Trước bình minh, các ngôi sao không có ánh sáng, trời đất tối tăm.
Đại dương mênh mông xung quanh đảo đều tối đen như mực, đưa tay không thấy năm ngón tay, núi rừng, sông ngòi, kiến trúc trên đảo vân vân cũng bị bóng tối vô biên bao phủ.
Trong trang viên Thanh Yêu Tộc, còn có một số sân lớn bên ngoài trang viên, một một số tộc nhân có thân phận có địa vị đều lục tục đi ra khỏi cửa viện, chạy tới Tiên Đằng Viên giữa đảo.
Tuy rằng tộc hội ước định là vào sáng sớm, nhưng rất nhiều người đã không đợi được.
Bọn họ rất chờ mong Phong Thiên Tà Long Trụ có thể thức tỉnh trong suốt cuộc đời của bọn họ, không thể trở thành tiếc nuối trước khi chết, không thể giống như tổ tiên của bọn họ, hao phí cả đời nuôi dưỡng Phong Thiên Tà Long Trụ, đến chết cũng không thấy hy vọng nó thức tỉnh. Trước đó, bọn họ kỳ thật cũng không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy, dựa theo kế hoạch ít nhất phải đợi thêm mười năm tám năm nữa, nhưng ai ngờ lần này Kim Bằng hoàng triều lại đưa tới gần hai vạn huyết dịch mới lạ, hơn nữa đều là tinh anh trong tinh anh, bọn họ chỉ có thể không khách khí, tin tưởng những huyết thực tươi mới chất lượng cao lại đủ phân lượng này có thể đem Phong Thiên Tà Long Trụ thức tỉnh thời gian sớm.
Trăm ngàn năm qua, Thanh Yêu Tộc bọn họ đã hao hết tâm huyết, không ngừng dùng huyết dịch tươi mới cùng lực lượng huyết mạch của nhân loại tẩm bổ nó, đến bây giờ đã không đếm được bao nhiêu thiếu nam thiếu nữ của hoàng triều, cũng không biết chờ đợi bao nhiêu đời. Bọn họ luôn lo lắng đề phòng, sợ bị ngoại giới phát hiện trước, lo lắng Kim Bằng hoàng triều có thể kéo phong ấn, phái cường giả tiến vào dò xét.
Nhưng khổ tận cam lai, rốt cục để cho bọn họ nhìn thấy hy vọng.
Huy hoàng ở ngay trước mắt, mà Kim Bằng hoàng triều đáng thương đến bây giờ vẫn còn chưa hay biết gì.
Bởi vì nhiều năm như vậy đều là đại thụ đang tẩm bổ Phong Thiên Tà Long Trụ, giữa hai bên đã sinh ra cộng hưởng, chỉ cần Phong Thiên Tà Long Trụ thức tỉnh, là có thể bị đại thụ khống chế, mà đại thụ lại là Thanh Yêu Tộc thai nghén, cùng các đời tộc trưởng đều có quan hệ khế ước, cho nên bọn họ tuyệt đối nắm chắc sau khi Phong Thiên Tà Long Trụ thức tỉnh sẽ mạnh mẽ khống chế nó.
Chỉ cần khống chế Phong Thiên Tà Long Trụ, chẳng khác nào khống chế Huyễn Linh Pháp Thiên bị nó phong ấn.
Bọn họ càng chờ mong chính là ức vạn long lực trong Phong Thiên Tà Long Trụ, đó là bảo tàng cỡ nào a, năm đó ngay cả Hoàng Võ cũng thèm muốn, không tiếc vượt qua thiên sơn vạn thủy đến tranh đoạt.
Tộc trưởng đã đáp ứng bọn họ, chờ sau khi khống chế được Phong Thiên Tà Long Trụ, tộc trưởng sẽ phân ra đại lượng long lực phong thưởng toàn tộc, những tộc viên hạch tâm như bọn họ sẽ nhận được càng nhiều. Nếu như có thể phân ra đủ long lực, không gian trưởng thành của các tiểu bối sẽ càng rộng, cảnh giới đình trệ của các lão gia hỏa sẽ lần nữa đột phá.
Ai có thể không mong đợi đây?
- Ngũ lão, sớm như vậy a.
- Ôi, là Trình Huy a, sao chỉ có ngươi, phụ thân ngươi đâu?
- A, đã sớm đi rồi, so với ta còn gấp hơn.
- Chính Minh huynh, sớm a, ta liền biết ngươi cũng sẽ không nhịn được.
- Phía trước là Dương Phái tướng quân sao? Chờ ta một chút.
- To gan! Ai dám đi vào lúc sáng sớm, chẳng lẽ là giặc? Ha ha... Lạc lão, đùa một chút, sớm như vậy a.
- Đường xa, ta đi qua trước, ha ha, cùng nhau đi a.
Trong bóng tối không ngừng có người chào hỏi nhau, đều mang theo nụ cười hưng phấn, thoải mái, hiện tại chuyện gì cũng không thể ảnh hưởng đến tâm tình tốt của bọn họ.
Tại tộc hội ngày hôm qua, tộc trưởng đã không kiềm chế được nụ cười, thậm chí còn nhắc tới làm thế nào phân phối long lực, chứng tỏ Phong Thiên Tà Long Trụ cơ bản có thể xác định là có thể thức tỉnh. Chỉ thiếu chút không chắc chắn cuối cùng, cần phải kiểm tra lần cuối cùng sáng nay.
Phong Thiên Tà Long Trụ!
Năm đó dẫn tới vô số cường tộc cường phái điên cuồng tranh đoạt, còn đem Bát Bảo Lưu Ly Tông vất vả chiếm được nó hủy diệt. Thế nhưng, trải qua mấy ngàn năm yên lặng, nó chung quy vẫn phải một lần nữa tỉnh lại, hơn nữa còn rơi vào trong tay Thanh Yêu Tộc chúng ta, ha ha, tạo hóa trêu người, thế sự vô thường a.
Khi tông chủ Bát Bảo Lưu Ly Tông khởi động phong ấn Phong Thiên Tà Long Trụ tại phiến thiên địa này, có từng nghĩ tới hôm nay? Những cường tộc vì tranh đoạt Phong Thiên Tà Long Trụ mà chinh phạt chém giết, có từng nghĩ đến cuối cùng đạt được nó lại là tiểu tộc đã từng bị bọn họ khinh thường?
Năm đó tông chủ Bát Bảo Lưu Ly Tông thúc dục Phong Thiên Tà Long Trụ phong ấn vạn dặm sơn hà, tất cả cường giả bị nhốt bên trong đều điên rồi, các loại chém giết các loại hỗn chiến, Phong Thiên Tà Long Trụ cũng đổi chủ, cũng không thể đánh thức nó, càng không có ai khống chế được thế giới này, cứ như vậy tiến hóa hơn một ngàn năm, những cường tộc đã từng lần lượt đi tới diệt vong, chỉ có Thanh Yêu Tộc thủy chung ẩn nấp trong bóng tối sau đó quật khởi, cũng từng bước từng bước đi tới hôm nay.
Không dễ dàng! Thật không dễ dàng!
Bọn họ đi trong bóng tối, muôn vàn cảm khái, bọn họ nhìn phương hướng Tiên Đằng viên, giống như là đang chờ đợi hy vọng quá lâu.
Trang viên thâm thúy, tộc trưởng Thanh Yêu Tộc mặc vào y bào hoa lệ nhất của hắn, cảm xúc bành trướng, khó có thể che dấu sự kích động trong lòng.