Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 783 - Chương 783 - Nghìn Dặm Bôn Tập (2)

Chương 783 - Nghìn dặm bôn tập (2)
Chương 783 - Nghìn dặm bôn tập (2)

Hay có một con mãnh cầm trên bầu trời đang theo dõi?

Hoặc là... Tần Mệnh nhìn Bạch Hổ, lại nhìn mình, chậm rãi giơ bá đao lên.

Thân đao dày nặng sáng ngời, có thể phản chiếu ra mặt người, thoạt nhìn không có gì dị thường, nhưng sau khi cẩn thận kiểm tra, Tần Mệnh ở trên lưỡi đao sắc bén bằng phẳng nhìn thấy dấu vết máu, lấy bá đao chỉnh tề sắc bén, không có khả năng giữ vết máu. Trừ khi... Đây là dấu vết bị bỏ lại khi chặt cánh hoa.

Cánh hoa được theo dõi thông qua nó?

Tần Mệnh càng nghĩ càng thấy có khả năng, cánh tay phải lúc này khơi dậy lôi điện, rèn luyện bá đao, thanh lý vết máu, nhưng hình như cũng không có hiệu quả gì.

Bạch Hổ vội vàng muốn thử xem, bị Tần Mệnh ngăn lại.

Tần Mệnh xông lên không trung, phóng thích Tiểu Hỗn Độn Chân Lôi Quyết thức thứ ba, Diệt Thế Thịnh Yến, dẫn động thiên thế.

Vạn dặm bầu trời trong vắt đột nhiên mây đen bao phủ, sấm chớp đùng đùng, răng rắc giòn tan đinh tai nhức óc.

- Luyện!!

Tần Mệnh ném bá đao ra, cắm vào tầng mây.

Mây đen cuồn cuộn, lôi điện bạo động, ở sâu trong tầng mây cuồng bổ Bá Đao, tia chớp rậm rạp cuồng loạn oanh kích, rung động thân đao, cũng đang oanh kích dấu vết màu đỏ kia.

Phương xa, ba trăm vu nữ đang khống chế thuyền phi nhanh, đuổi theo cánh hoa dẫn đường.

Lâm Vân Hàn theo sát phía sau, biểu tình ngưng trọng lại phiền não, đã đuổi theo lâu như vậy, còn muốn đuổi tới khi nào? Lúc trước hắn dẫn Táng Hoa Thuyền đến Bắc Vực, dâng lên Ma Sát Thiên Tằm, là vì tranh công, là chờ mong có thể được phong thưởng, nhưng bây giờ cái này gọi là gì?

- Bầu trời quang đãng đột nhiên nổi lên mây sấm, nhất định là được tạo ra.

Một vị vu nữ cách không nhìn chằm chằm, nhưng nhân số các nàng đông đảo, ngược lại cũng không sợ, cho dù đụng phải cường giả đặc biệt, treo lên danh hào Vu Điện, cũng có thể hoành hành không trở ngại.

Nhưng...

Chỉ chốc lát sau, cánh hoa lao nhanh phía trước đột nhiên chậm lại tốc độ, phương hướng biến hóa lung tung, có mấy cái còn đụng phải nhau, chúng nó hình như không phân biệt được phương vị.

- Không tốt!

Lâm Vân Hàn bỗng nhiên hét lớn, chỉ vào lôi vân phía trước:

- Phía trước chính là mục tiêu. Hắn đang dùng lôi điện xóa bỏ dấu vết Vu Chủ lưu lại. Mau mau mau, mau đuổi theo.

Chúng vu nữ bừng tỉnh, lập tức thúc giục thuyền nhỏ, lao nhanh về phía trước.

Cánh hoa đã trở nên phiêu hốt không định, tốc độ bắt đầu chậm lại.

Trong lôi vân, ngàn vạn lôi điện đánh vào bá đao, dấu vết trên lưỡi đao tuy rằng ngoan cố, lôi điện rất khó tiêu trừ, nhưng một đạo không được, một trăm đạo, một trăm đạo không được, một ngàn đạo, lại không được một vạn đạo, thiên chuy bách luyện tóm lại có thể tiêu trừ nó.

- Rống!!

Bạch Hổ nhắc nhở Tần Mệnh, nó đã nhìn thấy truy binh.

Tần Mệnh ở trên cao định mắt nhìn lại, biểu tình càng trở nên khó coi. Đây không chỉ là cánh hoa tới, kẻ đến lại là truy binh, toàn bộ mặc xiêm y màu đỏ như máu, nghênh đón gió biển bay múa, đều là nữ nhân?

- Không kịp rồi!

Tần Mệnh kích hoạt Thượng Cổ Thôn Lôi Thuật, dẫn động cả trời kinh lôi tề tụ trong lòng bàn tay, hóa thành lôi trì nóng nảy, kịch liệt cuồn cuộn trong lòng bàn tay. Chỉ chốc lát sau, lôi điện dị biến, một đạo thanh lôi ở trong lôi trì thai nghén, phát ra lôi uy hủy diệt, làm cho lôi điện còn lại ảm đạm thất sắc.

- Lên!! Luyện!!

Tần Mệnh câu dẫn ra thanh lôi, va chạm bá đao.

Bang!!

Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, xuyên kim liệt thạch, kịch liệt chói tai, thân đao kịch liệt rung động, nhưng mà chống đỡ được thanh lôi, lại hoàn hảo không tổn hao gì, ngay cả chút dấu vết cũng không lưu lại.

Quả nhiên là bảo bối!!

Tần Mệnh cẩn thận xem xét, dấu vết kia đã không còn, ít nhất là mắt thường nhìn không thấy.

Xa xa, tất cả các cánh hoa bị đình trệ tập thể, trôi nổi giữa không trung, không thể tìm thấy khí tức dẫn dắt.

- Chính là hắn! Đuổi theo!! Các vu nữ đều xác định, các nàng thu hồi cánh hoa, khống chế thuyền nhỏ bay đi.

Quỷ tướng Thủy Mi cao giọng nhắc nhở:

- Người nọ thực lực không rõ, cẩn thận ứng phó!

- Vâng!!

Chúng nữ đồng thanh hô to, mắt phượng hàm sát, khí thế tuyệt đối không kém nam tử.

Các nàng tuy rằng đều là nữ tử, nhưng đều là sát thủ tâm ngoan thủ lạt, là tử sĩ Vu Chủ tự mình bồi dưỡng.

Cửu đại Vu Chủ đều có đệ tử tâm phúc riêng, vả lại mỗi người đều có hung danh, mỗi Vu Chủ đều uy hiếp Luân Hồi hải vực, đệ tử dưới trướng đều hung danh hiển hách, không có ai là kẻ yếu.

- Nằm sấp xuống, đừng để cho bọn họ nhìn thấy ngươi.

Tần Mệnh nương theo lôi điện còn chưa tản ra, rơi xuống Vân Tước Hiệu, áp chế Bạch Hổ, lái thuyền chạy như bay.

Mặt biển xa xôi nhấc lên sóng to gió lớn, lam quang vô tận lóe lên trong sóng biển, theo sóng lớn trước sau phi nhanh.

- Thứ Đồn?

- Thứ Đồn bạo tạc?

- Nhiều như vậy?

Một đàn hải ngư bay giữa sóng biển xanh thẳm, lật úp làn sóng, sôi trào trên mặt biển. Toàn thân chúng nó bao trùm lân giáp màu lam, cứng cỏi như sắt thép, hơn nữa còn có vô số gai nhọn, giờ phút này thân thể đã bành trướng thành hình cầu, tốc độ lại không giảm chút nào. Một khi đụng phải, nhất định sẽ nổ tung, uy lực kinh người. Mấy chục người ngược lại còn có thể ứng phó, nhưng đối mặt với số lượng phô thiên cái địa kia, trong lòng Tần Mệnh một trận phát khóc.

Bình Luận (0)
Comment