Vương Phi hàm hận hô to, đánh ra cuồng triều châm khí đầy trời, hơn một ngàn đao kiếm binh khí phóng thích, quét ngang toàn trường, ngăn trở tất cả những kẻ săn giết đang cố gắng bao vây. Hắn tập hợp đội ngũ, lui về phía núi rừng phía tây gần Tứ Phương Trấn.
- Một cái đầu, mười đồng hắc kim tệ, nhớ đến chỗ ta lĩnh tiền thưởng.
Tần Mệnh hướng đám kẻ săn giết hô to, thu tất cả hắc kim tệ, đi vào khách điếm bên cạnh.
- Chủ quán, lên rượu lên đồ ăn, ta ở chỗ này chờ.
Bọn người Quách Hùng nhìn đám người lao ra Tứ Phương Trấn, đuổi giết bọn người Vương Phi, có chút cảm giác không chân thật. Nguy hiểm được giải quyết đơn giản như vậy?
- Một cái đầu, năm hắc kim tệ là đủ rồi, hô giá cao quá rồi.
Tôn Minh cãi nhau đi.
- Thật sự là hắn sao?
Quách Hùng thu hồi ngân thương.
- Nhất định là hắn rồi.
Mã Đại Mãnh vác cự phủ, sải bước đi về phía tửu lâu, nhưng chưa đi được mấy bước đã kêu lên đau, Hắc Sa tuy rằng dùng sức ngăn chặn miệng vết thương, nhưng không ngăn được thương thế bên trong thân thể.
Tôn Minh đi tới, cùng hắn dìu lẫn nhau, đi vào tửu lâu.
- Tần công tử?
Quách Hùng ngồi đối diện Tần Mệnh, cẩn thận đánh giá, đeo mặt nạ?
Tần Mệnh sờ sờ khuôn mặt cứng ngắc:
- Luyện võ pháp, thu xương thu thịt rồi.
- Còn có võ pháp như vậy?
Tất cả họ đều ngồi quanh bàn.
- Cho ta luyện nữa, làm đẹp lên.
Tôn Minh đỡ cột đá ngồi xuống, vết thương của hắn cũng rất nặng.
- Ngươi không sợ hủy dung nhan?
Mã Đại Mãnh mặt tái nhợt, nói chuyện đều khó khăn.
- Sinh Mệnh Thủy, dùng tiết kiệm chút.
Tần Mệnh đưa cho Mã Đại Mãnh và Tôn Minh một người một bình Sinh Mệnh Thủy, hắn có chút tồn kho, nhưng đã dùng không sai biệt lắm, trong không gian chỉ còn lại không đến mười bình, mỗi bình khoảng mười giọt.
- Thứ tốt.
Mã Đại Mãnh không khách khí đón lấy, Tôn Minh chần chờ một chút, cũng cười tiếp đón, nói một tiếng cảm ơn.
Chủ quán đặt rượu và thức ăn lên bàn, tất cả đều có sẵn. Rất nhiều kẻ săn giết đều đi theo vào tửu lâu này, tò mò đánh giá đội ngũ Tuyệt Ảnh.
- Làm sao các ngươi lại đi cùng nhau?
- Ngươi sao vẫn còn ở đây.
Tần Mệnh cùng Quách Hùng cơ hồ đồng thời mở miệng.
Mộng Trúc nói:
- Là Hô Diên Trác Trác tìm được chúng ta, nói...
- Nói cái gì?
- Nói ngươi cần một thân phận mới, ví dụ như gia nhập Tuyệt Ảnh chúng ta.
Đám người Mộng Trúc kỳ thật vẫn có chút rối rắm, trong lòng rất hy vọng có thể gầy dựng lại danh tiếng Tuyệt Ảnh, thành tựu truyền kỳ của kẻ săn giết, đây không chỉ là giấc mộng của Tuyệt cùng Ảnh, mà còn là mộng tưởng của bọn họ. Bọn họ cũng không hoài nghi thực lực của Tần Mệnh, lấy kỳ tích Tần Mệnh sáng tạo ra ở Kim Bằng hoàng triều, dẫn dắt Tuyệt Ảnh không có vấn đề gì, thậm chí là vinh hạnh của bọn họ.
Nhưng vấn đề ngược lại nằm ở chỗ này, bọn họ lo lắng chính là Tần Mệnh cùquá mức mãnh liệt, người như vậy cũng nhất định sẽ rất cường thế. Nếu để Tần Mệnh dẫn dắt Tuyệt Ảnh, thì tương lai Tuyệt Ảnh đến tột cùng là Tuyệt Ảnh của ai? Tuyệt Ảnh tương lai còn gọi là Tuyệt Ảnh sao?
- Ý của các ngươi thế nào?
Tần Mệnh vừa mới hô ra Tuyệt Ảnh Bá Đao kỳ thật là tâm huyết dâng trào, vì trợ giúp bọn họ, không nghĩ thật sự gia nhập Tuyệt Ảnh. Chẳng qua, ấn tượng của hắn đối với Tuyệt Ảnh không tệ, nếu như Tuyệt Ảnh mời, hắn không ngại trở thành một thành viên của đội ngũ này.
Quách Hùng, Mộng Trúc, Tôn Minh, còn có Trương Liệt đều mở mắt nhìn Tần Mệnh, trầm mặc.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không phải trước khi đến đã nói tốt rồi sao? Các ngươi đổi ý à?
Mã Đại Mãnh kỳ quái, các ngươi đáp ứng thỉnh cầu của Hô Diên Trác Trác mới tới, cũng từ Vạn Bảo Thương Hội lấy đi lượng liowsn hắc kim tệ cùng tài bảo, sao đến nơi này lại đổi quẻ?
Bốn người trầm mặc, hình như rất do dự.
Sắc mặt Mã Đại Mãnh hơi trầm, gia cùng các ngươi đi vòng vòng nửa tháng, chơi không công? Các ngươi không phải là đang sợ hãi đấy chứ? Có chuyện nói thẳng, dứt khoát một chút, đừng ấp a ấp úng.
Quách Hùng nhẹ thở ra, đại biểu cho bọn họ:
- Chúng ta rất hoan nghênh Tần công tử có thể gia nhập Tuyệt Ảnh, cũng rất chờ mong ngươi có thể gia nhập. Nhưng... Thứ cho chúng ta có một yêu cầu quá đáng.
- Nói đi.
- Mặc kệ tương lai phát sinh chuyện gì, Tuyệt Ảnh vĩnh viễn là Tuyệt Ảnh không được đổi tên.
Tần Mệnh cười khẽ:
- Đương nhiên.
- Điều kiện thứ hai, ta không có năng dẫn dắt Tuyệt Ảnh, ba người bọn họ cũng không được, chúng ta nguyện ý đề cử ngươi làm thủ lĩnh Tuyệt Ảnh, nhưng mà, thủ lĩnh đầu tiên của Tuyệt Ảnh vĩnh viễn là Tuyệt cùng Ảnh, người tương lai gia nhập cũng phải biết là ai sáng tạo ra Tuyệt Ảnh. Thời điểm ngoại giới hiểu rõ Tuyệt Ảnh, cũng cần cho bọn họ biết lai lịch của hai chữ Tuyệt Ảnh.
Bọn họ nhìn thẳng Tần Mệnh, nghiêm túc lại trịnh trọng, đây là một ủy thác, cũng là một sự chờ mong. Bọn họ đáp ứng đưa Tần Mệnh vào Tuyệt Ảnh, nhưng tuyệt đối không hy vọng chắp tay dâng cho người ta....
- Chỉ có như vậy sao? Điều kiện này là gì?
Mã Đại Mãnh nhíu mày, nghẹn nửa ngày liền nghẹn ra hai câu như vậy?