Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 839 - Chương 839 - Thích Thành Thục (2)

Chương 839 - Thích Thành Thục (2)
Chương 839 - Thích Thành Thục (2)

- Ngươi giúp ta hỏi đi?

- Hỏi cái gì?

- Hỏi tình huống của nàng.

Tần Mệnh dở khóc dở cười, chuyện ngượng ngùng như vậy, Mã Đại Mãnh lại nói rất nghiêm trang.

- Giúp ta hỏi một chút, mau mau.

Mã Đại Mãnh thúc giục Tần Mệnh.

- Nhìn không ra a, ngươi nhìn thấy nữ tử động tâm lại trực tiếp như vậy, không chút mơ hồ a.

- Đó thế, Mãnh gia làm việc dứt khoát lưu loát.

- Nếu ngươi dũng cảm như vậy, tự mình đi a.

- Ta không đi! Chẳng may bị cự tuyệt a?

- Tại sao ngươi không nghĩ rằng ta sẽ bị cự tuyệt?

- Cũng không phải ngươi muốn nàng, ta muốn a.

Tần Mệnh bị Mã Đại Mãnh nói câu này làm cho lo lắng, trong thôn các ngươi nói chuyện yêu đương đều cho thẳng như vậy?

- Đi đi.

- Chờ một chút, ngươi là thật lòng động, hay là chỉ có cảm giác, đây là hai chuyện khác nhau.

- Nói không nên lời, dù sao nhìn rất có hương vị, muốn lên! Hắc hắc.

Mã Đại Mãnh cười gãi gãi đầu, bộ dáng thô cuồng, lông đen đầy người, nụ cười thật thà, trong ánh mắt còn mang theo chút hèn mọn, một màn này, thiếu chút nữa làm cho Tần Mệnh cười phun ra.

Một câu muốn lên khiến Tần Mệnh nửa ngày không nghẹn ra một câu.

- Giúp ta hỏi một chút, mau đi.

- Được rồi, ta mang ngươi đi hoa lâu, đừng trêu chọc nữ tử này.

- Ngươi lên hoa lâu nghiện? Mở miệng ngậm miệng lên hoa lâu, ngươi không sợ Yêu Nhi thiến ngươi?

- Ngươi câm miệng, ta đi!

Tần Mệnh mở cửa liền đi ra ngoài. Chỉ cần ngươi thể chất này, vẫn là đừng đi gây họa cho cô nương hoa lâu người ta.

Lâu Diễm đang ở trong sân an bài canh gác, trên danh nghĩa là đề phòng Vương Phi đánh lén, trên thực tế là trông coi Tần Mệnh và Tuyệt Ảnh. Thật vất vả mới đem bọn họ khoanh tròn vào trong lưới, phải đâm vào cổng lưới!

Nàng không tính là chim sa cá lặn, nhưng tư sắc coi như vừa phải, dáng người cao gầy, lại đầy đặn mập mạp, lộ ra một cỗ ý vị đặc biệt của nữ tử thành thục, giống như đào mật đã chín, một cái nhăn mày một nụ cười hay một cái cử động, đều làm cho nam tử tâm thần lay động, muốn ngừng cũng không được. Cổ áo y phục hơi mở ra, da thịt trắng như tuyết chói mắt, hai đống thỏ ngọc tồn đọng thành khe rãnh, sâu như có thể hút hết hồn người vào.

Nàng cũng không keo kiệt bày ra vốn liếng thành thục của mình, yên thị mị hành, lại lộ ra cảm giác nguy hiểm đặc biệt của kẻ săn giết, như vậy ngược lại càng có thể khơi dậy khát vọng chinh phục của nam tử, cũng khó trách Mã Đại Mãnh có thể tim đập nhanh hơn.

- Lâu tỷ.

Tần Mệnh đi tới, chào hỏi.

- Ta vẫn chưa hỏi tên ngươi?

- Gọi ta là Tiểu Đao đi.

- Tiểu Đao? Đại Đao càng dễ nghe, nam tử mà, nên khí phách một chút. Sao, có chuyện gì với tỷ tỷ?

Lâu Diễm đánh giá Tần Mệnh ở cự ly gần, thoạt nhìn tuổi tác cũng không lớn, cũng chỉ mới hai mươi tuổi đi, nàng rất khó tưởng tượng một thiếu niên như vậy, lại có thể tiếp quản Tuyệt Ảnh, nàng thật có chút hoài nghi hắn có phải dùng thủ đoạn đặc thù gì hay không, bí mật khống chế bốn người Quách Hùng.

Tần Mệnh chần chờ, lời này làm sao nói ra miệng?

- Ngươi là thủ lĩnh mới của Tuyệt Ảnh, ta và Tuyệt Ảnh là bạn cũ, không có gì không thể nói.

- Ta muốn... hỏi ngươi một câu riêng tư.

- Ồ?

Nụ cười xinh đẹp quyến rũ, đi lên liền hỏi vấn đề riêng tư? Ngươi thực sự không nhút nhát ah.

- Ngươi...... Ngươi có quan hệ gì với Bảo gia?

Tần Mệnh bất chấp tất cả, không phải chỉ là một vấn đề sao, vội vàng hỏi xong trở về bàn giao a. Nữ tử này rất nguy hiểm, hắn cũng không muốn cùng loại người này liên lụy quá nhiều.

- Quan hệ ở phương diện nào?

- Phương diện cá nhân.

Khóe miệng Lâu Diễm nhếch lên nụ cười đùa giỡn, nhìn Tần Mệnh thật sâu.

- Hắn là đầu lĩnh, ta là nhị đầu lĩnh, không có quan hệ khác.

- Những người khác thì sao?

- Không có quan hệ cá nhân.

- Ngươi có phu quân không?

Nụ cười khóe miệng Lâu Diễm càng sâu, tiểu tử này đang quyến rũ ta? Ôi, nhìn không ra, biểu hiện rất chính trực, trong lòng ngược lại rất xao động. Tuổi tác không lớn, thích thành thục?

- Không có.

- Ta không có ý gì khác, ta là giúp bằng hữu ta hỏi.

Lâu Diễm cười khẽ:

- Ta tin ngươi.

- Xin lỗi, quấy rầy rồi.

Tần Mệnh bước nhanh trở lại phòng, đóng cửa lại.

- Thế nào rồi? Thế nào rồi?

Mã Đại Mãnh vội vàng vọt tới, kích động hỏi.

- Nàng không có phu quân, không có tình lang, cũng không liên quan đến Diêm Thành Bảo, hài lòng chứ?

- Tại sao?

- Ta không biết tại sao? Cảnh báo ngươi, đừng đánh chủ ý đến nàng.

- Thôn trưởng ta đã nói qua, làm nam tử phải là chân nam tử.

- Cái gì là chân nam tử.

- Mọi phương diện đều mãnh liệt!!

- Tỉnh lại đi! Tích trữ tinh khí, tìm hiểu truyền thừa Hắc Thiết cấm khu, mau chóng đột phá đến Địa Võ Cảnh!

- Khi còn bé phải súc tinh khí, lớn lên phải thông kinh mạch. Ngươi nhìn ngươi, từ khi thông kinh mạch, cảnh giới liên tục thăng, so với trước kia nhanh hơn nhiều! Hắc Thiết truyền thừa của ta vừa vặn gặp phải chút bình cảnh nhỏ, phải thay đổi suy nghĩ. Thôn trưởng ta đã nói qua, con đường phía trước không đi được, liền tiếp tục đi đường vòng.

Mấy cái này đều là cái gì! Tần Mệnh đối với hắn rất im lặng.

- Sao lại không phục a, ngươi không phát hiện ngươi cùng Yêu Nhi thông tĩnh mạch...

- Dừng lại!! Ta cảnh báo ngươi, Hàn Triều có thể không có ý tốt, nâng cao tinh thần một chút, đừng để bị lừa.

Bình Luận (0)
Comment