- Ta vốn tưởng rằng con trai Cầu Lân của ta cũng có thể kiên trì, có thể vượt qua khó khăn, còn có thể ở một ngày nào đó trong tương lai vượt qua ta, nhưng mà...
Ánh mắt Cầu Lân thoáng hoảng hốt, khi nhắc tới hài tử duy nhất của hắn, tim hắn lạnh lùng run rẩy.
- Là ta hại chết hắn, cũng hại chết thê tử của hắn. Ta nợ bọn họ, cũng nợ Yêu Nhi.
Tần Mệnh nhìn về phía Cầu Lân, lần đầu tiên biết thân thế của Yêu Nhi. Trước kia ngược lại đã hỏi qua, Yêu Nhi hời hợt nói bọn họ bị hại, không nói nhiều nữa, hắn cũng không tiện hỏi nhiều.
- Ta vốn muốn Yêu Nhi vui vẻ, vĩnh viễn không chạm vào Huyết Tinh Linh, thế nhưng, ta không cam lòng, ta không cam lòng Huyết Tinh Linh bị đặt ở trên tầng cao nhất tàng bảo các không còn người nâng lên, ta không cam lòng trong Huyết Tà Tông không có ai có thể đem Huyết Tinh Linh luyện thành cực hạn. Ta kiểm tra huyết mạch Yêu Nhi, ngoài ý muốn phát hiện thể chất của nàng có thể phù hợp hoàn mỹ cùng Huyết Tinh Linh, ta tự nói với chính mình, đây là hy vọng, hy vọng ta chờ mong cả đời, nếu Yêu Nhi thành công, cũng có thể bù đắp cho tiếc nuối phụ mẫu của nàng, cho nên... Ta lại một lần nữa bất chấp trong tông phản đối, đem Huyết Tinh Linh truyền cho nàng.
Yêu Nhi rất ưu tú, cũng rất kiên cường, nàng vượt qua lúc ban đầu dung hợp Huyết Tinh Linh dày vò, nàng vẫn luôn mỉm cười, vẫn dùng phương thức ngoan ngoãn ngụy trang chính mình, nàng kiên trì đến bây giờ, so với tưởng tượng của ta còn làm tốt hơn.
Cầu Lân hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, ánh mắt trở nên kiên định:
- Ta tin tưởng Yêu Nhi, ngay cả Huyết Tinh Linh cũng có thể bị nàng thuần phục, cũng không có khổ sở gì nàng không chịu nổi. Đó là một mối nguy hiểm cũng là một cơ duyên. Nếu như nàng có thể kiên trì được, không chỉ có thể đạt được song khí hải hoàn chỉnh, còn có thể khống chế thụ yêu, thành tựu tương lai tuyệt đối không thể hạn lượng.
- Ngài là đang đánh cược?
Tần Mệnh nhíu mày rất chặt.
- Con người cả đời này làm sao không phải là đánh cuợc, trận cơ duyên nào không phải là đánh cuợc? Ngươi kéo về tượng đá chúng vương, không phải là đang đánh cuợc? Ngươi lúc bừng tỉnh Phong Thiên Tà Long Trụ, không phải là đang đánh cuợc sao?
- Nhưng mà...
- Yêu Nhi là người yêu của ngươi, cũng là thân nhân duy nhất của ta, trong lòng ta biết rõ.
Tần Mệnh nắm chặt hai tay lại buông ra, buông ra lại siết chặt.
- Nếu ngài không nói chuyện của phụ mẫu Yêu Nhi, có lẽ ta còn có thể yên tâm một chút, ngài nói ra ta lại càng lo lắng.
- Chúng ta cố gắng ba tháng, hiện tại đã khống chế được Thụ Yêu, còn lại phải xem Yêu Nhi.
Cầu Lân đối với mình đủ tàn nhẫn, đối với thân nhân cũng tàn nhẫn, nhưng hắn không phải tàn nhẫn, hắn thủy chung là tin tưởng vững chắc không có ma luyện sẽ không có trưởng thành, chỉ có khảo nghiệm tàn khốc nhất mới có thể đạt được hồi báo hậu hĩnh nhất. Mặc dù là đang đánh cuợc, nhưng có lòng tin.
- Nếu Yêu Nhi không làm được thì sao?
- Ngươi không tin nàng như vậy?
- Đây không phải là vấn đề tin tưởng hay không.
- Chúng ta sẽ luôn luôn chú ý đến tình huống của Yêu Nhi, nếu thật sự không được, ta sẽ tự mình đến hoàng thành, thỉnh cầu Nhân Hoàng hỗ trợ.
- Nhân hoàng sẽ hỗ trợ sao, nếu như cơ hội có biện pháp tốt nhất thì sao?
Bàng Chinh cùng tông chủ Bách Hoa tông đều an ủi hắn.
- Chúng ta đã cố gắng ba tháng, lại cho Yêu Nhi hai tháng, nếu như không có khởi sắc, chúng ta sẽ lập tức thông tri nhân hoàng.
- Ngươi tới tìm Yêu Nhi có việc? Cầu Lân chuyển đề tài khác, không muốn cùng Tần Mệnh tranh luận nữa, tâm ý của hắn đã quyết, để Yêu Nhi dùng sinh mệnh làm chiến trường, ngăn cản thụ yêu, vững vàng khống chế nó. Nếu như có thể thành công, Yêu Nhi ngồi trên Huyết Tinh Linh cùng thụ yêu, bổ sung cho nhau, đồng đạt cực hạn, thành tựu tương lai sẽ vượt xa hắn.
- Ta muốn đi Vạn Kiếp sơn.
- Vạn Kiếp sơn?
Ba vị tông chủ đồng thanh nhìn về phía hắn.
- Trận chiến phong Vương tại Thiên Vương Điện còn có một tháng nữa.
- Làm sao ngươi biết được Thiên Vương Điện?
Họ thậm chí còn kỳ lạ hơn.
- Tại Huyễn Linh Pháp Thiên gặp phải một người, hắn nhắc tới.
Bàng Chinh nói:
- Ta nhớ không lầm, Thiên Vương Điện đã hơn mười năm không có phong Vương. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn thử, thực sự là có một chút hy vọng.
Tông chủ Bách Hoa Tông nói:
- Yêu cầu phong Vương của Thiên Vương Điện quá hà khắc, không phải nói thiên phú hơn người cùng thực lực đủ mạnh là có thể phong Vương, điều kiện khảo hạch của nó rất phức tạp, bất kỳ phương diện nào có khiếm khuyết, đều sẽ bị loại bỏ.
- Ta muốn đi thử một chút, nếu không được, cũng không tiếc nuối, nếu thành, có thể cho Lôi Đình cổ thành, cho Bắc Vực lấp lại một cái ô bảo hộ.
Cầu Lân nói:
- Các ngươi yên tâm đi đi, Yêu Nhi nơi này có chúng ta. Thiên Vương Điện là một cơ hội, đối với Lôi Đình cổ thành hiện tại, đối với tương lai ngươi trưởng thành, đều có thể cung cấp bảo hộ rất tốt. Nhưng ngươi nên chú ý, không bao giờ để hoàng gia phát hiện, họ sẽ tìm cách ngăn chặn ngươi.
- Ta đã ngụy trang tốt ở Lôi Đình cổ thành, ngoại trừ Đồ Vệ cùng Mã Đại Mãnh, không ai khác biết ta rời đi.
- Nam nhi nên có chí hướng, đi đi, ta ủng hộ ngươi.
Cầu Lân vỗ vỗ bả vai Tần Mệnh.
Tần Mệnh chua xót lắc đầu, Yêu Nhi như vậy, ta làm sao còn có tâm tư tham gia cuộc chiến phong Vương.