần Mệnh vô cùng suy yếu, da thịt huyết nhục đều không có khép lại, xương cốt bên trong cũng bị thương nặng, nghiêm trọng nhất là đôi cánh, giống như tổn thương đến căn bản của Vĩnh Hằng Dực, đau nhức nóng bỏng, thu cũng không thu được, rách nát nát vẹo ở sau lưng, nhỏ lấy máu tươi.

So với lần trước bị thụ yêu tập kích còn nghiêm trọng hơn.

- Dịch chuyển đến chỗ ta.

Tiểu Quy nằm sấp trên vai Tần Mệnh, ánh mắt nhìn về phía Thủy Tinh Cầu có chút phức tạp.

- Ngươi quen Thái Công Lôi Hoàng?

Tần Mệnh phí sức nâng Thủy Tinh Cầu lên, bên trong giống như là có một mảnh lôi vân chân thật, không ngừng nổi sấm chớp, tràn ngập khắp Thủy Tinh Cầu, hơn nữa bên trong không ngừng biến ảo, không biết là nguyên nhân lôi điện hay là Thủy Tinh Cầu.

- Đánh qua mấy lần, nó xem như yêu vật phong vân trong cổ hải. Năng lượng bá liệt nhất trong tự nhiên chính là lôi, thuộc loại năng lượng chiến đấu, võ giả cùng Linh Yêu có thể khống chế lôi điện thường sẽ có được sức chiến đấu mạnh hơn, mà năng lượng lôi điện lại là năng lượng nồng đậm nhất trong hải vực ngoại trừ thủy nguyên lực ra, con cóc kia không chỉ khống chế thủy nguyên lực, lại có thể khống chế lôi điện, cho nên ở cổ hải hoành hành bá đạo.

Tiểu Quy kỳ thật so với Tần Mệnh càng kinh ngạc hơn, con cóc kia thế nhưng lại sống mấy ngàn năm, thọ mệnh đủ xa a, còn dám chạy đến đất liền giương oai.

- Ngươi vừa mới nhắc tới thuật thôn lôi thuật thượng cổ?

- Thật ra con cóc kia cũng không lợi hại như vậy, về sau không biết lấy từ đâu ra bộ võ pháp, bắt chước nhân loại bắt đầu tu luyện, thật đúng là cho nó luyện thành, tên của bộ võ pháp kia chính là Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật.

Tiểu Quy nghiên cứu cẩn thận một lúc, chỉ vào Thủy Tinh Cầu:

- Nó ở trong đó! Lôi Vân trong Thủy Tinh Cầu hẳn là bộ võ pháp năm đó, Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật.

Tần Mệnh không kiềm chế được mừng như điên, tuy rằng hiện tại còn không phải là vô cùng hiểu rõ, nhưng tên gọi cùng lai lịch đều đủ kinh người.

Thái Công Lôi Hoàng thật sự là Hoàng Võ cảnh?

Bình Luận (0)
Comment