- Nghĩ đẹp!
Lúc Trần Dao vứt sợi tơ ra, còn đánh ra sóng to gió lớn, trước sau hóa thành ba con cự kình, tuy rằng không lớn đến kinh người như lúc trước, nhưng cũng đều dài tới trăm thước, trải dài trên không trung, cuồng triều đầy trời, vẫy mạnh đuôi, từ ba phương vị ngăn cản Tần Mệnh.
Tốc độ của Tần Mệnh rất nhanh, hắn đánh nát một con cự kình, nổ tung sóng nước vô tận, trùng kích núi cao, lại bay qua từ giữa hai con cự kình khác. Nhưng không đợi hắn mở màn lưới, đầu ngón tay Trần Dao lại lần nữa quăng ra từng sợi tơ, nhanh như ánh sáng, xen kẽ từ các phương vị khác nhau, cùng với lưới lớn trên cao nối liền thành chỉnh thể, phong tuyệt khắp nơi, giống như giăng thiên la địa võng, tránh cũng không thể tránh.
Hai con cự kình ầm ầm quay đầu, trực tiếp tự bạo, nổ tung sóng khí khủng bố, càng hóa thành sóng lớn, nổ vang không gian, va chạm thân núi, bắt đầu khởi động lực lượng hủy diệt, chạy về phía Tần Mệnh, quấy nhiễu hành động của hắn, làm hô ứng cho thú tơ tập kích.
Rất khó tưởng tượng, một một thiếu nữ như tiên tử lại thi triển ra thế công bá liệt như vậy, hơn nữa quy mô cùng thanh thế đều cực đoan to lớn, không có bất kỳ nhu kình nào đáng nói. Rất nhiều nam tử đều không tạo ra được thế công như vậy, thoạt nhìn giống như hỗn loạn bạo động, kỳ thật lại dễ như trở bàn tay, uy lực tuyệt luân, khinh thường đùa bỡn hoa mỹ.
Tốc độ Tần Mệnh đã rất nhanh, vẫn bị thế công cuồng bạo liên tiếp cùng sợi tơ nguy hiểm bốn phía áp chế, trong nháy mắt, sóng khí va chạm, thủy triều bao phủ, sợi tơ quấn chắc hắn từ đầu đến chân.
- Không chịu nổi một kích.
Lỗ Cửu Dạ lắc đầu, lúc trước nhìn thấy Tần Mệnh một quyền đánh nát cự kình, còn tưởng rằng có chút bản lĩnh, có thể ở trước mặt Trần Dao đi vài chiêu, kết quả đảo mắt liền bại.
Bất quá cũng là trong lý lẽ, phóng mắt nhìn khắp thế hệ mới của Huy Hoàng hoàng triều, thật đúng là không có mấy người có thể chống lại thế công của Trần Dao, trừ phi ngươi đi lên liền trực tiếp triển khai tuyệt chiêu, liều chết phản kích, nếu không nàng căn bản sẽ không cho ngươi chần chờ cùng cơ hội quan sát, cho tới bây giờ đều là mấy chiêu chế địch, dứt khoát lưu loát không rối rắm.
Nữ tử này rất đáng yêu, cũng rất mạnh mẽ.
Dùng lời nói của Huy Hoàng hoàng triều trong giới đỉnh cao mà nói, nữ tử này không thích chơi khúc dạo đầu, thích trực tiếp đi vào vấn đề chính. Nói đến giống như một trò đùa, nhưng nếu người lạ chạm vào nàng, tám phần sẽ bị thiệt thòi. Một khi bị những sợi tơ kia bắt được, cơ bản liền trốn không thoát, biến thành đồ chơi của nàng, tùy ý chém giết.
- Không có một nhịp man lực, làm cho không sao? Có phải cảm giác còn chưa bắt đầu, đã kết thúc không? Cảm giác có dễ chịu hay không. Còn có võ pháp lợi hại gì không? Thật không may, ngươi sẽ không có cơ hội thi triển rồi.
Trần Dao hất ra thủy triều bạo loạn, ý cười trong suốt đi về phía Tần Mệnh.
Lý Dần biểu tình mất tự nhiên, nhanh như vậy liền bại? Không giống như Tần Mệnh a. Có phải quá đơn giản không? Lúc ấy ta bị đánh lén cũng không rơi vào trong tay Trần Dao nhanh như vậy. Thế nhưng, một khi bị sợi tơ quấn lấy, cũng đừng nghĩ giãy thoát nữa, những sợi tơ kia so với đao kiếm còn đáng sợ hơn, vọng tưởng dùng thân thể tránh ra, căn bản không thực tế.
Tần Mệnh toàn thân quấn đầy sợi tơ, không thể động đậy, những sợi tơ này quả thật đáng sợ, càng quấn càng chặt, đang từng tầng từng tầng cắt đứt linh lực thuẫn của hắn, chỉ trong chốc lát, đã cắt ra năm tầng, lại có ba tầng nữa, sẽ rơi vào da thịt Tần Mệnh, đến lúc đó kết cuộc sẽ không kém Lý Dần.
Tần Mệnh cường độ cơ bắp mặc dù rất mạnh, nhưng còn không đến mức mạnh hơn linh lực thuẫn.
- Sao lại không nói lời nào? Kêu thảm thiết vài tiếng nghe một chút.
Trần Dao đến gần Tần Mệnh, thưởng thức biểu tình của hắn, mười ngón tay chậm rãi thu lại, sợi tơ không ngừng co rút, bang bang cắt đứt hai tầng linh lực thuẫn, nhưng tầng linh lực thuẫn cuối cùng ở trước mặt lại chống đỡ rồi.
- Còn chưa bắt đầu, nhưng càng không có kết thúc.
Cơ bắp toàn thân Tần Mệnh nhúc nhích, gắt gao khống chế tầng linh lực thuẫn cuối cùng.
- Rất nhiều người đều kiêu ngạo như ngươi, đáng tiếc, đã chết!
Trần Dao cười nói, hai tay lại lần nữa hoạt động, sương xanh trên sợi tơ mãnh liệt, giống như ngọn lửa màu lam hừng hực thiêu đốt, ăn mòn tầng linh lực thuẫn cuối cùng của Tần Mệnh.
- Muốn bắt đầu rồi, chuẩn bị nghênh đón thống khổ đi.
Bang!
Tầng linh lực thuẫn cuối cùng vỡ vụn không hề huyền niệm, sợi tơ chợt thắt chặt, lam vụ càng là bao phủ Tần Mệnh.
Không đúng chỗ nào!
Tô Kỳ Tuyết khẽ nhíu mày liễu, từ trong ánh mắt Tần Mệnh nhìn thấy không phải là kinh hoảng, mà là vài tia nguy hiểm.
Lý Dần giãy dụa thân thể cứng ngắc, ngưng mi chú ý.
Làm sao phá? Còn có thể trốn như thế nào.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, nương theo linh lực thuẫn vỡ tan, lam vụ bao phủ, ánh mắt Tần Mệnh hơi ngưng tụ, toàn thân trong nháy mắt nổi lên một cỗ lôi triều, cuồng bạo nổ tung, bốn phương tám hướng càn quét chạy trốn, lôi điện tráng kiện, dị thường lóe sáng, đánh thủng không gian, tiêu diệt tất cả lam vụ, càng nghiền nát sợi tơ đã chạm vào da thịt. Tất cả những sợi tơ bang bang đứt gãy, lại bộc phát ra tiếng kinh vang như kim loại.
Chúng quả thật vô cùng cứng cỏi, hình như cái gì cũng không thể phá hủy được nó, thế nhưng, lôi điện của Tần Mệnh sớm đã không còn như xưa, so với lôi điện bình thường cường thịnh gấp mười lần.
Đây là lôi điện Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật rèn luyện, hung thú nho nhỏ, có thể làm khó dễ được ta.
Nụ cười trên mặt Trần Dao còn chưa nở rộ, đã bị lôi triều đột nhiên sáng đỏ bao phủ, không chỉ sợi tơ của nàng toàn bộ bị nát bấy, cuồng triều lôi điện đập vào mặt lại càng trực tiếp phá vỡ linh lực thuẫn của nàng, liền phá vỡ liên tục bảy tầng, tầng cuối cùng cũng trong nháy mắt nát bấy. Trần Dao toàn thân run rẩy, giống như là bị vô số trọng quyền oanh kích, phun ra máu tươi, kêu thảm thiết rời khỏi mặt đất bay ngược.