Lý do chọn Vanity, đó là bởi vì một trong số họ dám nhắm trúng Alexis.
Kẻ kia muốn kết hôn với Alexis. Mà Alexis là hóa thân của Minette.
Nếu nói giữa hai bên không có quan hệ gì, thì khó lòng tin tưởng.
"Đáng tiếc."
Trong xe, Đỗ Duy không khỏi thở dài sau khi cúp máy.
Hắn thầm nghĩ: "Nếu ác linh tôi không ngoại tuyến, giờ tôi có thể dùng cách nhẹ nhàng hơn để lôi Mercer ra, biến hắn thành vỏ bọc của tôi, để y tìm ra người đó."
"Thậm chí, tôi có thể trực tiếp trở thành ác linh Đỗ Duy, đánh thẳng vào Vanity."
"Tôi luôn cảm thấy rằng mình không đủ lá bài tẩy."
"Nhưng giờ tôi cảm thấy rằng nguyên nhân sâu xa là ở chính tôi."
"Tôi thật sự muốn có thêm tôi trên thế giới này, chịu trách nhiệm với những việc khác."
Đỗ Duy đã sức cùng lực kiệt, nhưng phải gắng gượng để giải quyết càng nhiều việc hơn.
Người thường khó mà hiểu được sự mệt mỏi của hắn.
Cũng vô pháp gánh chịu.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên smartphone của Đỗ Duy lại vang lên.
Người liên lạc là Froblin.
Người nọ tiến lên nói: "Anh rể, em đang vội vàng trở về gia tộc, nhưng nghe bác Lawrence nói là anh đã đi rồi?"
Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Đúng vậy, chú có chuyện gì sao?"
Froblin nói: "Là chuyện về tà giáo. Anh đã yêu cầu em đảo ngược tín ngưỡng về Đoá Hoa Không Tàn Phai. Em đã chỉnh lý lại điều lệ, giờ muốn bàn với anh về một số ý tưởng cụ thể."
Nghe vậy, Đỗ Duy xoa xoa trán, hắn suýt chút nữa đã quên trên đời này còn có một tà giáo sùng bái hắn.
Trước đây, tôi đã để Froblin nắm giữ tổ chức này, để nó trở thành thế lực của hắn, nhưng không ngờ mọi việc đã phát triển đến bước này.
Sau đó hắn nói: "Anh sắp đến sân bay rồi, chú có thể gửi email cho tôi để biết các điều lệ cụ thể. Về ý kiến, chúng ta hãy nói chuyện qua điện thoại."
Froblin nghe nói Đỗ Duy có tâm trạng không tốt.
Gã biết chuyện của Alexis, tránh nằm tìm nhẹ nói: "Là thế này, hiện tại ta cần đổi Đoá Hoa Không Tàn Phai, sau đó sửa lại tượng thần, cả chuyện hiển thánh nữa."
"Lúc trước anh nói với em tạo tượng thần là người đàn ông đeo mặt nạ."
"Còn việc hiển thánh chỉ anh mới làm được. Em thì chịu."
"Về phần tên, anh có đề nghị tốt gì hay không? Hoặc chúng ta có thể tùy ý chọn một cái tên, miễn là có liên quan đến anh là được."
Giọng của Flobin ở đầu bên kia rất nghiêm túc, có thể thấy hắn đang rất để tâm đến chuyện do Đỗ Duy giao phó.
Trong cánh cổng địa ngục, thời đại Victoria trong quá khứ.
Ác linh Đỗ Duy đã mạnh mẽ vặn vẹo Vidar thành một tà giáo mà tất cả đều hướng về nó.
Mặc dù người ta nói rằng việc khoác giác thành thần, chỉ là một trò lừa bịp dùng để kéo Ma Thần xuống khỏi đàn thờ.
Ác linh Đỗ Duy không thèm thành thần.
Nó là thần của chính nó.
Nhưng Đỗ Duy cảm thấy rằng vấn đề này thực sự có thể được đào sâu hơn.
Hắn là người, nếu hắn chọn khoác giáp thành thần, về cơ bản sẽ trở thành một dạng tồn tại không phải là hắn.
Nhưng hắn vẫn còn có một thân phận có thể sử dụng.
Đó là ngài Công tước.
Nghĩ về điều này, Đỗ Duy vội vàng nói với đầu bên kia: "Đúng vậy, tổ chức tôn giáo của chúng ta không phải là tà giáo, chú phải nhận định rõ điều này."
Froblin ậm ừ: "Anh rể, anh nói đi."
Đỗ Duy nói tiếp: "Tôi cho bạn một linh cảm, Công tước."
"Công tước? Anh rể, ý của anh là gì?"
"Đặt một cái tên liên quan đến công tước, cho các tín đồ biết rằng vị thần mà họ tin tưởng chính là công tước."
Trong thế giới này, rất ít người biết về công tước.
Matthew của Twilight, 4 Hunter của giáo hội, mấy người của Vanity có thể biết rằng cái tên này từ lâu đã trở thành một cấm kỵ.
Giáo hội biết Đỗ Duy là Công tước.
Nhưng những người khác không biết điều này. Do đó, chúng ta có thể tận dụng.
Ngoài ra, nó cũng có thể cho người của Vanity biết rằng Công tước đã trở lại, khi kế hoạch nằm vùng của Đỗ Duy được thực hiện, tổ chức của hắn sẽ chính là bằng chứng.
Qua điện thoại, Froblin suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh rể, anh nghĩ Giáo phái Công Tước được không?"
Đỗ Duy thuận miệng nói: "Anh nghĩ có thể."
Hắn còn bổ sung thêm: "Ngoài ra, liên quan đến tượng thần, nhất định phải làm theo dáng vẻ đeo mặt nạ của tôi, và đảm bảo rằng mặt nạ có thể được tháo ra nếu cần thiết."
"Mặt nạ kia ngoài trừ hốc mắt ra, không có ngũ quan."
"Anh rể, còn gì cần chú ý nữa không?"
"Ừ... thêm một phong thư nữa, để tượng thần cầm một phong thư."
...
Khoảng 2 giờ sáng.
Máy bay hạ cánh xuống sân bay ở San Polia.
Trong khoảng thời gian gần đây, thói quen làm việc và nghỉ ngơi hàng ngày của Đỗ Duy hoàn toàn hỗn loạn.
Hành động đều vào ban đêm.
Ngay khi rời sân bay, bà Senna đã nghỉ hưu mang theo ngoài chờ ở bên ngoài, còn có cả xe hơi nữa.
"Hoan nghênh ngài đã trở lại, Đỗ Duy."
Đám người bà Senna khẽ cúi đầu.
Bây giờ, Đỗ Duy nắm giữ một vị trí rất cao trong giáo hội, hắn đã là người quyền lực nhất, cũng là trụ cột.
Vì vậy, dù là bà Senna cũng được tôn trọng hắn hơn trước rất nhiều.
Vô tình trung, điều này có vẻ rất trang trọng.
Nhất thời, Đỗ Duy cảm thấy ngăn cách, hắn chỉ có thể gật đầu và nói: "Đi thôi."
Bà Senna tự mở cửa xe, mời hắn lên xe, rồi ngồi sang xe khác.
Chuẩn bị riêng một chiếc xe, đây là tôn trọng mà giáo hội nên dành cho Đỗ Duy.
...
Chẳng bao lâu, tôi đến thánh đường ở San Polia.
Nửa đêm, vẫn có người âm thầm tuần tra.
Đỗ Duy đang mặc đồng phục của một linh mục.
Hắn bước từng bước trên bậc thang.
Sau khi bước vào thánh đường, nơi nơi đều được thắp sáng rực rỡ.
Hunter Kane đang đứng bên trong, với vẻ mặt khiêm tốn, nhìn vào đôi mắt của Đỗ Duy như thể đang nhìn bề trên, Tổng giám mục Skadi cũng đứng bên cạnh.
Vào lúc này, tâm trạng của Đức Tổng Giám mục Skadi rất phức tạp.
Ông nhìn Đỗ Duy trước mặt, nghĩ xem người đàn ông này khi mới đến giáo hội trông như thế nào, giờ địa vị của hai người càng rất càng xa.
Tuy nhiên, ông không ghen tỵ, chỉ có chút cảm thán.
"Hoan nghênh ngài đã trở lại, Đỗ Duy."
Đức Tổng Giám mục Skadi đặt tay phải lên ngực, cúi đầu chào.
Đỗ Duy gật đầu nhìn y nói: "Mọi thứ chuẩn bị thế nào rồi"
Đức Tổng Giám mục Skadi trả lời: "Xin hãy yên tâm, mọi thứ đã sẵn sàng. Sau khi ngài rời khỏi giáo hội, chúng tôi sẽ công bố tin tức ngài đã chạy trốn, để đảm bảo kế hoạch diễn ra hoàn hảo."
Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Cảm ơn ông đã giúp tôi, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng."
Lần đầu tiên, hắn có chút tán thưởng giáo hội.
Không phải tự nhiên mà người khác lại giúp mình.
Nếu trong tương lai giáo hội gặp rắc rối, hắn sẽ giúp giáo hội giải quyết.
Lúc này, Đỗ Duy lại quay đầu nhìn về phía Kane: "Đi thôi, chúng ta đi xem Máu của Jesus."