Bạch Hổ đều khẩn trương toàn thân căng thẳng, lông đều dựng đứng, kích hoạt Bạch Hổ chiến y, nghiêm trận chờ đợi.
Tần Mệnh quay đầu lại nhìn, cắn răng một cái, cứng rắn xông lên đi.
- Chuẩn bị sẵn sàng, liều mạng.
Tần Mệnh hô to, khống chế Vân Tước Hiệu mạnh mẽ tăng tốc, nghênh đón mảnh sóng lớn kia vọt tới.
Bạo Tạc Thứ Đồn rầm rầm kêu bậy, bành trướng, hàng ngàn con, trà trộn trong làn sóng lao nhanh.
Thủy triều càng nôn nóng, sóng biển càng cao hơn, mãnh liệt đè tới.
- Chìm xuống!
Một khắc trước khi va chạm, Tần Mệnh đột nhiên hô to, phía trước Vân Tước Hiệu mạnh mẽ hạ xuống, một đầu đâm vào trong hải triều mãnh liệt.
Hầu hết đám Bạo Tạc Thứ Đồn đều ở trong sóng biển, số lượng bên dưới tương đối ít.
Nhưng...
Bành! Bành! Bành!
Bạo Tạc Thứ Đồn phía dưới liên tiếp nổ tung, từng con một, phảng phất sắp xếp theo thứ tự, hình thành tầng tầng lớp lớp sóng khí, bao trùm đáy biển.
Trên biển, thủy triều dâng cao, dưới biển, phát nổ thành từng mảnh.
Tần Mệnh cắn chặt răng, mở rộng cánh chim màu vàng thủ hộ toàn thân, Bạch Hổ toàn thân căng thẳng, khống chế Bạch Hổ chiến y.
Tốc độ Vân Tước tăng lên đến cực hạn, cứng rắn xuyên qua khu vực nổ tung, còn đụng hủy mấy con Bạo Tạc Thứ Đồn.
Thân thuyền run rẩy, thiếu chút nữa đã bị sóng khí nổ tung vây khốn.
Tần Mệnh cùng Bạch Hổ bị nổ huyết thủy văng khắp nơi, khí huyết chảy ngược.
- Đó là một bầy Bạo Tạc Thứ Đồn?
Ba trăm vu nữ đồng loạt động dung, quy mô như vậy thật đúng là hiếm thấy.
- Giết qua!
Quỷ tướng Thủy Mi ra lệnh, hai tay đẩy mạnh về phía trước, mặt biển phương xa đột nhiên nổi lên một làn sóng lớn, từng luồng từng luồng, tầng tầng lớp lớp, trong nháy mắt hơn mười tầng sóng lớn, trước sau cuốn qua.
Tần Mệnh vừa mới lộ ra mặt biển, liền chú ý tới cảnh tượng rung động phía sau, phất tay tạo ra thanh thế như thế, chẳng lẽ là Thánh Võ đỉnh phong? Đuổi theo Địa Võ nhất trọng thiên ta, các ngươi có chú ý không?
Bạch Hổ đập mạnh vào lưng Tần Mệnh, tiếng ba ba vang lên, nha đừng nhìn, đi a!!
- Vỗ chết ta, ai nuôi ngươi?
Tần Mệnh ở phía trước cưỡi thuyền lao vùn vụt, ba trăm vu nữ ở phía sau đuổi theo không rời.
Ngẫu nhiên gặp nạn, Tần Mệnh không thể không liều mạng xông lên, phía sau lại có quỷ tướng Thủy Mi dễ dàng tiêu trừ.
Lần lượt sau đó, khoảng cách giữa hai bên bắt đầu được thu hẹp rõ rệt.
Thời điểm Tần Mệnh quyết định bắn hạ khí linh, cũng đã chuẩn bị tốt liều mạng.
Quản hắn cái gì chật vật hay không chật vật, chỉ cần có thể sống sót chạy trốn, tránh khỏi đuổi giết, chính là thắng lợi.
Không đến cuối cùng, tuyệt đối không chịu thua, cho dù đến cuối cùng, cũng tuyệt đối không thỏa hiệp.
Tần Mệnh cắn cái sự nhiệt tình kia, xẹt qua mặt biển nhanh như chớp.
Một lúc lâu sau...
- Trời sắp tối rồi.
Tần Mệnh nhìn sắc trời, rốt cục cũng chịu đựng được. Chỉ cần trời chuyển tối, tầm mắt sẽ rút ngắn, cơ hội tránh thoát truy binh sẽ lớn hơn.
Các vu nữ phía sau cũng nóng nảy, đối phương rốt cuộc là ai? Đuổi theo thế nào cũng không đuổi kịp! Mắt thấy trời sắp tối, không chặn được nữa, sẽ mất dấu. Các nàng trở về làm sao có thể giải thích với Vu Chủ?
Quỷ tướng Thủy Mi nhíu chặt mày, nhất định phải nghĩ biện pháp.
Một khi mục tiêu chạy trốn, lại tìm lần nữa là rất khó khăn.
Trong tay đối phương rất có thể thật sự là khí linh Hoang Thần Tam Xoa Kích, đây là cơ hội ngàn năm có một, đừng nói Vu Chủ động tâm, nàng đều có tham niệm.
- Đó là...
Theo bầu trời dần dần mờ mịt, cuối tầm mắt dường như xuất hiện ánh sáng, một mảnh vô cùng mênh mông.
Một hòn đảo??
Tần Mệnh ngồi xếp bằng trên mũi thuyền, toàn lực khống chế Vân Tước Hiệu, tăng tốc lao nhanh.
- Có một hòn đảo ở đó! Miễn là hắn lên đảo, chúng ta sẽ có cơ hội.
Đáy mắt Thủy Mi rốt cục nổi lên ánh sáng, nâng cánh hoa trong tay lên, cánh hoa đã an tĩnh, không chủ động truy tung nữa, chứng tỏ hoàn toàn không cảm giác được dấu vết Vu Chủ lưu lại. Nhưng mà, Thủy Mi rất rõ ràng thực lực của Vu Chủ, cũng rõ ràng cánh hoa quỷ dị, chỉ cần dính vào, tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn giải trừ, trừ phi thực lực gần với Vu Chủ, hoặc là vượt qua Vu Chủ.
Nàng tin chắc rằng nam tử vẫn còn dấu vết, chỉ cần trong phạm vi, có thể đánh thức cánh hoa một lần nữa.
Thủy Mi trong lòng hừ lạnh, lên đảo!! Lên đảo!! Lên đảo cho ta! Chỉ cần ngươi lên đảo, ba trăm cánh hoa tập thể tìm kiếm, không tin không tìm được ngươi! Ta muốn xem, ngươi là nhân vật nào!
Một vị vu nữ bỗng nhiên nói:
- Đó hẳn là Ngân Quang đảo, Huyền Băng tông trên đảo là chư hầu của Thanh Minh Vu Chủ. Chúng ta có thể yêu cầu họ giúp đỡ.
- Không nên kinh động bọn họ, chứ đừng nói chi là mục đích chúng ta tới nơi này. Khí linh liên quan trọng đại, một khi tiết lộ rất dễ dẫn đến họa loạn, cho dù là nội bộ Vu Điện, Táng Hoa Vu Chủ cũng không hy vọng cùng các Vu Chủ khác chia sẻ.
Khi sắc trời hoàn toàn tối đen, Tần Mệnh đến gần đảo, là một hòn đảo vô cùng khổng lồ, đèn đuốc sáng trưng, bóng người trùng trùng điệp điệp, hơn mười chiếc thuyền lớn neo đậu bên bến tàu, dưới thuyền không ngừng vang lên tiếng quát.
Cách rất xa là có thể cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt kia.