Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 556 - Chương 556 - Huyền Võ Thất Trọng Thiên

Chương 556 - Huyền Võ Thất Trọng Thiên
Chương 556 - Huyền Võ Thất Trọng Thiên

Bọn họ mới đầu còn không tin, làm sao Ngân Hoàng Thiên Chuẩn lại xuất hiện ở chỗ này, cho dù thật sự là vậy, cũng không có khả năng là thuần huyết. Phải biết rằng sinh linh thuần huyết vô cùng hiếm thấy, bất luận là sinh ra, hay là hậu kỳ rèn luyện, đều là lông phượng lân giác, có thể nói là quý tộc vương tộc trong thế giới Linh Yêu, hơn nữa sau khi thành thục đều sẽ xưng vương xưng bá.

Thế nhưng, khi đám người Tần Mệnh nướng chín xong, chia cho bọn họ, mỗi người đều kích động.

Một ngụm thịt mềm đi xuống, cả người nổi lên một cơn sóng nhiệt, giống như máu đều sôi trào, không thể không ngồi xuống luyện hóa.

- Thật sự là Ngân Hoàng Thiên Chuẩn thuần huyết? Các ngươi thật nỡ giết a, giữ lại bồi dưỡng thật tốt.

- Người khác có một sinh linh thuần huyết đều làm bảo bối cung cấp, các ngươi trực tiếp giết ăn thịt.

- Quá tận diệt vạn vật, loại bảo bối này làm sao có thể nướng ăn đây?

- Phải hầm nồi mới chính tông a, ăn thịt xong lại uống canh!

- Đến chút thịt tươi, ta nếm thử trước.

Các tinh anh hoàng thất đều kích động, bất chấp cảnh giới tuần tra, hơn trăm người hô hoán ầm vây quanh.

- Nào nào ai cũng có phần.

Mã Đại Mãnh hào sảng chia thịt nướng, chính mình mang theo nội tạng đỏ tươi, từng ngụm từng ngụm cắn xé, hắn phát hiện ăn sống so với nướng chín càng mỹ vị hơn càng có thể bảo tồn năng lượng.

- Chỗ ta có bầu rượu.

- Lấy linh quả ra, ăn chung.

Tinh anh hoàng thất nhao nhao cống hiến ra rượu ngon cùng linh quả của mình.

Ngân Hoàng Thiên Chuẩn thuần huyết, có thể so với bảo dược trân quý, lấy thân phận của bọn họ đều khó gặp, chứ đừng nói là trực tiếp giết ăn. Đám người Tần Mệnh đều đủ nghĩa khí chia sẻ, bọn họ đều kích động lấy ra bảo bối của mình.

Bầu không khí vốn áp lực lập tức nóng bỏng, uống rượu ăn thịt, thật quá thoải mái.

Ngay cả Tiểu Quy cũng từ trong mai rùa đi ra, ăn như hổ đói.

- Công chúa, ăn một miếng?

Tần Mệnh xách một miếng thịt nướng, đi dạo trước mặt hai vị công chúa.

Đường Ngọc Sương cùng Đường Ngọc Chân đều có chút do dự, nếu như là thịt nướng bình thường, các nàng tuyệt đối sẽ không đụng vào, quá tổn hại hình tượng, nhưng đây là Ngân Hoàng Thiên Chuẩn thuần huyết, quá trân quý.

- Ngọc Sương công chúa không ăn, Ngọc Chân, ngươi dùng một chút.

Tần Mệnh không đợi các nàng mở miệng, trực tiếp đặt trước mặt Đường Ngọc Chân một khối, xoay người rời đi.

Đường Ngọc Chân dở khóc dở cười, mặt Đường Ngọc Sương liền trầm xuống ngay tại chỗ.

- Tỷ tỷ, ăn một chút?

Đường Ngọc Chân cẩn thận hỏi một câu.

- Không ăn!

Đường Ngọc Sương xoay người đưa lưng về phía bọn họ, quá tức giận.

Trên núi cao cách đó ngàn thước, thiếu chủ Thanh Yêu Tộc còn đang kiên nhẫn chờ Ngân Hoàng Thiên Chuẩn hành động. Nhưng đợi nửa ngày, trời đã tối, cũng không thấy nó đi ra, ngược lại đội ngũ hoàng thất nơi đó khí thế ngất trời, náo nhiệt ồn ào, giống như là đang tiến hành lửa trại tiệc tối.

Hắn bỗng nhiên có loại dự cảm không lành, phái hai vị tộc nhân đi qua thăm dò.

Ngay sau đó, tin tức trở lại:

- Họ đã bắt được Ngân Hoàng Thiên hoàng gia, nướng nó!

- Nướng rồi...

- Àch... Nghe âm thanh nghị luận... Có vẻ như... Nướng rồi...

- Đã xảy ra chuyện gì? Ai đã bắt được nó?

- Cái này... Thuộc hạ không biết...

Hai vị tộc nhân quỳ trên mặt đất, kinh hoàng sợ hãi.

Thiếu niên Thanh Yêu Tộc cố gắng khống chế trong chốc lát mới đem lửa giận đè lại, nhưng ánh mắt càng lạnh. Ngân Hoàng Thiên Chuẩn là Linh Yêu trân quý tuyệt thế hiếm thấy, rèn luyện đến thuần huyết lại hao phí lượng lớn trân bảo trong tộc, thậm chí không tiếc dẫn ra một bộ phận năng lượng trong Phong Thiên Tà Long Trụ, thật vất vả bồi dưỡng đến bây giờ, chớp mắt đã thành thịt nướng?

Hắn không tin đây là sự thật, lấy tốc độ của Ngân Hoàng Thiên Chuẩn, coi như là đụng phải Linh Yêu đặc biệt cường hãn đều có thể thoát thân, làm sao có thể chết không hiểu rõ?

- Tần Mệnh đáng ghét! Ta phải tra tấn ngươi sống không bằng chết!

Thiếu niên từ trong kẽ răng vắt ra âm thanh.

Hắc Phượng nuốt huyết tinh thuần khiết của Ngân Hoàng Thiên Chuẩn, không bao lâu liền cảm giác tinh khí cả người bắt đầu thiêu đốt. Đây là cảm giác huyết mạch thiêu đốt kỳ diệu từ năm năm trước sau khi đạt được trọng bảo của Bát Bảo Lưu Ly Tông lại một lần nữa xuất hiện, nó lập tức bắt đầu bế quan, nắm chặt luyện hóa, bảo trụ cơ hội trân quý này.

Khi những người khác đều thán phục cơ duyên của Hắc Phượng, hâm mộ nó có thể sắp đột phá, bỗng nhiên chú ý tới Tần Mệnh thế nhưng cũng đang ngồi xếp bằng minh tưởng, toàn thân xuất hiện lôi điện kịch liệt, cánh chim màu vàng đều tự phát mở ra, tản ra ánh sáng màu vàng rực rỡ. Trong bóng tối, lôi điện cùng kim quang giống như ánh sáng rực rỡ, toàn thân nở rộ, đem Tần Mệnh tô đậm anh tuấn thần võ.

- Hắn đang làm gì vậy?

- Sắp đột phá? Phá vào thất trọng thiên?

- Không có khả năng, hắn tiến vào lục trọng thiên mới bao lâu, đây hẳn là phương thức tu luyện đặc thù đi.

- Ta cũng muốn có hai cánh.

- Đã quên cấm chế của Huyễn Linh Pháp Thiên? Điều kiện thông qua là lục trọng thiên trở xuống, cho dù hắn có cơ hội đột phá cũng phải mạnh mẽ đè ép, trừ phi muốn vĩnh viễn ở tại chỗ này.

Rất nhiều người đều vây xem, nhưng cũng không dám đến quá gần, lôi uy mạnh mẽ làm cho bọn họ đều cảm nhận được cảm giác áp bách.

Tần Mệnh đang làm gì vậy? Đột phá!

Ngày đạt được Thái Công Lôi Hoàng, kỳ thật đã có cơ hội liên tục vượt qua lưỡng trọng thiên tiến vào thất trọng thiên, chỉ là lo lắng đến cấm chế của Huyễn Linh Pháp Thiên, mạnh mẽ áp chế. Hiện tại bị huyết mạch Ngân Hoàng Thiên Chuẩn trùng kích, cảnh giới áp không được, hơn nữa hiện tại không cần áp chế nữa, Huyễn Linh Pháp Thiên cũng có thể tồn tại không được bao lâu, nói cái gì cấm chế.

Bình Luận (0)
Comment