Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 503 - Chương 503: Cấm Mở Cửa

Chương 503: Cấm mở cửa Chương 503: Cấm mở cửa

Đêm cuối cùng của tháng 6, một vị khách không mời mà đến đã xuất hiện ở Essegrin.

Trước cửa ngôi nhà cổ, Đỗ Duy vô cảm mở cửa bước vào nhà.

Giống như lần trước rời đi, bụi dính đầy trên mặt đất và một số gia cụ, không khí rất quỷ dị.

Khiến người ta có cảm giác rất tệ.

"Cổng địa ngục... tao đang chờ xem mày sẽ cho tao đáp án gì."

Đỗ Duy lẩm bẩm đi về phía tầng hầm.

Mở công, sẽ có câu trả lời như mong muốn.

Hắn có rất nhiều nghi vấn.

Cần gấp nhất là phải hiểu được bí mật về 72 Ma Thần của Solomon, nỗ lực tiêu diệt tất cả ác linh này.

"Tôi hy vọng thế giới phía sau cánh cửa có thể cho tôi chút bất ngờ."

Giọng hắn dần trở nên lạnh lùng, toàn thân cũng đã đạt được trạng thái lý trí nhất.

Trước cầu thang dẫn xuống tầng hầm, Đỗ Duy cúi đầu nhìn qua, cầu thang đã bị cả đống bao cát chặn kín, giống như đổ một lượng lớn xi măng vào.

Lần trước lúc rời đi, hắn đã phá vỡ lối đi phía sau cánh cổng địa ngục, phong tỏa hoàn toàn lối vào tầng hầm.

Trừ những Hunter đạt cấp độ như hắn, căn bản không ai có thể không tiêu tốn nhiều nhân lực và vật lực, đi xuống dưới nơi sâu nhất.

Cảm nhận được khí tức như có như không.

Đỗ Duy suy nghĩ một chút, lập tức tiến vào trạng thái ác linh hoá.

Đồng thời, khí chất của hắn cũng chuyển thành âm lãnh.

Một đôi mắt lạnh lùng, khiến người khác không dám đối diện hắn, bởi vì chỉ cần một cái liếc mắt cũng đã khiến lòng người rét lạnh.

Đỗ Duy lấy mặt nạ từ trong túi ra đeo vào...

Cái Bóng hiện ra từ bóng của hắn, trực tiếp chồng lên nhau.

Phong thư tự động chui ra khỏi túi, lơ lửng trên không.

Xúc xắc, 2 lá bài Joker, xippo, đồng xu cũng lần lượt quay xung quanh Đỗ Duy.

Xung quanh hắn bỗng có thêm một cảm giác ghê rợn.

Giống như phong thư nhân định – phản diện.

Ngay sau đó, Đỗ Duy bèn đi về phía tấm bảng ghi "Đi xuống" rơi trên mặt đất.

Cứ như không có gì khác thường.

Cứ như đi vào trong nước, nhưng không có sóng nước lăn tăn nào hiện lên.

...

Rất nhanh đã xuống tầng hầm.

Không khí ngột ngạt, khó thở.

Vừa ẩm ướt, lại nóng nực.

Loại ý thức như có như không, đầy cám dỗ, cứ quanh quẩn trong tai tôi.

Dường như có người đang thì thầm.

Bây giờ, những gì hiện ra trước mặt Đỗ Duy là cánh cổng địa ngục bị trói bởi xiềng xích, khoá lại bằng 3 ổ khóa.

Lối đi sau cánh cổng đã hoàn toàn sụp đổ.

Cũng may, mục đích của Đỗ Duy chỉ là cánh cửa này.

Hắn bước tới trước cổng, thái độ rất thờ ơ.

Sau đó, anh lẩm bẩm: "Cái Bóng..."

Ngay sau đó, 2 con dao sắc bén xuất hiện một cách quỷ dị trước cánh cổng, chém đứt những sợi xích.

...

Sợi xích rơi xuống đất phát ra âm thanh chói tai. Giống như mở hộp Pandora.

Tiếng thì thầm quỷ dị bên tai càng lúc càng rõ.

Ngay cả Đỗ Duy cũng thật sự nghe được rất nhiều người đangnói chuyện.

"Mở ra…"

"Mở ra đi…"

"Hãy mở nó ra, bạn sẽ có được mọi thứ mình muốn."

"Tiền bạc, quyền lực, sắc đẹp, sức mạnh, không già không chết, bạn đều có thể có."

Những âm thanh này vang lên một cách quỷ dị, không ngừng chui vào đầu của Đỗ Duy, không cách nào phản kháng.

...

Đối mặt với đám ma quỷ này, hắn sẽ tiến vào trạng thái tỉnh táo tuyệt đối. Cảm xúc sẽ hoàn toàn bị xóa bỏ, điều này đã trở thành bản năng.

Trong lúc nhất thời, Đỗ Duy không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Hắn sờ mặt nạ trên mặt của mình, lạnh lùng nói: "Mặc dù vấn đề nhân tính xói mòn đã được xử lý, nhưng trên thực tế càng ngày tôi càng vô cảm."

"Tiếp xúc càng nhiều, càng sử dụng sức mạnh này, sẽ càng không còn là chính mình."

"Tôi rất thích câu nói: tuy không phải là người, nhưng cũng không phải không còn là chính mình."

Đỗ Duy nói xong, đột nhiên nhắm mắt lại.

Đợi lúc mở ra, hắn nhìn về cánh cổng địa ngục âm u trước mặt, nói: "Như mày mong muốn."

Câu này không phải nói với cổng địa ngục.

Hàm nghĩa trong câu này khá tối nghĩa. Chỉ hắn mới hiểu.

Khi giọng nói chạm đất.

Đỗ Duy đặt tay lên cánh cổng.

Hắn muốn đẩy ra, nhưng xúc cảm từ bàn tay truyền tới lại giống y như bị điện giật, đau đớn vô cùng.

Có thể nhìn thấy rõ ràng hoa văn kim đồng hồ trên mu bàn tay.

Kim đồng hồ đang quay với một tốc độ quỷ dị.

Dường như đã có sự thay đổi nào đó.

Vả lại toàn bộ cánh cổng địa ngục mang đến cho Đỗ Duy một dự cảm không lành.

Như thể cánh cổng địa ngục đã sống lại, nó có một ý chí độc lập và đang chống lại Đỗ Duy.

"Mày không muốn cho tao vào?"

Đỗ Duy vẫn bình tĩnh nói, nhưng lại lộ vẻ kinh ngạc.

Một dòng chữ hiện ra từ phong thư lơ lửng bên cạnh hắn.

[Chủ nhân vĩ đại, vừa này hình như cánh cổng này đã phát hiện ra hoa văn trên cánh tay của ngài, nó kiêng kỵ thứ gì đó, cho nên không muốn ngài tiến vào.】

Đỗ Duy nhìn lướt qua phong thư, lập tức khó chịu.

Chuẩn bị nhiều như vậy, cánh cổng lại không cho hắn vào.

"Đồng hồ của Lamer?"

Đỗ Duy nói ra đáp án, cánh cổng địa ngục trở nên nghiêm túc, xiềng xích khôi phục trên mặt đất tự động lơ lửng trên không, muốn quấn lại quanh cánh cổng.

Những tiếng thì thầm quỷ dị dần yếu đi.

Điều này khiến Đỗ Duy cảm thấy tồi tệ.

"Nếu mày đã không cho tao vào, vậy tao sẽ thay đổi thân phận của mình."

Đỗ Duy áp tay phải vào cánh cổng, hắn cố nhịn cảm giác đau đớn, vừa đối kháng cánh cổng địa ngục, vừa thay đổi thân phận.

Hoa văn kim đồng hồ trên mu bàn tay biến mất ngay lập tức.

Thay vào đó, là một chiếc mặt nạ.

"Giờ mày hài lòng chưa……"

Ác linh Đỗ Duy đã xuất hiện.

Nó đang ở trong tình trạng rất tồi tệ, vẫn duy trì trạng thái sắp chết.

Nhưng ngay khi nó xuất hiện, toàn bộ dị biến của cổng địa ngục lập tức dừng lại.

Không khí bị đè nén đến cực điểm.

Mặt nạ đeo trên mặt lập tức rơi ra.

Cái Bóng vốn trọng điệp lên cứ như đang sợ hãi, lập tức chui vào trong mặt nạ.

Chỉ có phong thư rơi xuống một khoảng lớn, dán sát mặt đất.

Theo Đỗ Duy lâu như vậy, phong thư sớm nhận ra rõ hiện thực, Đỗ Duy là chủ nhân, ác linh Đỗ Duy cũng là chủ nhân.

Nó "hiểu" Đỗ Duy nhất, nhưng nó không hề dám gì ác linh Đỗ Duy.

Do đó, nó rất khún núm.

Mặc dù những dị biến ở cánh cổng địa ngục đã dừng lại, nhưng cảm xúc chống đối vẫn không hề giảm đi, ngược lại càng thêm mãnh liệt.

Cứ như nó kiêng kỵ ác linh Đỗ Duy còn hơn cả đồng hồ của Lamer.

Tuy nhiên, ác linh Đỗ Duy lại mất kiên nhẫn.

"Tình trạng của tao rất tệ, nên giờ tao sẽ cho mày 2 lựa chọn; để tao vào ngay lập tức, nếu không tao sẽ xé nát mày."

Bình Luận (0)
Comment