Bàng Chinh than thở , không hổ là trưởng lão Thiên Vương Điện , ở phương diện vận dụng linh lực trình độ thâm hậu , cảnh giới lẫn nhau không sai biệt lắm , lại toàn bộ quá trình bị bọn họ dẫn dắt khống chế , có đôi khi thậm chí không theo kịp tốc độ biến hóa của bọn họ .
- Không quấy rầy nữa , hôm nay chúng ta phải đi rồi .
Tề trưởng lão bọn họ uyển chuyển từ chối lời mời của Cầu Lân , Thiên Vương Điện có thể bảo trì địa vị siêu nhiên căn bản chính là tuyệt đối trung lập , chưa bao giờ liên lụy quá nhiều với hoàng triều nào . Lần này trận chiến phong vương phá lệ sắc phong hai vị vương của Kim Bằng hoàng triều , đã khiến cho người ta chú ý , nếu như lại có quá nhiều liên lụy với tông môn Bắc Vực hoàng triều , khó tránh khỏi sẽ dẫn tới chỉ trích . Đối với Tần Mệnh mà nói , cũng không phải là chuyện tốt .
Tần Mệnh nhiều lần giữ bọn họ lại , ba vị trưởng lão vẫn kiên trì rời đi .
- Còn chưa kịp lên tiếng chúc mừng , ngươi một lần nữa khiến Kim Bằng hoàng triều chấn động .
Bàng Chinh vỗ nhẹ bả vai Tần Mệnh , không phục không được .
Lúc trước hắn thật không cho rằng Tần Mệnh sẽ thành công , dù sao điều kiện phong Vương của Thiên Vương Điện quá hà khắc , hơn nữa đội ngũ hoàng thất cũng sẽ tìm cách ngăn chặn Tần Mệnh , không nghĩ tới a không nghĩ tới , không chỉ có Tần Mệnh thành công , ngay cả Nguyệt Tình cũng phong Vương ở Thiên Vương Điện . Hắn hiện tại đứng trong Huyết Tà Tông , cũng đã có thể tưởng tượng được tràng diện toàn bộ Bắc Vực thậm chí hoàng triều oanh động .
- Hiệp định Bắc Vực năm trước còn chưa làm , hoàng thất lại phải một lần nữa lập hiệp ước .
Ngay cả tông chủ Bách Hoa tông cũng nhìn Tần Mệnh với cặp mắt khác xưa . T
iểu gia hỏa này từ sau khi rời khỏi Thanh Vân tông , một bước một bước đi đều là kinh tâm động phách như vậy , chỉ có thể nói Tần Mệnh từ lúc bắt đầu tầm mắt đã không ở Bắc Vực , mà là phóng tầm mắt ra khắp thiên hạ .
- Không cần để ý tới hoàng thất , từ nay về sau , chúng ta nắm quyền chủ động .
Cầu Lân tuy rằng sắc mặt ngã vàng , nhưng tâm tình không tệ . Vấn đề của Yêu Nhi rốt cục cũng được giải quyết xong , chỉ thiếu một điểm cuối cùng , Tần Mệnh lại phong Vương ở Thiên Vương Điện , rốt cuộc cũng không cần lo lắng hoàng thất đùa giỡn quỷ kế đối với Lôi Đình cổ thành cùng tông môn Bắc Vực .
Tần Mệnh nói:
- Càng là lúc như thế này , càng phải hạ thấp tư thế .
Bàng Chinh gật đầu .
- Đúng , chúng ta cũng không phải muốn Bắc Vực độc lập , chỉ là muốn một địa vị hợp lý .
- Các ngài đều mệt mỏi , trở về nghỉ ngơi đi , ta canh giữ Yêu Nhi là tốt rồi .
- Chúng ta ở bên ngoài , có chuyện gì thì gọi chúng ta .
Yêu Nhi tùy thời có thể có nguy hiểm , bọn họ cũng không dám đi quá xa . Hơn nữa Tần Mệnh ở Thiên Vương Điện phong Vương , hoàng thất có thể sẽ áp dụng một ít đối sách đặc thù mới , nói không chừng sẽ phái đội ngũ đến Bắc Vực đàm phán , bọn họ muốn thay Tần Mệnh suy nghĩ kỹ đối sách . Mặc dù là phong Vương của Tần Mệnh , nhưng quan hệ đến toàn bộ Bắc Vực .
Tần Mệnh đứng ở phía trước đài đá , nhìn Yêu Nhi trong sương mù , tám chín tháng ngủ say khiến nàng gầy đi rất nhiều , nhưng đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại , lông mày liễu chặt chẽ , lộ ra vẻ quật cường cùng kiên cường .
Tiểu hồ ly nhận ra Tần Mệnh , nhẹ nhàng nhảy lên vai hắn , chóp mũi ướt át khẽ chạm vào lỗ tai hắn , ngửi thấy mùi hương quen thuộc .
Tiểu tử kia lớn lên không ít , còn mọc ra hai cái đuôi , mềm mại đong đưa , lông trắng như tuyết không có một sợi tơ tạp nào, giống như một quả cầu tuyết xinh đẹp .
Tần Mệnh nhẹ nhàng cầm lấy tay Yêu Nhi , nắm trong tay , làm bạn với nàng .
Thân thể mềm mại của Yêu Nhi hơi động, tựa hồ cảm nhận được nhiệt độ của Tần Mệnh , hai làn sương mù màu xanh hồng bốc hơi dần dần dày đặc một chút .
- Hài tử không chịu thua kém kia của ta sao lại không sinh cháu gái cho ta , cũng gả cho Tần Mệnh , kết thông gia a .
Bàng Chinh nhìn ra bên ngoài .
- Càng già càng không đứng đắn , ngươi đây là đang rình mò .
Cầu Lân đánh một phát về phía Bàng Chinh , hừ hừ nói:
- Chỉ riêng khổ người Bàng gia các ngươi , cháu gái sinh ra còn có thể nhìn?
- Vậy cũng chưa chắc! Tư thế oai hùng cũng là một vẻ đẹp!
Bàng Chinh cãi nhau , trong lòng tiếc nuối .
Tiểu gia hỏa này thật sự là càng ngày càng mãnh liệt , thế nhưng ở trong trận chiến phong Vương đánh bại Đường Thiên Khuyết , bức Đường Thiên Khuyết đều đem Tam Tai Pháp Ấn sử dụng ra .
Một trận chiến phong tam vương , hai vương là phu thê , Thiên Vương Điện năm nay có thể xem như đã xuất sắc .
Tông chủ Bách Hoa Tông khó có được lộ nụ cười:
- Thiên Vương Điện phong Vương liệt hầu coi trọng phẩm chất tính tình cùng nhân tính , phương diện khảo hạch vô cùng nghiêm khắc , Tần Mệnh có thể đi đến cuối cùng , chứng tỏ phẩm tính cũng không tệ .
Bàng Chinh nở nụ cười:
- Như thế nào , Bách Hoa Tông Tông diễm quan Bắc Vực chúng ta động tâm?
Tông chủ Bách Hoa Tông thần tình đột nhiên lạnh lùng , ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén đâm về phía Bàng Chinh .
Khóe mắt Bàng Chinh co rút lại:
- Đừng hiểu lầm , ý của ta là ngươi có ý chọn con rể cho con đệ tử của Bách Hoa Tông ngươi , ta không phải nói ngươi , hai ngươi tuổi cũng không thích hợp a .
- Khụ khụ!
Cầu Lân ho khan nặng nề , còn nói?
- Ta không phải là có ý đó .
Bàng Chinh ngượng ngùng cười cười , vội vàng câm miệng lại .
- Nói ngươi già không đứng đắn , ngươi thật đúng là nghiện rồi sao?