Khi Alexis xuất hiện, bức tranh sơn dầu bay ra khỏi người của Đỗ Duy.
Bức tranh sơn dầu đang run rẩy. Sau đó vô số sợi tơ đen dày đặc trào ra, rồi chui vào tay trái của Alexis đang đứng trên con tàu ma.
Đỗ Duy đau đớn khịt mũi, cơ thể không ngừng run lên. Hoa văn kim đồng trên mu bàn tay phải của hắn đang quay, khiến hắn đau đớn như bị lăng trì.
Cứ như bị một con dao đâm thẳng vào trong máu thịt, khoét mất một miếng thịt ra ngoài.
"Shadow..."
Đỗ Duy gầm lên đầy đau đớn.
Ngay lập tức, Shadow trùm lấy hắn. Nhưng ngay giây tiếp theo, Alexis xuất hiện trước mặt Đỗ Duy. Nàng duỗi tay phải ra, nắm cổ Đỗ Duy nhấc bổng lên.
Shadow cầm dao mổ tà linh không chút do dự thọc vào nàng.
Nhưng giây tiếp theo, nó đã bị định trụ.
Bởi vì đằng sau Đỗ Duy, có 1 chiếc chìa khóa xuyên qua hắn, đâm thẳng vào trong Shadow. Quỷ Khoá rất cao, có 5 chiếc chìa khóa xỏ vào năm ngón tay của một bàn tay. Các ngón tay rất hẹp dài, đáng sợ như lưỡi dao. Đỗ Duy không thể cử động khi chiếc đầu tiên đâm vào cơ thể. Shadow cũng vậy, chiếc thứ hai xuyên qua nó.
Đôi mắt của Đỗ Duy lập tức mờ đi.
Sau đó đến thứ ba, thứ tư và thứ năm.
Alexis bóp cổ của hắn, dửng dưng nhìn hắn như người xa lạ.
"Tại sao?"
Ý thức của Đỗ Duy hoàn toàn mờ hồ.
"Em… em…"
Alexis lạnh lùng nói: "Em biết anh muốn hỏi gì. Em là Minette, nhưng cũng là Alexis. Em là người đã ngăn cản 72 Ma Thần của Solomon năm xưa."
"Cô gái ở hiện đại cái gì cũng không biết, bên nhau thì ít cách xa lại quá nhiều cũng chính là em."
"Em muốn cho anh những điều tốt đẹp nhất, nhưng anh lại khiến em trở tay không kịp."
"Anh có thể hiểu rằng việc hôn mê của Alexis là do em trong quá khứ thực hiện..."
"Em đặt ý thức của mình ở đây, chính là vì thời khắc này, để lấy lại tất cả sức mạnh em đã trao cho anh."
"Anh có thể tuyệt vọng với em."
"Tương lai của anh sẽ không có em. Hãy sống cuộc sống mà anh nên có."
Nói xong, Alexis ném hắn xuống vũng máu.
Mà trong quá trình này, hoa văn kim đồng hồ trên mu bàn tay của Đỗ Duy đã biến mất hoàn toàn. Cùng với hoa văn của cân vàng và một số thứ khác, đều quay trở lại với Alexis.
Ngay sau đó Alexis chạm vào sợi dây chuyền đeo trên cổ mình.
Đó là một sợi dây chuyền pha lê, cũng là món quà duy nhất trừ hoa mà Đỗ Duy từng tặng nàng, chút phức tạp lóe lên trong mắt nàng.
Sau đó, đôi mắt nàng trở nên kiên định, dùng sức nắm chặt bàn tay phải. Một thanh trường kiếm bỗng xuất hiện trong tay nàng.
Alexis thì thầm: "Anh đấu còn không lại em, dựa vào đâu để chống lại 72 Ma Thần của Solomon?"
"Chỉ trong 2 tháng, anh đã gây ra quá nhiều rắc rối, lại để bản thân rơi vào vòng lặp."
"Anh luôn khiến em giận. Nhưng thật may là em mạnh hơn anh."
"Hãy để em gánh chịu nỗi đau của anh. Cái gọi là vòng lặp cũng để em gánh."
Alexis chĩa thẳng kiếm vào con tàu ma, lạnh lùng, tàn nhẫn nói: "Đối thủ của mày không phải là anh ấy, mà là tao."
Khi Alexis vừa nói xong, cửa buồng của con tàu ma mở ra.
Bầu không khí ẩm ướt tối tăm bao trùm xung quanh. Có bóng ma chui ra từ bên trong. Hình thù của những bóng ma rất kỳ dị.
Tổng cộng có 18 bóng ma.
Bên cạnh Alexis đột nhiên mở ra vô số lỗ hổng, là sản phẩm của sự vặn vẹo không gian, trong bóng tối có vô số con mắt mở ra, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta muốn phát điên. Ma Thần khái niệm không có thực thể. Ví dụ, mọi thứ mà mắt thường có thể nhìn thấy đều tồn tại trong không gian 3 chiều, trong khi Ma Thần tồn tại ở chiều không gian thứ tư, tức là không thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Mái tóc bạch kim của Alexis tung bay trong gió.
Thân thể của nàng dần dần trở nên mờ mịt, nàng đã từng lựa chọn trở khoác giáp thành thần, cũng là một thành viên của Ma Thần, cũng là tồn tại khái niệm. Mọi thứ chìm vào bóng tối. Ngục giam sụp đổ hoàn toàn.
Vô số máu từ trong đống đổ nát bao phủ toàn bộ Thị trấn Five Keys, lao thẳng ra biển.
Đó là một đêm đầy sao, nhưng lại không thể nhìn thấy chút ánh sao nào.
Bóng ma đang bao trùm mọi thứ.
Máu tụ lại thành dòng sông cuộn trào, bỗng nhiên có một con tàu ma nổi lên. Bên dưới con tàu ma quái, tức là trong nước máu, có rất nhiều xác chết.
Cuối cùng con tàu ma ra khơi. Nó lắc lư liên tục trên biển, như thể đã trở thành trung tâm của chiến trường. Lúc bị bao phủ bởi máu, lúc lại bị bóng tối bao phủ.
Sóng không ngừng vỗ vào thuyền. Ngoài ra còn có sấm và chớp, và mưa lớn như trút nước.
Rầm...
Một tia sét đánh vào boong của con tàu ma. Đột nhiên, bóng ma chiếm ưu thế. Một thanh trường kiếm đâm vào boong tàu.
Alexis lặng lẽ xuất hiện, nàng đang nửa quỳ trên mặt đất, một tay cầm cán trường kiếm, nhưng trông vô cùng đau đớn.
Điều quan trọng nhất là cơ thể của nàng cũng đã bị những cái bóng bào mòn. Cái giá của việc trở khoác giáp thành thần, chính là phải trở thành Ma Thần.
"Vẫn chưa thua..."
Trên tay phải của Alexis, hoa văn kim đồng hồ chợt loé lên.
Phát động Đánh Dấu.
Quỷ Khoá bất ngờ xuất hiện bên cạnh Alexis.
Ngay sau đó, hoa văn của chiếc cân bằng vàng xuất hiện trên tay phải của nàng.
Quỷ Khoá bị hiến tế.
Sau đó, một Alexis khác cầm một thanh trường kiếm bước ra. Nàng đã khoác giáp thành thần, cũng là một Ma Thần khái niệm, phát động năng lực Đánh Dấu hoàn toàn khác với Đỗ Duy.
Nghiêm túc thì giống như một chia thành hai.
Ở đây chỉ có 18 Ma Thần, cấp bậc của họ không rõ nhưng chắc hẳn họ mạnh hơn Alexis rất nhiều, nàng không thể được lại những Ma Thần đáng sợ này.
Nếu một không đánh lại, thì hai.
Nhưng vào lúc này, cửa cabin màu đỏ đột nhiên bị nứt ra. Một chiếc mặt nạ dày đặc hoa văn kỳ lạ vụt qua.
Ngay lập tức, Alexis dừng lại...
Cô cúi đầu và nhìn một bàn tay nhợt nhạt đang xuyên qua bụng mình.
Những đầu ngón tay rướm máu trông thật kinh hãi.
Alexis muốn quay đầu lại, nhưng bàn tay đột ngột kéo ra, cô còn lại cũng biến mất.
Rầm…
Alexis ngã mạnh xuống đất. Hoa văn kim đồng hồ trên mu bàn tay phải của nàng vẫn đang quay ngược chiều kim đồng hồ. Thời gian có thể chạy ngược. Nhưng chưa kịp phát động, bàn tay phải của nàng đã vỡ nát. Một bóng đen đeo mặt nạ nhìn cô với vẻ cao ngạo.
Đằng sau đường viền này, mười tám cái bóng đã bị chia cắt.
Alexis đau lòng nói: "Anh là Đỗ Duy? Không, mày không phải anh ấy, mày chính là Ma Thần trong 72 Ma Thần của Solomon."
Bóng đen không trả lời, chỉ có mặt nạ toả ra dao động.
Alexis bất giác cảm nhận được sự cái chết đến gần.
Nhưng đúng lúc này, từ xa truyền đến tiếng bước chân. Alexis vô thức nhìn lại, nàng bàng hoàng khi thấy người đàn ông ấy.
"Đỗ Duy? Không phải anh đã bị em đưa đến hiện thực sao?"
Trước mặt cô ấy, giọng điệu của Đỗ Duy rất bình tĩnh: "Đó chẳng qua là điều em nghĩ."
Dứt lời, Đỗ Duy nhìn bóng ma nói: "Cuối cùng tao đã làm rõ một chuyện, chúng mày đang muốn trở thành tao, đống lộn xộn kia không liên quan gì đến tao."
"Giết chúng mày trước, chuyện sau đó sẽ rất đơn giản."
"Biến tất cả chúng mày thành tao, loại bỏ hoàn toàn chúng mày về mặt khái niệm."
Nghe đến đây, Alexis đau đớn nói: "Anh điên cái gì vậy, anh còn đánh không nổi em. Sự mạnh mẽ của em chỉ ở trong tương lai chứ không phải bây giờ. Anh đã lãng phí vòng lặp mà em đã phá huỷ vì anh.”
Đỗ Duy vừa đi vừa nói: "Anh đã hoàn toàn phá huỷ vòng lặp, không có chuyện phá hay không."
"Còn về tương lai?"
"Tương lai luôn nằm trong tay của anh."
Đỗ Duy vừa nói vừa đưa bàn tay phải ra rồi nắm lại, trên tay xuất hiện một chiếc mặt nạ màu trắng.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắn đeo mặt nạ vào.