Sắc trời dần tối.
Diêm Thành Bảo tập hợp mấy nhân vật hạch tâm Hàn Triều đến cùng một chỗ.
- Đã nghe được cái gì?
Diêm Thành Bảo ý bảo mọi người ngồi xuống.
Nhân vật thứ ba Cao Bằng lắc đầu:
- Ta và Tôn Minh trò chuyện đến bây giờ, hắn nói rất nhiều chuyện nguy hiểm ở rừng rậm Vân La, cũng nói về trải nghiệm trong khoảng thời gian này, nhưng sống chết không đề cập đến lai lịch của Hắc Sa và Bá Đao.
Những người khác cũng đều lắc đầu, bọn họ phân biệt cùng Quách Hùng, Mộng Trúc, Trương Liệt nói chuyện, trước kia quan hệ không tệ, cho nên đàm thoại coi như thuận lợi, nhưng một khi liên quan đến Hắc Sa và Bá Đao, bọn họ đều sẽ rất mẫn cảm chuyển đề tài khác nhau.
- Ồ?
Diêm Thành Bảo càng kỳ quái, sờ sờ râu ria thưa thớt của mình, trầm giọng xuống nói:
- Có khả năng hay không, đám người Quách Hùng bọn họ bị nắm được nhược điểm gì, hoặc là đem linh hồn bọn họ khống chế?
Cao Bằng nói:
- Ta đặc biệt chú ý qua, hẳn là không thể nào. Tôn Minh tính tình thẳng thắn, thật thà đơn giản, có thứ gì cũng biểu hiện trên mặt, ta có thể nhìn ra được, hắn cùng Hắc Sa kia quan hệ không tệ, nhưng đối với Bá Đao... Nói như thế nào đây, hình như rất kính ngưỡng.
- Kỳ quái, hai người này rốt cuộc là có lai lịch gì?
Diêm Thành Bảo cẩn thận cân nhắc.
Ánh mắt Cao Bằng âm trầm:
- Đừng nghĩ nhiều như vậy, quản hắn có lai lịch gì, đều phải chết! Chúng ta phải nhanh chóng ra tay, trước khi Vương Phi bị bắt, đem hai người này xử lý.
Diêm Thành Bảo chậm rãi gật đầu:
- Tốc chiến tốc thắng, đem bọn họ giải quyết, giá họa cho Vương Phi. Bốn người Quách Hùng, nhất định phải giết một người, các ngươi cảm giác ai thích hợp hơn?
- Quách Hùng!
Ý kiến của bọn họ rất đồng ý, Tuyệt cùng Ảnh đã chết, Huyết Tiên cũng đã chết, Quách Hùng liền trở thành cơ sở của Tuyệt Ảnh còn có thể tập hợp ở một chỗ, chỉ có hắn chết, ba người Mộng Trúc mới có thể sụp đổ, đến lúc đó giúp bọn họ giết chết Vương Phi, mời chào sẽ thuận lý thành chương.
Diêm Thành Bảo gật đầu:
- Nói một chút ý kiến của các ngươi đi, làm thế nào để giải quyết Bá Đao và Hắc Sa, lại nên giải quyết Quách Hùng như thế nào.
Cao Bằng nói:
- Quách Hùng bình tĩnh, trầm ổn, cảnh giác mạnh mẽ, điểm ấy chúng ta đều biết, hắn không dễ lừa gạt, hiện tại một thứ duy nhất có thể làm cho hắn loạn trận tuyến chỉ có Vương Phi, chúng ta không ngại làm ra tin tức giả, liền nói phát hiện Vương Phi, ở phía đông Loạn Thạch Lĩnh, bề ngoài biểu hiện ra, chúng ta ép buộc hắn ở lại, nói Vương Phi rất nguy hiểm vân vân, nhưng với tính cách của hắn, cuối cùng nhất định sẽ đi theo, đến lúc đó... Chúng ta có thể ở Loạn Thạch Lĩnh xử lý hắn...
- Đây là ý kiến hay, vừa lúc lợi dụng tính cách của Quách Hùng, cứ làm như vậy, ta tự mình động thủ ở Loạn Thạch Lĩnh. Hắc Sa ngược lại không khó, Huyền Võ đỉnh phong mà thôi, có thể giết chết không một tiếng động. Chính là Bá Đao kia rất khó làm, bên cạnh còn có hổ yêu Địa Võ Cảnh.
- Giao cho ta đi.
Lâu Diễm vén tóc lên, mị thái lan tràn, làm cho đám người Diêm Thành Bảo trước mắt chợt sáng ngời, tim đều phình to tăng tốc đập nhanh.
- Ngươi có cách?
- Tiểu tử kia hình như coi trọng ta.
- Cái gì?
Mọi người giật mình.
- Buổi chiều hắn cố gắng dẫn dắt ta, hỏi thăm ta có tình lang không, có phu quân hay không, có quan hệ gì với các ngươi.
Đám người Diêm Thành Bảo hai mặt nhìn nhau, lộ ra nụ cười quái dị. Nhìn không ra a, có sắc tâm càng có lá gan, hôm nay vừa mới quen đã không chịu nổi. Ha ha, tên gia hỏa không biết sống chết, cũng không hỏi thăm, Lang Độc Hoa của Hàn Triều là nhân vật gì.
- Giao cho ta, đã lâu không nếm qua cỏ non rồi. Hy vọng dương khí của hắn đủ, có thể giúp ta thực lực tinh tiến.
Lâu Diễm vươn lưỡi thơm, liếm liếm đôi môi đỏ mọng, đáy mắt hiện lên hồng quang yêu dị.
Sau khi trời tối, Lâu Diễm tự mình vào bếp chuẩn bị một ít đồ ăn, sắc hương đầy đủ, nàng vô cùng tự tin vào tay nghề của mình. Chẳng qua, trong thức ăn đều có thêm chút gia vị đặc biệt —— huyết dược!
Là nàng dùng máu tươi của mình, hỗn hợp hơn mười loại dược liệu, tinh thần luyện chế thành dược dịch. Vô sắc vô vị, coi như là nhãn lực cao thâm hơn nữa, cũng rất khó phân biệt ra.
Tên của huyết dược chính là Lang Độc Hoa của nàng!!
Lang Độc Hoa có dược hiệu mãnh liệt, chỉ cần vài giọt là có thể làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào, xao động cuồng dã, mất đi lý trí.
Loại thuốc này chỉ có nàng mới có thể luyện chế, bởi vì dược dẫn chính là máu của nàng. Lâu Diễm tu luyện võ pháp rất tà ác, tên là Kim Cương Luyện Huyết Thuật. Có thể trong lúc kích tình giao hợp cùng nam tử hấp thu dương khí của đối phương, đối phương đều có thể bị sống hút khô. Hấp thu dương khí càng nhiều, máu của nàng càng đặc thù, thiên phú sẽ tăng lên.
Lâu Diễm chính là dựa vào võ pháp mà nàng ngẫu nhiên lấy được, từ một người bình thường, trưởng thành đến Địa Võ tam trọng thiên hiện tại.
Những năm gần đây, nam tử chết trên người nàng ít nhất cũng đã có ba trăm.
Chỉ là đối với cảnh giới hiện tại của nàng, dương khí của người bình thường đã không thỏa mãn được nàng, nàng cũng rất ít dùng, nhưng Tần Mệnh khiến nàng hứng thú.
- Đại đao, ăn khuya chứ?