Bá tước Carlos cảm thấy trí thông minh của mình bị xúc phạm.
Hunter tên Puton này quá sức bố láo. Y quất roi liên tục lên trên người của Puton. Chẳng bao lâu sau Puton đã hấp hối.
Y vừa quất vừa nói: "Nếu còn không khai thật, hôm nay tao sẽ quất chết mày."
"Cả mày nữa, Ryan Hamel, tốt hơn hết mày nên ngoan ngoãn khai ra, nếu không hôm nay hai chúng mày đừng hòng sống sót rời khỏi nơi này, đều trở thành vật hiến tế hết."
Giọng của bá tước Carlos vô cùng tức giận.
Puton liên tục khóc lóc cầu xin: "Dù em không nói sự thật, nhưng Master của em thật sự là thủ lĩnh của Vanity. Tên của ông ấy là Alfalia, ông ấy yêu cầu tôi mở cánh cửa đỏ, nên tôi mới xuất hiện ở đây."
"Trước đây chúng tôi đều ở trên con tàu ma. Chúng tôi nghĩ chỉ cần đẩy cánh cửa màu đỏ tiến vào cabin, thì sẽ tìm thấy Quỷ Khoá và tấm bia đá. Đây là tất cả những gì em biết, em thật sự không biết những chuyện khác. "
"Anh tha cho em, em nói thật mà..."
Bá tước Carlos ném chiếc roi đi, tát mạnh vào mặt của Puton khiến lão ngất xỉu.
Sau đó y trực tiếp khạc ra một cục đờm: "Cửa Đỏ? Tao chưa bao giờ nghe nói về Alfalia, tao cũng không phải chưa từng cùng Master đến Vanity. Tao chưa bao giờ nghe nói về Alfalia."
"Tôi không biết ai đã phái mày đến đây. Miệng mày cứng thật đó."
"Nếu là hơn mười năm trước tao rất thích hành hạ kẻ như mày, nhưng hiện giờ... mày cứ chờ làm vật hiến tế đi."
Sau khi nói xong, Carlos lại nhìn Ryan Hamel.
"Tới phiên mày…"
Ryan Hamel cười gượng gạo: "Thưa ngài, tôi thực sự là một nghệ sĩ. Nếu ngài không tin, thì cứ thả tôi xuống, tôi sẽ hát một bài hát ru cho ngài nghe, được không?"
"Tôi vẽ cho ngài một bức tranh thì sao?"
"Tôi năm nay mới hai mươi, tôi không muốn chết!"
Bá tước Carlos giễu cợt: "Tốt lắm, xem ra ngươi cũng rất cứng, chết đi."
Nói xong, hơi thở trên người đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng.
Một vật gì đó đã được đánh thức trong bóng tối.
Ánh mắt của Ryan Hamel lập tức trở nên lạnh lẽo, gã cảm thấy cổ bị một cánh tay đen kịt giữ chặt, tóc cũng bị một bàn tay kéo lên. Không thở nổi nhưng lại bị ép phải ngẩng đầu lên. Cảm giác ngạt thở này cực kỳ khó chịu.
Ryan Hamel quyết định liều mạng, gã biết năng lực ác linh hoá của mình BUG đến mức nào, nhưng cần thời gian để dần dần trưởng thành. Cho anh ấy thêm hai năm nữa, thằng ngu Carlos ngang ngược, chỉ biết cậy mạnh này sẽ bị hạ đo ván chỉ trong một nốt nhạc.
Nhưng ngay đúng lúc này…
……
Giọng của Đỗ Duy đột nhiên vang lên: "Dừng lại!"
Khi Bá tước Carlos nghe thấy điều này, y buông Ryan Hamel ra theo bản năng.
Đồng thời, y quay lại rồi nhìn về phía sau thì thấy Đỗ Duy bước nhanh tới với vẻ mặt u ám.
"Ôi... Master, ngài đã trở lại!"
"Thảo nào sáng nay vừa ngủ dậy, em đã nghe thấy chim khách hót vang, thì ra là vì chào mừng ngài!"
Bá tước Carlos quỳ một gối xuống, dáng vẻ ngạo mạn ban này đã hoàn toàn thay đổi, lộ vẻ nịnh nọt hèn mọn. Thái độ này có thể nói là rất liếm.
Đỗ Duy dừng lại, đột nhiên cảm thấy Bá tước Carlos trước mặt có một cảm giác quen thuộc kỳ lạ, nhưng rõ ràng hắn chưa từng gặp y, sao lại cảm thấy quen thuộc...
Mà trong túi của mình, Phong thư khẽ run… Đây dường như là lời thoại của nó mà?
Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Carlos, không có lệnh của tôi, cậu không được phép làm gì Ryan."
Bá tước Carlos đáp ngay: "Dạ thưa Master, mệnh lệnh của ngài chính là mục đích sống của Carlos em. Em sẽ làm mọi việc do ngài yêu cầu."
Ryan Hamel ở bên cạnh chết lặng. Gã nhìn Đỗ Duy, ngẫm nghĩ: "Người đàn ông này là Master trong miệng của Bá tước Carlos? Là thủ lĩnh của Vanity? Tại sao hắn lại cứu mình? Có âm mưu gì không đây?"
Gã càng thêm cảnh giác hơn đối với Đỗ Duy. Phải tìm cách trốn thoát thật nhanh.
Về phần bia đá, cùng lắm thì không cần.
Vào lúc này, Đỗ Duy nhìn Ryan... hay đúng hơn là Ryan Hamel lúc trẻ bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.
Hắn nói: "Ryan... đã lâu không gặp."
Bá tước Carlos, người đang quỳ một gối chợt tái xanh mặt.
"Master vĩ đại, ngài biết người này sao?"
Ryan Hamel cũng vô thức nói: "Đúng vậy! Thưa ngài, chúng ta có biết nhau sao?"
Đỗ Duy do dự nói: "Đương nhiên là có, nhưng hiện giờ anh không biết tôi. Tên của anh là Ryan Hamel, anh đã từng là thiên tài của giáo hội, nhưng thế giới không hiểu anh, cả tôi cũng không thể hiểu được gu thẩm mỹ của anh."
Ryan Hamel ngẩn người: "Tôi thật sự không có ấn tượng gì với ngài..."
Đỗ Duy không nhịn được cười: "Đúng vậy, anh không có ấn tượng gì với tôi, bởi vì chúng ta sẽ biết nhau trong tương lai rất xa."
Ryan Hamel cảnh giác nói: "Tương lai rất xa, rốt cuộc ngài đang nói cái gì vậy? Thưa ngài, xin thứ lỗi cho tôi không thể hiểu ý của ngài."
Đỗ Duy thở dài: "Có một số chuyện vốn rất khó giải thích, khó hiểu."
"Hơn nữa tôi không thể nói với anh quá nhiều."
"Tại sao?"
Ryan Hamel ngày càng trở nên bối rối.
Đỗ Duy cười với hắn, đáp lại: "Bởi vì tôi có trách nhiệm với Ryan."
Vào lúc này, hắn đột nhiên có loại ảo giác. Cứ như thể cảm giác được mình quá khứ, cảm giác bất lực không tài nào tiêu tan khi đối mặt với Minette.
Sự xuất hiện của một người được định sẵn là tiền đề cho cái chết của một người khác. Đỗ Duy biết rất rõ Ryan Hamel trước mặt cùng Ryan do năng lực ác linh hoá của gã diễn sinh ra mà hắn luôn cảm thấy áy náy không phải là cùng một người, cũng không có cái gọi là luân hồi.
Nhưng quý ai quý cả đường đi, hắn cũng quý Ryan Hamel, hay nói đúng hơn là dễ dàng bao dung. Dù sao dựa vào lịch sử để suy luận, Ryan Hamel đã chết nhiều năm sau đó, không phải lúc gã còn trẻ. Nói cách khác, giờ gã sẽ không chết.
Đỗ Duy nói với Carlos: "Cạu đi cùng tôi, tôi muốn biết kế hoạch tiến hành đến đâu rồi."
Carlos gật đầu dạ dạ, sau đó chỉ vào Ryan hỏi: "Gã thì sao ạ?"
Đỗ Duy nói: "Tạm thười không cần để ý đến hắn, chờ tôi làm rõ sự việc hẵng tính."
Carlos kính cẩn đáp: "Dạ rõ thưa Master."
Nói xong trực tiếp đứng dậy đi theo sau Đỗ Duy, cách hắn ba bước.
...
Ở lối vào của ngục giam, Đỗ Duy lạnh lùng nói với Carlos: "Kế hoạch tiến hành đến đâu rồi? Cánh cửa mà tôi bảo cậu làm đã làm xong chưa?"
Carlos trả lời: "Tối nay sẽ chế tạo hoàn tất ạ. Đến lúc đó, toàn bộ tù nhân ở Thị trấn Five Keys sẽ bị hiến tế, mọi người sẽ được hoá thành cánh cửa mới, cùng với hiến tế cánh cửa cũ."
"Khi đó, liên kết giữa cửa và cửa sẽ bị được kết nối. Dựa theo tiên đoán của ngài trước lúc ngài rời đi, Quỷ Khoá sau cánh cửa và thứ mà ngài muốn đều sẽ xuất hiện trên thế giới này."