Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 620 - Chương 621: Ta Đã Nắm Giữ Tương Lai Trong Tay

Chương 621: Ta đã nắm giữ tương lai trong tay Chương 621: Ta đã nắm giữ tương lai trong tay

Khi Đỗ Duy đeo mặt nạ vào, bóng ma muốn giết chết Minette lập tức bị định trụ.

Mọi thứ dường như đã lắng xuống. Trên chiếc mặt nạ trắng toát kia, dưới mắt phải của hắn là hoa văn của đại dương, khuôn mặt được che bởi chiếc mặt nạ kia vô cùng lạnh lùng và tàn nhẫn. Tròng mắt thì đen như mực.

Con mắt bên phải mang theo ác ý đen tối nào đó, có sợi tơ mịn màu đen xuyên qua, rất kỳ quái khiến người ta chỉ nhìn vào bèn như bị hút cả linh hồn.

Ác linh Đỗ Duy đã online. Nó và Đỗ Duy là quá khứ và tương lai của nhau.

Đỗ Duy từng nói với Phong thư rằng tương lai luôn nằm trong tay hắn, có thể nắm giữ tương lai bất cứ khi nào hắn muốn. Cả hai vốn là một. Nhưng dù là một, cách nhìn của họ lại trái.

Ác linh Đỗ Duy nhảy sang dòng thời gian khác chỉ là một màn kịch, dù đó là năng lực ảo giác của Đỗ Duy, nói một cách đơn giản thì đó chỉ là cái bẫy. Đó chính là không ngừng suy yếu thực lực của mình, dùng “chính mình” khác làm mồi nhử, âu hết những kẻ thủ ác ra. Trong quá trình này, ác linh Đỗ Duy đã quan sát mọi thứ diễn ra với “chính mình” từ một góc độ khác. Nếu kẻ thủ ác không lộ diện, nó sẽ không lộ diện.

Mồi được thả xuống. Chỉ tiếc con cá vừa câu được không lớn như tưởng tượng. Chỉ có 18 Ma Thần.

Ác linh Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Chúng mày khiến tao thất vọng."

Bóng ma đang chiến đấu chống lại nó. Dù sao nơi này có 18 Ma Thần, tuy cấp bậc không rõ nhưng cũng không thể bị ác linh Đỗ Duy đè bẹp. Bóng ma Ma Thần không nhúc nhích, ác linh Đỗ Duy cũng không thể động đậy. Hai bên đều bị định trụ tại chỗ.

Alexis bị kẹp ở giữa.

Nàng nhìn người đàn ông trước mặt bằng ánh mắt vô cùng phức tạp, định mở miệng muốn nói gì đó, nhưng vết thương quá nặng. Nàng cho rằng mình đã cận kề cái chết, đã sẵn sàng từ bỏ tất cả. Nhưng cuối cùng người được nàng bảo vệ lại xoay chuyển cục diện, thật sự ra một vương bài.

Đôi mắt của Alexis mờ đi. Nàng thở hắt ra rồi chậm rãi nhắm mắt lại. Ý thức đang tiêu tan, mơ hồ và hỗn loạn, như rơi vào bóng tối, chìm xuống biển. Nhưng đến giây phút cuối cùng, nàng vẫn nghe thấy tiếng thở dài.

...

Trên con tàu ma, khi tiếng thở dài vang lên.

Ác linh Đỗ Duy lập tức xuất hiện trước Ma Thần.

Nếu nó di chuyển, bên kia cũng di chuyển.

Bóng ma tức khắc bao phủ và ăn mòn ác linh Đỗ Duy. Ác linh Đỗ Duy chống cự và ôm lấy Alexis. Ngay sau đó, ác linh Đỗ Duy lần nữa biến mất, thoáng hiện lên giữa bầu trời đêm đang đổ mưa.

Sấm chớp gào thét đùng đoàng. Ác linh Đỗ Duy lơ lửng trên không, đồng tử co rút lại. Những tia sét dày đặc đánh xuống không trung. Nhưng khi đối đầu với Ma Thần, đặc biệt là khi khái niệm chống lại khái niệm, tất cả các sức mạnh thực tế đều trở nên vô cùng. Vì vậy ác linh Đỗ Duy không thèm để ý tia sét, nó cúi đầu nhìn Alexis đang hấp hối trên tay mình, ánh mắt càng lúc càng lạnh.

Lúc này, không ai biết nó đang nghĩ gì. Thái độ của nó đối với Alexis cũng vô cùng mập mờ. Bên cạnh đó, nó biết rằng người trước mặt không chỉ là Alexis.

"Tôi không muốn điều này xảy ra lần thứ hai."

Cuối cùng, ác linh Đỗ Duy cũng không đưa ra quyết định kia. Nó duỗi tay phải ra rồi đâm thẳng vào trái tim của Alexis.

Khi nó duỗi ra thì tay phải đã nhuốm đầy máu của Alexis, hoa văn mặt nạ trên mu bàn tay nó có kim đồng hồ, cán cân, con mắt, cái bóng và biểu tượng của một thanh kiếm lập lòe.

"Trở về đi, sức mạnh của tao."

Khi ác linh Đỗ Duy nói xong, hoa văn kim đồng hồ đang quay ngược chiều, Alexis, người gần như đã chết bỗng hồi phục trong chớp mắt. Nàng mở mắt ra, vô hồn nhìn xung quanh. Ác linh Đỗ Duy không có thời gian để ý đến cô, bèn xua tay đẩy nàng ra khỏi đây.

Ở phía dưới bóng ma của Ma Thần đã bao phủ toàn bộ đại dương. Theo những gì có thể thấy, mọi thứ đều bị bao phủ bởi bóng tối và sương mù.

Một tồn tại khổng lồ nổi lên từ đại dương. Có tổng cộng 18 Ma Thần, hình dáng kỳ lạ, toát ra khí chất kinh dị không gì sánh được. Dường như chúng mạnh hơn rất nhiều so với Ma Thần đã bị ác linh Đỗ Duy giết chết. Nhưng thực tế không thể tính như vậy. Nếu Ma Thần là 4 chiều, Ma Thần bị ác linh Đỗ Duy giết chết đã bị gái để biến đối thủ thành tồn tại 3 chiều.

Nói đơn giản là giảm kích thước chiều không gian của đối phương.

Cuộc đối đầu diễn ra vào lúc nửa đêm, dưới đáy biển sâu vô biên, đã trở thành khái niệm vs khái niệm.

Đây là trận chiến giữa 18 Ma Thần và ác linh Đỗ Duy.

Mưa xối xả cuốn tung bầu trời. Sấm chớp ầm ầm và lập lòe.

Ác linh Đỗ Duy ngạo nghễ nhìn Ma Thần phía dưới. Nó cảm thấy sức mạnh của nó đã trở lại bèn lạnh lùng nói: "Khi chúng mày nhìn thấy tao, tao cũng nhìn thấy chúng mày."

"Tao không quan tâm chúng mày nhảy đến đây từ dòng thời gian nào. Nhưng nếu chúng mày đã ở đây, thì số phận của chúng mày ở trong tay của tao."

Lũ Ma Thần đang âm thầm gầm lên. Có những lời cầu nguyện thì thầm cùng những nguyền rủa hằn học vang lên bên tai.

Ác linh Đỗ Duy không quan tâm, vươn tay phải chỉ vào Ma Thần phía dưới: "Tao là địa ngục của chúng mày, vậy chúng mày đã sẵn sàng trở về địa ngục chưa?"

Ma Thần đều là tồn tại có tính khái niệm. Giết Ma Thần vốn là chuyện tuyệt đối không thể. Nhưng ác linh Đỗ Duy có thể đồng hóa chúng.

18 Ma Thần bành trướng. Bóng ma hoà lẫn với nước biển đến mức không thể nào phân biệt, thẩm thấu mỗi một tấc không khí, xoá bỏ ranh giới trời và biển.

Ác linh Đỗ Duy duỗi thẳng tay phải. Hoa văn cái cân vàng nổi lên. Sau đó, hoa văn cái bóng lập tức lu mờ, lập tức biến thành hư vô. Ác linh Đỗ Duy đã hiến tế một Ma Thần bị nó đồng hóa.

Chỉ một mình nó mà muốn chiến với 18 Ma Thần này chính là mơ mộng hão huyền, đâu thể làm thế được.

1 vs 18, nó không có chút ưu thế nào.

Vì vậy, khi năng lực cân vàng được kích hoạt, thân hình của ác linh Đỗ Duy trở nên mờ nhạt mờ đi.

Từng ác linh Đỗ Duy một bước ra khỏi bóng tối.

...

Vào lúc bình minh, có tiếng gió hú rít và sóng biển dâng cao.

Đây là bờ biển của thành phố Pollard, một thành phố ven biển, cơn bão đã hoành hành ở đây được một ngày.

Bỗng nhiên Alexis xuất hiện từ trong bóng tối, từ giữa không trung rơi mạnh xuống đất, may mắn thay, lớp cát ẩm dưới đã đóng vai trò như một tấm đệm, nên giúp nàng không bị thương quá nặng.

Mưa vẫn tuôn xối xả khiến thân hình của ướt sũng nước, khiến áo quần bó chặt vào body nóng bỏng của nàng.

Alexis ngơ ngác nhìn xung quanh, không khỏi rùng mình.

"Đây là nơi nào? Đầu của tôi đau quá... tại sao tôi lại ở đây?"

Sắc mặt của Alexis vô cùng tái nhợt, nàng nhớ lại hình như mình đang ở trong gia tộc, nhưng sau đó nàng như có một giấc mộng rất dài, trong giấc mộng có rất nhiều chuyện khiến nàng bất lực và đau lòng.

Nhưng giờ sau khi tỉnh dậy từ giấc mơ, nàng bỗng xuất hiện ở một vùng biển hoàn toàn xa lạ.

Vào lúc này, Alexis đau đớn ôm đầu, cô nghe thấy giọng nói mang theo nỗi buồn và cầu khẩn.

"Cứu ảnh... cứu ảnh... nhanh đi cứu ảnh..."

Bình Luận (0)
Comment