Shadow là bóng của Đỗ Duy. Mối quan hệ này vĩnh viễn không thể tách rời.
Phong thư luôn ghen tị với Shadow vì điều này.
Đỗ Duy cảm thấy Shadow dường như đang rất hưng phấn, hơn nữa trong con mắt còn lại cũng tràn ngập ác ý.
Hắn biết rất rõ về tình huống này.
"Có ai đó đang là mục tiêu của mày?"
Shadow nghiêng đầu nhìn Đỗ Duy. Nó giống như trả lời.
Đỗ Duy nheo mắt, bỗng dưng cảm thấy có chút cáu kỉnh.
"Khoan đã, Shadow đang ở bên cạnh, trong mộng của tôi, làm sao có thể hướng tới mục tiêu mới."
Quy luật giết chóc của Shadow rất bù: bị nó nhìn thấy, hoặc nhìn thấy ảnh của nó, tức là đôi mắt trong bức ảnh đó, sẽ trở thành mục tiêu của nó. Lần đầu tiên, Đỗ Duy bị Shadow nhìn chằm chằm vì nhìn thấy ảnh chụp.
Rất lâu trước đây, hắn đã yêu cầu Tom tiêu huỷ tất cả các bức ảnh liên quan đến Shadow, vì vậy, quyền hạn duy nhất để thả Shadow luôn nằm chắc trong tay của Master Đỗ Duy.
"Là Tom... Tom đã gặp nạn."
Giọng điệu của Đỗ Duy đột nhiên trở nên rất lạnh lùng.
Khi Tom và Cha Tony định thâm nhập vào nội bộ Vodun, hắn không khuyên nổi nên đã đưa cho Tom bức ảnh của Shadow.
Còn nhiều lần căn dặn nếu Tom gặp nguy hiểm thì nhớ xem bức ảnh. Khi đến thời điểm, Shadow sẽ hành động để giải quyết mọi rắc rối cho anh ta.
Trong thế giới này, Đỗ Duy luôn có thể tin tưởng vào Shadow.
"Vodun, rất tốt..."
"Tôi lo lắng về quá ít kẻ thù..."
Đỗ Duy không khỏi chế nhạo, chỉ vào Shadow và nói: "Đi tìm Tom và giải quyết triệt để rắc rối của anh ta cho tôi, giết bất cứ ai chạm vào anh ta."
Shadow ngay lập tức biến mất. Còn phong thư thì nịnh nọt: [Ôi Master, buồn ngủ thật mà có người tặng gối, Vodun ngu ngốc dám động vào bạn tốt Tom của ngài, cứ biến tất cả chúng thành ác linh, quân đoàn ác linh của chúng ta cũng cần gia tăng nhân thủ.】
Quả đúng là phong thư, vừa mở miệng đã muốn thảm sát.
Đỗ Duy lạnh lùng liếc nhìn, nói: "Biến bọn họ thành ác linh cũng không có ích lợi gì. Thứ tao cần là Ma Thần."
Vừa dứt lời, Đỗ Duy cúi đầu nhìn về phía tay phải của mình. Trên mu bàn tay, hoa văn kim đồng hồ đang nổi lên, tiếp theo là cái cân bằng vàng, sau đó là con mắt thẳng đứng, cuối cùng là mặt nạ.
Dù hiện giờ hắn không quá mạnh.
Nhưng nếu kéo Ma Thần xuống ngang cấp với hắn, lại lập bẫy hãm hại, thì việc giết chết đối phương cũng không khó.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy lạnh giọng nói: "Freddy, đã đến lúc mày ra tay rồi. Đưa tao vào giấc mơ của Tom. Tao muốn xem Vodun đang làm gì."
...
Đặt thời gian trở lại một vài phút trước.
Châu Âu, trên đường cao tốc ở Tây Ghana.
Một chiếc xe tải lớn đang phóng rất nhanh, căn cứ Vodun đang ở phía trước. Trong khoang xe tải, chỉ có một khe hở để lọt ánh sáng vào.
Cha Tony và Tom buồn bã ngồi trong xe. Họ không thoải mái.
"F*ck! Không ngờ Tom của tôi cũng có ngày hôm nay. Tôi biết đám người xấu xa rất biến thái, có chết tôi cũng sẽ không liên lạc với họ."
"Oh... Tom, chúng ta đang làm gì! Không phải con đã nói chúng ta chỉ ăn đồ ăn nhanh, tình huống hiện giờ... khiến Cha buồn nôn."
Cha Tom và Tony đã rất buồn và tức giận.
Một vài ngày trước, họ đã đến Yard để ăn thức ăn nhanh. Thức ăn nhanh là gì thì mọi người đều hiểu. Họ luôn nghĩ sẽ dễ dàng chinh phục được cao tầng Vodun ở Yard.
Một khẩu súng tiểu liên và một khẩu súng săn.
Bọn họ vô cùng ngạo mạn, dễ dàng chinh phục những người phụ nữ già của Vodun trên giường. Nhưng những gì diễn ra tiếp theo đã vượt quá tưởng tượng của họ. Họ bị những mụ già Vodun bán.
Tom còn nhớ rõ câu mà bà già chết tiệt đó đã nói với mình trên giường.
"Anh Tom, anh và Cha Tony đã khiến chúng tôi rất hài lòng. Chúng tôi cảm thấy để anh ở lại New York và Yard là quá lãng phí tài năng."
"Với thể lực và kỹ thuật của anh, chắc chắn có một cơ hội tốt hơn để phát triển."
"Một vị lãnh đạo cấp cao của Vodun chúng tôi đã đọc được thông tin của hai người và rất quan tâm đến hai người. Tôi hy vọng có thể đưa hai người về trụ sở và có cuộc trao đổi vui vẻ với hai người."
Lúc đó Tom rất phấn khích, anh cảm thấy mình cách mục tiêu không còn xa nữa.
Cha Tony cũng vậy.
Nhưng…
Khi họ tìm hiểu kỹ thì mới phát hiện ra rằng mọi thứ hoàn toàn khác với những gì họ nghĩ.
Chết tiệt…
Vị cao tầng đó là một người đàn ông, còn đã ngoài 60, gầy và thấp, mắt to và mũi sụp, lại là người da đen, chỉ cần nghe miêu tả là đã cảm thấy hèn mọn.
Cha Tom và Tony hoảng sợ. Cả hai định bỏ trốn trong đêm, nhưng họ bị người của Vodun phát hiện, bị trói rồi nhốt vào một chiếc xe, và bị đưa từ Thành phố Yard đến Tây Ghana.
Tất cả vũ khí có khả năng tự vệ đều bị tịch thu. Smartphone cũng bị lấy mất. Họ không thể liên lạc với thế giới bên ngoài.
Ngay cả những người thân của họ cũng sẽ chỉ nghĩ rằng họ đến thành phố Yard để chơi gái...
Vodun cũng biết rằng Đỗ Duy đứng sau Tom và Cha Tony. Nhưng Đỗ Duy vừa tung tin giả về xung đột với giáo hội.
Vì vậy, mọi thứ trở nên vô cùng éo le cho Tom.
Mặc dù Cha Tony và Tom được biết đến như tổ đội Chiến thần ở Khu Đèn Đỏ. Nhưng họ chỉ thích lên đỉnh với phụ nữ. Nếu đổi thành đàn ông, thì ôi thôi nát ass mất. Tom muốn chết, vò đầu bứt tóc điên cuồng nói: "Con không thể chấp nhận được việc bị một người đàn ông mồi chài, hay mồi chài một người đàn ông, nhất định phải có cách thoát."
Cha Tony nói: "Có phải Đỗ Duy từng đưa cho con 1 bức ảnh rồi bảo lấy ảnh ra xem khi gặp nguy hiểm hay không? Cậu ấy nói chỉ cần nhìn ảnh, người của cậu ấy sẽ tới giải quyết hiểm nguy."
Tom chợt nhớ ra điều này. Vì vậy, anh ta tìm thấy bức ảnh từ trong ví của mình, rồi nhìn chằm chằm vào Shadow trên bức ảnh.
Anh ta còn hét lên: "Anh ơi, mau đến cứu tôi. Nếu anh đến muộn, tôi sợ anh sẽ phải đến Khoa hậu môn trực tràng trong bệnh viện để gặp Cha Tony và tôi."
Do đó, Đỗ Duy phát hiện ra rằng Shadow đã được triệu hồi trong giấc mơ của mình.
...
- Hừm…
Một mắt đỏ ngầu mở ra từ bóng tối, Shadow xuất hiện trong xe.
Nhưng lúc này, chiếc xe tải chở Tom và Cha Tony đã dừng lại, lái xe không nhận thức được nguy hiểm.
Cả Tom và Cha Tony là những người bình thường không có Quỷ Nhãn. Họ không thể nhìn thấy Shadow.
Chỉ cảm giác hình như nhiệt độ trong xe giảm đi rất nhiều.
"Chết tiệt, trợ thủ của anh đâu? Tôi sợ lắm!"
"Anh Đỗ Duy, giúp..."
Đừng đề cập đến chuyện Tom và Cha Tony đã thất vọng như thế nào. Thùng xe được mở ra.
Shadow biến mất.
Hai người đàn ông da đen cao lớn mặc áo khoác mỉm cười ác ý với Tom và Cha Tony.
"Đã đến lúc xuống xe rồi, hai bạn."
Tom bất đắc dĩ cười cười: "Tôi nghe nói anh thích ngồi trong xe, hay là anh đi trước, tôi sẽ cùng Cha Tony theo sau?"
Hai người đàn ông da đen liếc nhau rồi lên xe túm cổ Tom và Cha Tony rồi lôi họ xuống xe.