Ý tưởng gọi cho Đỗ Duy của Ryan tạm thời không thể thực hiện.
Đỗ Duy chỉ ở New York nửa ngày.
Sau một thời gian ngắn tương tác với đồng hồ của Lamer, hắn đến sân bay ở Thành phố New York.
Ở phòng đợi chuyến bay, Đỗ Duy đang nói chuyện điện thoại với Hunter Kane của giáo hội.
Ngoài việc giải thích vấn đề của Thành phố Massas, còn có vấn đề của Thị trấn Five Keys.
Giọng của Kane ở đầu dây bên kia rất phức tạp.
"Thưa ngài Đỗ Duy, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở thành phố Massas, nơi đó đã bị san bằng chỉ sau một đêm, tất cả các thế lực biết về điều đó đã cử người đến."
"Nghiêm túc mà nói, tôi cảm thấy có thể đó là một đống lộn xộn."
Giáo hội rất lo ngại về những gì đã xảy ra ở Thành phố Massas.
Chẳng bao lâu sau, thành phố Massas là nỗi đau của giáo hội, mỗi khi thành phố không người ở này dị biến, đều tử thương một nhóm Người Đuổi Quỷ.
Đầu tiên là những tinh anh, sau đó là những Người Đuổi Quỷ bình thường.
Người cũ chết rồi người mới bước vào.
Người mới chết, và người mới hơn thay thế.
Bây giờ thành phố Massas đã biến mất, với giáo hội rất nhiều áp lực đã được giảm bớt một cách vô hình.
Nhưng khó có thể đảm bảo rằng đây chỉ là sóng ngầm dưới mặt biển phẳng lặng, biết đâu một lúc nào đó nó sẽ trở lại.
Đỗ Duy nghe Kane nói.
Hắn suy nghĩ một chút rồi bình tĩnh trả lời: "Thật ra cũng không có gì to tát, chỉ là 2 tồn tại quỷ dị dung nhập vào nhau, cả nữ tu ác ma cũng bị nhét vào."
"Sau đó tôi đưa chúng vào thành phố Massas và tàn sát tất cả."
"Về việc tại sao thành phố Massas bị san bằng, tôi không biết cụ thể, nhưng lòng đất của thành phố đã bị khoét rỗng từ lâu, sập là chuyện bình thường."
Giọng của Kane có chút phản đối: “Ngài ra tay giải quyết những thứ chết tiệt đó, tôi nghĩ đó là điều bình thường, dù sao thì lá bài tẩy của ngài rất nhiều, nhưng thành phố Massas chắc chắn không bị sụp đổ do lòng đất đã bị khoét rỗng.”
"Nó đã được san bằng hoàn toàn, toàn bộ mặt đất đã được sửa sang lại. Nếu không có dấu ấn của thành phố trên bản đồ, tôi nghĩ nó chỉ là một khu đất hoang với diện tích rộng lớn."
Đỗ Duy nhẹ giọng nói: "Cái đó thì tôi không biết, nhưng Massas đã biến mất, đại hoạ của giáo hội cũng không còn, tương lai tôi cũng có thể rảnh tay làm nhiều việc hơn."
Nói mình đã giết chết thảm họa hình thành bởi sự dung hợp của những tồn tại quỷ dị.
Rốt cuộc, giáo hội công nhận thân phận công tước của mình.
Nhưng hơi cường điệu khi nói rằng thành phố Massas bị san bằng.
Đó không phải là điều mà một người hay một Hunter có thể làm được.
Chỉ ác linh Đỗ Duy mới có thể làm được.
Ác linh Đỗ Duy là bí mật sâu kín nhất của Đỗ Duy, ai biết được sự tồn tại của nó đều chết, hắn không muốn người khác biết.
Kane vẫn không thể chấp nhận được cách giải thích của Đỗ Duy.
Nhưng ông cũng không thể nghĩ ra lý do cụ thể, nên chỉ có thể thở dài nói: "Tiếp theo giáo hội sẽ điều tra, đồng thời sẽ cử thêm người. Trừ khi có thể khẳng định rằng thứ khủng khiếp của thành phố Massas sẽ không xuất hiện trở lại, nếu không nó sẽ luôn là một cái gai cắm rễ."
Đỗ Duy vô cùng thản nhiên: "Anh có thể phái người của Sở Tài Phán qua."
Kane đáp: "Giờ ngài có kế hoạch gì không? Bên phía giáo hội xảy ra rất nhiều chuyện, Vanity hoạt động khá thường xuyên trong hai ngày qua. Chúng tôi nghĩ rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra."
Đỗ Duy cau mày hỏi: "Bọn họ làm gì?"
Kane trả lời: "Có điều gì đó rất kỳ lạ, người của họ tách ra, đang ở rất nhiều nơi rất hoang vắng. Họ dường như đang lên kế hoạch gì đó, ngoài ra, ngài Phelan đã được cử đến vùng biển quốc tế, hình như để tìm một con tàu."
"Một con tàu?"
Đỗ Duy hơi kinh ngạc, trong tiềm thức nhớ lại những gì Gascoigne đã nói trước khi chết.
Gascoigne nói rằng gã đã nhìn thấy mình bước xuống từ một con tàu ma, phía sau là Quỷ Khoá và một vài tồn tại kinh khủng nào đó.
Không nhịn được nữa, Đỗ Duy nghĩ thầm: "Chẳng lẽ là cùng một con tàu?"
Trong lòng nghĩ vậy, nhưng hắn nói: "Có thể cử người đi chú ý vùng biển quốc tế. Nếu có trường hợp đặc biệt nhớ thông báo kịp thời cho tôi."
Vùng biển quốc tế không chỉ có một con tàu ma.
Matthew đã đến đó, sau đó ném cánh cổng địa ngục vào vùng biển quốc tế.
Ngoài ra, trong gia tộc của Alexisis còn có 4 tấm bia đá, một trong số đó nằm trên vùng biển quốc tế.
Đỗ Duy chưa bao giờ quên chuyện về tấm bia.
Bởi vì lần trước phong thư xảy ra dị biến, nó đã đưa một tin tức khiến Đỗ Duy sửng sốt.
Tức là trong 72 Ma Thần của Solomon, có tên của Đỗ Duy.
Kane không biết suy nghĩ của Đỗ Duy, ông vâng lệnh nói: "Được, tôi sẽ cho người chú ý tới vùng biển quốc tế."
Nói xong lại hỏi Đỗ Duy: "Ngài công tước, nếu không có việc gì nữa thì tôi cúp máy trước, tôi phải giải quyết một số việc."
Đỗ Duy suy nghĩ một chút nói: "Quả nhiên còn vài chuyện muốn giáo hội giúp đỡ."
Kane ở đầu bên kia vội cung kính hỏi: "Xin ngài cứ nói."
Đỗ Duy nghiêm nghị nói: "Thị trấn Five Keys, tôi cần tất cả thông tin về thị trấn này, trong quá khứ nó đã biến mất trên bản đồ, nhưng giờ tôi muốn tìm nó."
Kane nghe thấy sự nặng nề trong giọng điệu của Đỗ Duy: "Tôi sẽ kiểm tra ngay. Một khi có tin tức, tôi sẽ báo ngay cho ngài."
Đỗ Duy nói với lòng biết ơn: "Cám ơn, giáo hội đã giúp đỡ tôi, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng."
Cuộc đối đầu với 72 Ma Thần của Solomon là quá tuyệt vọng.
Ngay cả Đỗ Duy cũng không thể thừa nhận rằng mình có đủ tự tin. Hắn chỉ muốn mang đến cho những người hắn quan tâm một cái kết viên mãn trước khi hắn rơi vào vòng lặp, hoặc ngay trước khi hắn thực sự bắt đầu chết.
Đầu tiên phải kể đến là tìm ra ý thức của Alexis, giải cứu người phụ nữ của mình.
Sau khi cúp máy, lúc này bắt đầu kiểm tra an ninh.
Đỗ Duy nghe tiếng thúc giục trên đài, cất smartphone vào túi, xách ba lô đã lâu không dùng đến, đi về phía cửa kiểm tra an ninh.
...
Ở một nơi khác. Trong giấc mơ của Đỗ Duy.
Ryan gọi đến, vì vậy...
Freddy muốn chết hàng ngày...
"Này này này... Freddy mày nói chuyện đi, mày đừng nghĩ hôm nay trốn ở sau điện thoại không nói chuyện là xong nhé."
"Tao đang nói với mày đó, mày nhanh kêu chủ nhiệm qua đây."
"Nam tước Ryantôi tìm chủ nhiệm có chuyện lớn cần bàn."
"Nếu chậm trễ, đó là lỗi của mày, mày có gánh nổi không?"
Quỷ mới biết Ryan muốn nói gì.
Freddy rất đau đớn, nó nói: "Nếu có thể gọi thì tôi đã gọi lâu rồi. Anh có thể để tôi yên một phút được không?"
Bên kia điện thoại, giọng của Ryan im bặt trong giây lát.
Không hiểu tại sao, Freddy lại một cảm giác bất an không thể giải thích được.
"Ryan? Sao anh không nói nữa?"
"Không phải anh sẽ khạc đờm vào mặt tôi sao? Làm như anh thường làm có được hay không."
Vừa mới xong, giọng của Ryan vang lên: "Được rồi, tao sẽ yên lặng một phút, mày gọi chủ nhiệm đi! Tao cảm thấy mình bị cảm rất nặng, dường như đang sắp chết."
Freddy sửng sốt, ánh mắt đột nhiên thay đổi: "Anh nói cái gì? Anh bị cảm? Điều này chắc chắn không thể! Làm sao anh có thể bị cảm?"