Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 602 - Chương 603: Có Người Muốn Bắt Nạt Alexisis

Chương 603: Có người muốn bắt nạt Alexisis Chương 603: Có người muốn bắt nạt Alexisis

Trong đêm muộn.

Một chiếc máy bay hạ cánh xuống một thành phố gần gia tộc Wittbach.

Khi Đỗ Duy xuống máy bay, hắn được cậu em vợ Froblin chờ sẵn từ lâu, chạy tới chào đón.

"Anh rể, rốt cuộc anh đã trở lại."

Giọng điệu của Froblin đầy nhung nhớ.

Trong khoảng thời gian gần đây, gã đã gặp phải quá nhiều chuyện. Là em họ của Alexis, gã cảm thông và thật lòng đau buồn trước tình trạng của người chị họ.

Nhưng Froblin rất tin tưởng Đỗ Duy.

Suy cho cùng, năng lực và thủ đoạn của anh rể rất phi thường, ngoài anh rể gã ra thì không còn ai đáng tin cậy nữa

Đỗ Duy gật đầu với Froblin: "Tình hình của Alexis mấy ngày nay thế nào?"

Lần trước rời khỏi gia tộc Wittbach, thực tế mới chỉ gần một tuần, nhưng Đỗ Duy thực sự đã trải qua rất nhiều nên giọng điệu cũng có chút phức tạp.

Froblin nói với Đỗ Duy: "Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Nói xong bèn xòe các ngón tay ra sau.

Nghĩa là, anh rể, anh cứ đi trước, còn em sẽ theo sau.

Đỗ Duy không nhiều lời, tự mình đi về phía trước.

Phía sau, Froblin vừa thở dài vừa nói: "Tình huống của chị Alexis chỉ có thể nói là tạm ổn. Cô ấy giờ giống như người thực vật, không có dấu hiệu tỉnh dậy. Bác sĩ nói nếu cứ kéo dài như vậy, chức năng cơ thể sẽ có vấn đề... nhưng..."

Cuối cùng, có một sự ngập ngừng, sau đó lại ngừng nói.

Đỗ Duy nheo mắt, không thèm nhìn lại: "Nhưng cái gì?"

Froblin nói với vẻ không hài lòng: "Nhưng anh rể biết không, chị họ là một trong những người thừa kế chính của gia tộc. Ông nội ban đầu đã quyết định giao phần lớn tài sản cho chị ấy."

"Nhưng giờ trong gia tộc, nhiều người cho rằng tai nạn của chị họ là cơ hội."

"Anh chưa trải qua những chuyện bẩn thỉu trong gia tộc lớn, anh rể, những người đó không tốt đẹp gì cả."

Thực tế chính là vậy, chỉ cần dính đến các gia tộc có quy mô và tài sản lớn, các cuộc đấu tranh phe phái đều rất nghiêm trọng.

Là vì quyền lợi. Ngay cả những gia đình bình thường, chỉ cần có tiền, khi con cái lớn lên sẽ xung đột lợi ích và tranh giành.

Sau khi nghe Froblin, Đỗ Duy dừng lại, quay đầu nhìn Froblin phía sau.

Đôi mắt của hắn rất lạnh.

Froblin lạnh cả sống lưng khi bị nhìn như thế này, anh vội vàng xua tay nói: "Anh rể yên tâm, em không can dự vào đống lộn xộn, em là người truy cầu tinh thần."

Quả thật…

Nếu không truy cầu tinh thần, Froblin đường đường là một thành viên của gia tộc Wittbach, có rất nhiều tài sản, có thể sống cuộc đời ăn tiêu xả láng, không đến mức vị quá vô vị muốn tìm kích thích mà trở thành thủ lĩnh của tà giáo.

Froblin thấy Đỗ Duy im lặng, gã bất mãn nói: "Anh rể, anh tin em đi, giờ em là thuộc hạ của anh, hơn nữa em và tà giáo... à không, em có quan hệ sâu đậm như vậy với giáo Bái Công tước, nếu em ham muốn quyền thừa kế của chị họ, chẳng phải là muốn chết sao?”

Giáo phải Bái Công tước, là tổ chức sùng bái Đỗ Duy mà Froblin đã đổi tên, tiền thân chính là Đoá Hoa Không Tàn Phai.

Mỗi câu đều rất hợp lý. Bất kể Froblin có mưu đồ gì hay không, thì mọi điểm yếu của gã đều nằm trong tay của Đỗ Duy.

Vì thế Đỗ Duy lạnh lùng nói: “Anh không nghi ngờ chú. Dù gì thì chú cũng là em họ của Alexis, dù chú có ý đồ đó hay không, anh cũng sẽ không hại chú."

Thật hay giả?

Mặc dù Froblin thực sự không có mưu đồ gì, nhưng trong đầu lại nảy sinh nghi ngờ. Đỗ Duy như nhìn thấu tâm tư của gã, nhấn mạnh: "Anh không bao giờ nói dối."

Vào lúc này, cả hai đã rời sân bay.

Một chiếc xe hơi sang trọng với gia huy của Wittbach đang đậu bên ngoài sân bay.

Froblin đích thân đi về phía trước và mở cửa sau.

"Anh rể, xin mời."

"Ừm…"

Đỗ Duy trực tiếp xuống xe, ngồi vào ghế sau.

Froblin theo sát, gã ngồi cạnh Đỗ Duy và đóng cửa lại.

Bầu không khí có chút căng thẳng.

Đỗ Duy im lặng, dường như hắn đang suy nghĩ điều gì đó.

Froblin do dự, không nhịn được hỏi hắn: "Anh rể, hình như anh không giận cho lắm?"

Đỗ Duy nhìn gã: "Chú muốn hỏi những người trong gia tộc Wittbach đang thèm muốn quyền thừa kế của Alexis, nhưng tại sao tôi vẫn thản nhiên như vậy?"

Froblin gật đầu mạnh.

Đỗ Duy cười nói: "Những gì mắt thấy đều là giả tượng, chuyện của giáo Bái Công Tước, hay chuyện của chính chú, đừng chỉ dựa vào mắt."

Froblin tỏ vẻ đã hiểu, bèn hỏi: "Anh định xử lý bọn họ như thế nào?"

Đỗ Duy nhẹ giọng nói: "Tại sao phải giải quyết bọn họ? Sau khi Alexis tỉnh lại, những chuyện này đều được giải quyết."

Froblin nghi hoặc nói: "Nhưng nếu những người đó làm điều xấu trước khi chị ấy thức tỉnh thì sao?"

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Chú không hiểu một chuyện, thứ là của Alexis, chính là của cô ấy, không ai có thể lấy được. Nếu bọn họ nhẫn nhịn, tôi có thể cho qua.''

"Vậy nếu họ không nhịn được thì sao?"

Froblin dường như nhận thức được điều gì đó, gã cảm thấy lạnh gáy.

Đỗ Duy lắc đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Hắn không trả lời, song ánh mắt lại trở nên đáng sợ.

Hắn không thích giết người, chỉ vì nó quá kém hiệu quả. Nếu những kẻ trong gia tộc Wittbach gây chuyện, Shadow sẽ được sử dụng.

Thứ được gọi là người thân và bạn bè, Đỗ Duy hoàn toàn không quan tâm.

Có một câu mà hắn chưa từng nói với ai, hắn chưa bao giờ nói dối, bởi lẽ người chết không thể tính là người.

……

Đêm khuya, trong gia tộc Wittbach, trang viên được thắp sáng rực rỡ.

Khi Đỗ Duy đến, đã có rất nhiều người đang đợi. Ba mẹ của Alexis cũng có mặt. Ba vợ Lawrence mặt mày phờ phạc, bước đến gần Đỗ Duy, vỗ vai con rể.

"Có tin tức tốt không?"

Là một người ba, Lawrence rất quan tâm đến cô con gái duy nhất của mình.

Đỗ Duy đáp: "Có tin tốt, không bao lâu nữa Alexis sẽ tỉnh lại."

Lawrence thở phào nhẹ nhõm, nói nhỏ vào tai Đỗ Duy: "Froblin chắc đã nói với con điều gì đó, nhưng con không cần để tâm. Chỉ cần con còn sống, sẽ không ai dám động đến Alexis."

Đỗ Duy gật đầu, nhưng ánh mắt của những gương mặt xa lạ trong gia tộc Wittbach lại lạnh đi.

Có vẻ như mọi thứ rắc rối hơn hắn tưởng.

Dường như...

Xem ra trước khi rời gia tộc Wittbach, hắn phải triệt để bóp chế những mưu đồ xấu xa của đám người này, tránh để chúng gây chuyện thêm nữa.

Nghĩ đến đây, Đỗ Duy đút tay vào trong túi, lấy ra một phong thư ố vàng, nó hưng phấn run lên.

Giữ phong thư lâu như vậy, nhưng nó quá phế không có tác dụng gì, giờ nghĩ lại, phong thư có thể biết được những việc xảy ra trong mười phút trước, có thể dùng làm máy nghe trộm, cũng có ích đấy.

Đỗ Duy thầm nghĩ: "Chỉ cần đêm nay giết chết kẻ có mưu đồ lớn nhất, thì đám cóc ké còn lại sẽ không dám hó hé nữa.''

Bình Luận (0)
Comment