Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 730 - Chương 730 - Diệt Thế Thịnh Yến (2)

Chương 730 - Diệt Thế Thịnh Yến (2)
Chương 730 - Diệt Thế Thịnh Yến (2)

- Mộ phần cự cốt trong Huyễn Linh Pháp Thiên, là một đôi Ma Sát Thiên Tàm, một công một mẫu. Ma Sát Thiên Tàm có quan hệ trọng đại, có thể giúp chúng ta tìm được Long Hoàng Trấn Ma Bi cùng Hoang Thần Tam Xoa Kích. Ta lo lắng trên đường có vấn đề, cho nên mới mời vu chủ ngài tự mình tới. Hiện tại Bắc Vực rất hỗn loạn, Vân La sâm lâm làm thông đạo chủ yếu tiến vào Bắc Vực, càng hỗn loạn, không chừng sẽ xuất hiện lão quái gì đó.

Lâm Vân Hàn không dám tự mình áp giải Ma Sát Thiên Tàm, chỉ có thể mời vu chủ tới.

- Nếu thật sự là Ma Sát Thiên Tàm, ta bảo vệ ngươi đi lên vị trí quỷ tướng Vu Điện.

- Tạ vu chủ!

Lâm Vân Hàn kinh hỉ dập lạy.

Âm khí tràn ngập, Cửu Quỷ kéo thuyền, vòng qua Lôi Đình cổ thành, xâm nhập vào nội địa Bắc Vực, tiếp dẫn đệ tử Vu Điện đã khống chế Ma Sát Thiên Tàm.

Bọn họ rời đi không lâu, thập bát vương tượng khôi phục yên lặng, nhưng Lôi Đình cổ thành vẫn chưa ngủ, phái ra thị vệ chạy tới Thanh Vân tông, thông báo chuyện quỷ dị này.

An ninh của họ bây giờ không phải là dễ dàng, thực sự không muốn trải qua chiến tranh một lần nào nữa.

Tần Mệnh không biết chuyện xảy ra ở Lôi Đình cổ thành, tiếp tục rèn luyện trong rừng rậm Vân La, cũng bồi dưỡng Bạch Hổ.

Đây là lần đầu tiên Bạch Hổ đánh giết trong rừng rậm, mặc dù trời sinh chí tôn, truyền thừa bá đạo, nhưng vẫn cần không ngừng chiến đấu để tích lũy kinh nghiệm, quen thuộc với bí kỹ truyền thừa của mình.

Tần Mệnh hạ quyết tâm, tự mình đấu với Bạch Hổ, mỗi lần đều ngược đãi nó trọng thương hôn mê mới bỏ qua, ngẫu nhiên còn chọn chút mãnh thú cường hãn, bất luận là trên trời, hay là trong rừng rậm, bất kể là dưới lòng đất, hay là trong nước sông, tóm lại nhìn thấy thích hợp liền kéo ra, ném đến trước mặt Bạch Hổ, không chết không ngừng, dùng sinh tử ác chiến để kích phát tiềm năng của Bạch Hổ. Dù sao trong không gian giới chỉ còn có chút Sinh Mệnh Thủy, có thể kịp thời điều dưỡng thương thế, không bỏ bệnh được.

Con đường tương lai của bọn họ rất gian nan, khó tránh khỏi sẽ gặp phải nguy hiểm sinh tử, Tần Mệnh muốn Bạch Hổ sớm hiểu được nguy hiểm sinh tồn, biến thành chiến thú chân chính.

Lại qua một tháng, Bạch Hổ đột phá, tiến vào Huyền Võ cảnh bát trọng thiên!

Tần Mệnh chọn ngồi trên đỉnh núi trong một ngày giông bão, tu luyện tiểu hỗn độn chân lôi quyết – Diệt Thế Thịnh Yến!

Từ trong trận chiến phong Vương, khi Tần Mệnh quyết đấu với Đường Thiên Khuyết, cũng đã thi triển qua Diệt Thế Thịnh Yến, lúc ấy chỉ là chút ít da lông, thi triển rất đơn sơ, hiện tại hắn muốn nghiên cứu sâu, tranh thủ có thể thuần thục khống chế.

Mưa to như trút nước, lôi vân dâng cao!

Sấm sét trong suốt treo đầy trời đất, giữa non sông tối tăm nhìn thấy giật mình. Chúng nó giống như vô số xiềng xích, từ tầng mây, tề tụ trên ngọn núi, mỗi tia đều phát ra tiếng ầm ầm chấn động tai, ẩn chứa năng lượng hủy diệt.

Tần Mệnh không có mở ra linh lực thuẫn, mà là thuần túy dùng thân thể chống lại lôi điện, y phục cả người hắn rách nát, trong lôi điện chém huyết nhục tung bay, máu tươi màu vàng kim tràn đầy mỗi ngóc ngách trên đỉnh núi. Đau đớn kịch liệt kích thích mỗi dây thần kinh toàn thân, rách nát, vỡ vụn, đau không muốn sống, nhưng bị hắn ngoan cường chống đỡ. Không ăn khổ trong khổ, sao có thể trên người.

Bạch Hổ gầm thét trời cao, cũng học theo bộ dáng Tần Mệnh mượn lôi điện rèn luyện thân thể.

- Lão thiên pháp nổi giận? Sấm sét này đã bổ một ngày, khi nào thì chấm dứt.

- Là ai làm chuyện thương thiên hại lý? Ông trời đã mất bình tĩnh.

- Ồ, nó nhiều đến phát rồ, tức giận đến nỗi ông trời bổ một ngày cũng không giải hận.

- Đừng la hét nữa, nhanh chóng làm việc! Hôm nay đám Linh Yêu sợ tới mức đều trốn đi, vừa lúc là thời điểm tốt để đi săn.

Một đám dong binh chạy như điên trong rừng rậm để tìm kiếm con mồi thích hợp. Lôi điện bổ không, mưa to trút xuống, trời tối đất tối, tuy rằng vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng sẽ chấn trụ đám Linh Yêu cường đại kia, nói không chừng còn có thể bổ chết mấy đầu Linh Yêu, nổ ra mấy nhánh linh thảo.

- Các ngươi xem, trên đỉnh núi có người?

Khi bọn họ đi qua một ngọn núi cao, bỗng nhiên bị tràng diện trên đỉnh núi hấp dẫn, lôi điện trong phạm vi mấy dặm toàn bộ đều bổ về phía nơi đó, tiếng nổ đùng đùng đinh tai nhức óc, liên miên không dứt, chấn đến khí huyết bọn họ dâng lên. Thế nhưng, chính là ở sâu trong lôi điện dày đặc, lại có bóng người lúc ẩn lúc hiện.

Lôi điện không ngừng bổ xuống, hung hăng đánh vào người người nọ, máu tươi văng khắp nơi, bọn họ nhìn thấy mà kinh hồn táng đảm, nhếch miệng. Nhưng... Nhìn lại nhìn, hình như thấy không thích hợp, lôi điện liên tục đánh xuống, thế nhưng không bổ nát hắn, hắn cũng không có giãy dụa phản kháng, hơn nữa hình như bị hấp thu toàn bộ?

- Trời ơi, đây là laya lôi điện ra uống a.

- Mở mang tầm mắt rồi! Đã gặp rất nhiều tu lôi, chưa từng thấy qua cách chơi này!

- Chẳng lẽ trời giông bão là do hắn dẫn xuống?

- Mau đi mau đi, đừng quấy nhiễu người ta tu luyện, bằng không một đạo thiên lôi bổ chết các ngươi.

Họ vội vàng bỏ chạy đi mà không dám đến gần.

Năm ngày liên tiếp, thời tiết giông bão vẫn không dừng lại, nhất là nơi gần Tần Mệnh, ngay cả sơn hà rừng già cũng không chịu nổi, dẫn đến lũ quét, sạt lở đất đá, trong rừng rậm cổ xưa mãnh liệt chạy như bay.

Ngẫu nhiên có võ giả cùng mãnh cầm đi qua ngọn núi cao này, đều bị kinh hãi hít thở khí lạnh, không có ai dám tới gần.

Tần Mệnh ngồi trên đỉnh núi, không chỉ là tu luyện Diệt Thế Thịnh Yến, mà còn tu luyện Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật. Toàn thân hắn tràn ngập các loại lôi điện, dẫn theo lôi điện đầy trời, trước người thế nhưng lại tụ tập một vịnh Lôi Trì, nhỏ nhắn tinh xảo, bắt đầu khởi động năng lượng khủng bố, tràn ngập trong thiên địa. Bên trong Lôi Trì có một thanh lôi đang ngao du, giống như giao long tinh xảo, vang vọng tiếng sấm kịch liệt.

Thanh Lôi không ngừng cô đọng, càng ngày càng mạnh, cũng càng ngày càng sáng.

Theo đầu ngón tay Tần Mệnh gảy ra, Thanh Lôi ở trong lôi trì không ngừng bơi đi, giống như một sủng vật đáng yêu.

Bình Luận (0)
Comment